Côn Luân phân phát cho mỗi người một trang giấy, trên đó là danh sách ID mạng của 240 người, không có tên thật.
Sau khi mỗi một người du hành lấy được tài liệu rồi, chỉ cần bỏ phiếu cho người mình muốn ở trên đó là được, chỉ có thể chọn nhiều nhất là 9 người.
Sau đó chín người có số phiếu nhiều nhất sẽ lên sân bỏ phiếu.
Khánh Trần nhìn thoáng qua, bất ngờ phát hiện tên của mình và Ương Ương, Lưu Đức Trụ, Nam Canh Thần đều ở trong đó, đây là để tiện chọn cho Bạch Trú một người làm quản lý sao?
Ương Ương ở bên cạnh nhìn về phía Khánh Trần, không vui nói:
“Vì sao lại chọn ta làm đại diện Bạch Trú vậy, ta không muốn làm quản lý đâu.”
Khánh Trần hỏi:
“Vừa rồi là ai cười trên nỗi đau của người khác thế, ngươi không phải thành viên Bạch Trú sao? Không phải vừa rồi ngươi nói ông chủ bảo ngươi làm gì, ngươi sẽ làm cái đó sao?”
“Không phải vì ta muốn đề cao địa vị của ông chủ à?”
Ương Ương đau khổ nói.
Khánh Trần yên lặng nhìn mọi người, thấp giọng nói:
“Không sao cả, lúc ngươi lên bục bỏ phiếu cứ cố ý không bỏ là được rồi, ta chỉ cần lúc ngươi đứng gần Khánh Nguyên hãy nhớ kỹ lực trường trên người hắn. Sau đó ta phải nghĩ biện pháp tới tìm hắn mới được.”
Ương Ương sửng sốt:
“Thì ra là thế, khó trách ngươi lại bảo Côn Luân cũng sắp xếp Khánh Nguyên vào vòng chọn quản lý, là vì muốn hắn chủ động xuất hiện để ta đánh dấu hắn.”
“Ừm.”
Khánh Trần gật đầu:
“Có lẽ vẫn không phải chính Khánh Nguyên, nhưng ta chỉ cần hắn xuất hiện để cho ta biết cái nào là con rối của hắn là được rồi.”
Dựa theo quy tắc của Côn Luân, cho dù là lúc bỏ phiếu thì tất cả mọi người vẫn có thể đeo mặt nạ, mặc trang phục Slime.
Cho nên lấy thói quen của Khánh Nguyên, có lẽ đối phương sẽ không tự mình tới tham gia, nếu Khánh Trần có năng lực như thế thì chắc chắn cũng sẽ không đến.
Nhưng bây giờ Khánh Trần không có manh mối gì liên quan, cho nên phải tìm được một hai cái trước đã.
Có vẻ Ương Ương đến đã gia tăng thêm một chút manh mối để Khánh Trần bắt được đối phương.
Năng lực cảm nhận lực trường, đánh dấu người khác là điều mà người bình thường khó mà làm được.
Hơn nữa ở đây phải dùng ID mạng, Khánh Trần muốn biết rốt cuộc ID Khánh Nguyên có phải là Có Một Không Hai hay không.
Ương Ương hiếu kỳ nhìn về phía Khánh Trần:
“Ngươi không sợ Côn Luân phát hiện ra cái gì sao?”
Khánh Trần cười nói:
“Ông chủ Trịnh thông minh như vậy, chắc chắn đã phát hiện ra rồi, nếu cứ tiếp tục che giấu sẽ chứng tỏ mình quá ngu ngốc. Nhưng mà ta cũng biết thân phận của ông chủ Trịnh ở thế giới trong.”
Các thành viên Bạch Trú thi nhau chọn Ương Ương, Zard, Huyễn Vũ, Có Một Không Hai trên danh sách.
Ương Ương phí công câu chọn “Băng Nhãn”, coi như giãy giụa lần cuối cùng.
Khánh Trần có chút hiếu kỳ:
“Côn Luân sẽ khống chế kết quả như thế nào với cách bỏ phiếu tự do công khai này đây?”
Hắn nhìn về phía hội trường, nhớ lại những chi tiết vừa mới xảy ra, lại phát hiện được một quy luật kỳ quái.
Tổ chức thật sự có hy vọng trở thành quản lý đều được Lộ Viễn phát phiếu.
Còn có một nhóm người đeo khẩu trang được Nghê Nhị Cẩu phát phiếu.
Khánh Trần đã hiểu, trong gần ngàn người ở hội trường này, đã có hơn hai trăm người đều là người của Côn Luân.
Trước đó rất nhiều người đều nói Côn Luân cất giấu một đội ngũ, đội ngũ này đã từng xuất hiện lúc cha mẹ Vương Vân đuổi bắt Lưu Đức Trụ, cũng xuất hiện lúc đối phó với Jindai, Kashima.
Nhưng rất nhanh lại biến mất không thấy.
Chắc là đám người này giả vờ là tán nhân dưới sự sắp xếp của Nghê Nhị Cẩu, chọn lấy danh sách mà Côn Luân muốn dựa theo chỉ thị của Côn Luân.
Tổ chức bình thường, cho dù là Hồng Phong cũng mới có hơn hai mươi người, sao có thể so sánh với hơn hai trăm người này được?
Không phải là muốn chọn ai thì chọn người đó sao?
Gian lận!
Ngay sau đó chính là phần kiểm phiếu, Ương Ương trơ mắt nhìn mình được ứng cử làm quản lý với số phiếu cao nhất - 379 phiếu bầu, không chỉ là hơn hai trăm người của Côn Luân chọn nàng, mà còn có Ma Trận, Hồng Phong và đám người du hành bị nàng thu hút.
Chín người theo thứ tự là Zard, Ương Ương, Tiểu Nhiễm, Ngô Ngạn Tổ Hải Thành, Kiến Thủ Thanh, Có Một Không Hai, Laziji Sơn Thành, Lộ Viễn, Ngu Thành.
Hai người cuối cùng dùng tên thật, một người là thuộc về Côn Luân, một người thuộc về Cửu Châu.
Như vậy cũng có thể đoán được chủ tịch và phó chủ tịch, chủ tịch là Trịnh Viễn Đông, phó chủ tịch là Hà Kim Thu.
Hội liên hiệp diễn ra đến đây cũng coi như đã vào chủ đề chính, cũng sắp đến hồi cuối rồi.
Zard là người đầu tiên lên bục bỏ phiếu.
Hắn mặc một bộ Slime lên bục:
“Mọi người tốt, ta là Bạch Trú đại biểu... Giống như không đúng chỗ nào. Áo thật có lỗi, ta là Huyễn Vũ tiên sinh đại biểu!”
Dưới bục, Huyễn Vũ ở trong bộ đồ Pikachu thản nhiên lặng lẽ nhìn cấp dưới không đáng tin của mình, cảm giác sớm muộn gì mình cũng chết trong tay đối phương.