Mỗi lần đoàn xe dừng lại, rõ ràng Tống Niểu Niểu vẫn luôn xuống xe nhìn khắp nơi như đang tìm kiếm ai đó.
Mẹ nó chuyện này không thể chỉ là trùng hợp nữa, rõ ràng nàng biết hắn cũng ở trên đoàn xe này nên mới làm như vậy!
Nhưng ai đã tiết lộ chuyện này?!
Theo suy đoán của hắn, số lượng kẻ tình nghi sẽ không quá lớn, vì lần này hành động của hắn rất bí mật, nên hắn có thể chắc chắn chỉ có vài thế lực lớn mới có năng lực tìm ra hắn.
Mà thủ lĩnh ảnh tử chính là người khả nghi nhất.
Lúc này, Lưu Lợi Quần thấy Khánh Trần nhìn trộm Tống Niểu Niểu thì lên tiếng nhắc nhở:
"Xinh đẹp không?"
Khánh Trần quay sang nhìn hắn, sau đó bình tĩnh nói:
"Cũng khá xinh đẹp."
Lưu Lợi Quần vui vẻ:
"Đừng nghĩ nhiều làm gì, chúng ta và họ không phải người cùng một thế giới đâu. Dù ngươi có cố gắng thế nào thì cũng không thể bằng được họ, nên đừng mơ mộng hão huyền nữa. Ngươi nhìn ta xem, sau khi gặp bao nhiêu minh tinh, đến giờ ta vẫn chẳng sống độc thân."
Khánh Trần bó tay rồi, nhưng một lúc sau hắn lại thầm tự nhủ, thật ra nói như đối phương cũng không sai chút nào.
Đúng là hắn và Tống Niểu Niểu không phải người của một thế giới, nhưng hắn không những không có mơ tưởng gì với đối phương, mà còn rất sợ bị đối phương tìm ra.
Vì nếu nàng tìm ra hắn thì mọi chuyện sẽ rất khó xử.
Có lẽ bây giờ Lưu Lợi Quần cũng không ngờ người mà Tống Niểu Niểu đang tìm chính là người mà hắn đang khuyên không nên mơ mộng làm gì đâu nhỉ.
Hắn tò mò hỏi:
"Nhìn ngươi cũng gần năm mươi rồi, chẳng lẽ từ trước đến giờ ngươi không thích ai sao."
“Lúc trẻ ta từng thích một người, nhưng cuối chúng ta không đến được với nhau.”
Lưu Lợi Quần nói.
"Tại sao lại không đến được với nhau?”
Khánh Trần kỳ quái hỏi.
"Vì cha mẹ người đó không đồng ý cho chúng ta đến với nhau.”
Lưu Lợi Quần nói.
"Sau đó thì sao?”
Khánh Trần hỏi:
"Nàng không chờ ngươi sao?"
"Không, hắn không chờ, sau khi chúng ta chia tay được một năm thì ta nghe tin hắn đã cưới vợ.”
Lưu Lợi Quần nói.
Khánh Trần: "???"
Giới giải trí bây giờ loạn như vậy sao, chẳng lẽ ngay cả mấy nhân viên khuôn vác cũng cong hết cả rồi?!
...
Đến tối, trong khi mọi người đều xuống xe dựng lều ngủ thì Khánh Trần lại toàn bộ nhận việc trông coi đồ đạc để ở yên trên xe.
Theo quy củ, mấy người làm khác sẽ thay phiên ngủ trên xe để trông đồ, nhưng hắn lại nói không cần như vậy, mọi người cứ ngủ bên ngoài, hắn chỉ cần ngủ trong xe là được.
10 giờ tối, cả khu trại đã bắt đầu trở nên yên tĩnh, vì ở đây không có sóng nên điện thoại không thể hoạt động, lại cộng thêm cả ngày phải ngồi trên xe nên mọi người đều đi ngủ sớm.
Sau khi thấy mọi người đã ngủ yên, Khánh Trần nhẹ nhàng xuống xe rồi đi ra khỏi khu vực cắm trại.
"Thanh tra, sao ngươi lại trốn ta.”
Tống Niểu Niểu đứng sau gốc cây nhẹ nhàng cười nói với hăn.
"Ha ha ha ha ha, ngươi đừng nghĩ như thế, ta đâu có trốn ngươi?”
Khánh Trần vừa nói vừa thầm nghĩ, thật xui xẻo, hắn đã tốn công trốn cả ngày này rồi mà vẫn bị phát hiện:
“Tống tiểu thư đừng hiểu lầm, ta thích ngồi trên xe nên mới không xuống, chứ không phải ta đang trốn ngươi."
Tống Niểu Niểu đánh giá hắn:
"Chậc chậc, nếu tin thanh tra trẻ tuổi nhất của PCA chà trộn vào đoàn làm phim làm nhân viên khuân vác truyền đến thành phố số 10 thì không biết có ai tin không."
Đối với người bình thường mà nói, tuy người có cơ hội giành được chức cục trưởng cơ quan tình báo PCA nhất hiện nay không phải dòng chính của tập đoàn, nhưng hắn vẫn được coi là một nhân vật lớn.
Nên khi quản lý của Tống Niểu Niểu nói nàng không nên có quan hệ gì đến Lý Ngọc, nàng đã nghĩ, loại nhân vật như Lý Ngọc sao có thể sánh bằng đối phương được?
Thật ra Tống Niểu Niểu cũng không có ý gì với Khánh Trần, chỉ là nàng thấy nói chuyện với hắn rất thú vị mà thôi.
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi hỏi:
"Sao ngươi lại đến đây, là ai bảo ngươi đến."
Tống Niểu Niểu kỳ quái nói:
"Không phải ngươi bảo ta đến đây sao?! Rõ ràng hôm qua ngươi vừa gọi video cho ta mà, ngươi quên sao."
Khánh Trần: "..."
Bây giờ thì hắn có thể chắc chắn người đứng sau chuyện này chính là thủ lĩnh ảnh tử rồi.
Đối phương còn ghi hận chuyện lần trước hắn ngụy trang thành thủ lĩnh ảnh tử để đi lừa người, nên lần này đối phương mới cố ý ngụy trang thành hắn để kéo Tống Niểu Niểu đến đây.
Bây giờ ngành công ngiệp giả dạng ở liên bang rất phát triển, mọi người không nhất thiết phải có vật cấm kỵ như Khánh Trần mới có thể ngụy trang thành người khác, mà chỉ cần đặt làm mặt nạ da người là được.
Một tấm mặt nạ da người có thể không qua mắt được các nhân viên tình báo, nhưng lại có thể dễ dang lừa gạt Tống Niểu Niểu.
Hơn nữa, trước khi một nhân vật Alpha như hắn chuyển thành Open Beta, thủ lĩnh ảnh tử đã từng đóng vai hắn xuất hiện trong các sự kiện mà không bị phát hiện, nên có thể chắc chắn kỹ thuật ngụy trang của đối phương rất tốt.