Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1192: Đừng Gạt Ta




"Chắc chắn là công ty sau lưng Tần Bội Bội mua chuộc mấy tên nhà báo đó để tẩy trắng cho nàng ta rồi.”

Lưu Lợi Quần nói:

"Đúng rồi, Khánh Tiểu Thổ đâu?"

Chu Thương nói:

"Sáng nay một mình hắn đã chuyển hết số đồ theo lên xe rồi, hắn bảo ta cho hắn nghỉ buổi chiều nay để về nhà thu dọn đồ đạc, sáng mai hắn sẽ đến bãi đậu xe để xuất phát cùng chúng ta luôn."

Lưu Lợi Quần sửng sốt:

"Hắn chuyển hết số đồ đó rồi sao?"

Chu Thương gật đầu:

"Tuy mục đích gia nhập đoàn làm phim của tên này không phải tốt lành gì, nhưng hắn lại rất được việc, lúc đầu nhìn hắn gầy yếu như thế ta cũng tưởng hắn không làm được gì, không ngờ hắn lại khỏe như vậy."

Lưu Lợi Quần không nói gì nữa.

Hắn không cần quan tâm mục đích của đối phương có tốt hay không, thứ hắn cần biết chỉ là người đó có được việc hay không mà thôi.

Khánh Trần có tham vọng gia nhập giới giải trí hay không thì có liên quan gì đến hắn, chỉ cần đối phương làm việc tốt là được, những thứ còn lại hắn không cần quan tâm.

Lưu Lợi Quần vui vẻ cười nói:

"Xem ra tên này không có phúc nhìn mĩ nhân rồi, không ngờ Tống Niểu Niểu ngoài đời lại xinh đẹp như vậy, các ngươi nhìn kỳa, mấy tên trong đội quay phim đều phải ngoái lại nhìn nàng. Ngươi ra bảo phó đạo diễn Vương nhắc nhở mọi người một chút, đừng để họ làm xấu hình ảnh đoàn làm phim của chúng ta."

Sáng ngày thứ hai.

Lúc này, tất cả thành viên của đoàn làm phim đều đang tập trung trong phòng làm việc, có người đang kéo theo hành lý, có người lại đang sắp xếp đồ để thắp hương trong lễ khai máy.

Nhưng hành động của Tống Niểu Niểu lại không bình thường chút nào, nàng liên tục nhìn ngó ngó xung quanh như thể chưa bao giờ tham gia lễ khai máy vậy.

Quản lý thì thầm hỏi nàng:

"Ngươi nói thật đi, có phải ngươi đang tìm ai không?"

Tống Niểu Niểu sửng sốt:

"Không không."

"Đừng gạt ta, ta đã đi theo ngươi bao nhiêu năm rồi, ngươi không lừa ta được đâu.”

Người quản lý nói:

"Ngươi nói thật đi, có phải ngươi đang hẹn hò với Lý Ngọc không? Có phải ngươi cố ý nhận bộ phim này để tiện cho các ngươi hẹn hò bí mật không? Nếu chuyện này là thật thì ngươi phải cắt đứt với hắn ngay, ngươi có biết chuyện này sẽ gây hậu quả như thế nào không!"

Tống Niểu Niểu dở khóc dở cười:

"Tỷ à, mọi chuyện không như ngươi nghĩ đâu."

Quản lý lại nói:

"Tên Lý Ngọc không phải loại người tốt lành gì đâu, ngươi nhìn 12 người đi theo hắn xem, vừa đủ 6 năm 6 nữ, theo ta thấy, trong số 6 nữ đó có ít nhất 2 người có quan hệ mờ ám với hắn. Hơn nữa lúc trước còn có tin đồn hắn làm sủng vật của một nhân vật lớn trong Trần thị, ngươi tốt nhất không nên có dính lýu gì với loại người này."

"Tỷ, ngươi yên tâm đi.”

Tống Niểu Niểu cười nói:

"Không phải chúng ta đã làm việc với nhau bao nhiêu năm rồi sao, ngươi nghĩ ta sẽ vừa mắt một kẻ như hắn sao? Ta đến đây không phải vì Lý Ngọc, mà để trả ơn cho một người."

"Thế còn được, mà trả ơn thì trả ơn thôi, cần gì phải đầu tư nhiều tiên mua vai diễn này làm gì.”

Người quản lý thì thầm nói:

"Không cần biết ngươi muốn làm gì, chỉ cần không dính lýu đến yêu đương là được, bây giờ là khoảng thời gian tốt nhất để ngươi thăng tiến, nếu có tin đồn truyền ra thì mọi công sức của ngươi sẽ đổ xuống sông hết."

"Biết rồi!”

Tống Niểu Niểu nói.

Sau khi làm lễ xong, mọi người đều lên xe chuẩn bị xuất phát, cả đoàn xe có tổng cộng 30 chiếc, trong đó có 6 chiếc chuyên dùng để chở hàng.

Sau khi bọn Lưu Lợi Quần và Chu Thương đều đã lên xe, một giọng nói bỗng vang lên từ hàng ghế sau:

"Chúng ta chuẩn bị xuất phát sao?"

"A a a!"

Lưu Lợi Quần bị giọng nói phía sao làm cho hết hồn, hăn vội vàng quay lại nhìn thì mới phát hiện Khánh Trần đã ngồi trên ghế sau từ bao giờ nên tức giận nói:

"Sao ngươi không tham gia lễ khai máy mà lại ngồi ở đây, ngươi không biết lễ khai máy là thời gian tốt nhất để chụp ảnh chung với các minh tinh sao."

"Chụp ảnh chung với minh tinh làm gì.”

Khánh Trần nói.

Lưu Lợi Quần lập tức vui vẻ cười nói:

"Ngươi không biết sao, ảnh chụp chung với minh tinh có thể coi như chứng cứ ngươi từng tham gia đoàn làm phim, nếu ngươi có ảnh chụp chung với họ thì sẽ dễ xin việc ở các đoàn làm phim khác hơn."

Đội xe từ từ di chuyển đến của phía nam thành phố, vì họ đã làm báo cáo từ trước và đút lót đủ tiền nên mọi chuyện diễn ra rất thuận buồm xuôi gió, thậm chí cả đội xe còn không phải dừng lại kiểm tra giấy tờ trước khi rời khỏi thành phố.

Đoàn xe cứ thế tiến thẳng về phương bắc.

Trong khi mọi người trên xe đều hưng phấn thì Khánh Trần lại tỏ ra rất bình tĩnh.

Có đôi đoàn xe dừng lại để mọi người giải quyết nhu cầu sinh lý và ngắm cảnh ngoài hoang dã thì Khánh Trần lại nhất quyết không xuống xe, đợi khi nào mọi người lên xe, hắn mới từ từ rời khỏi xe một lúc rồi về.