"Khánh Trần, nghe nói thời gian trước cuộc sống của ngươi rất khó khăn, ngươi kể một chút cho ta nghe đi?"
Ương Ương ngồi bên bờ sông Amstelveen vừa cảm nhận từng đợt gió lạnh thổi qua:
"Sau khi chuyển đến lớp ngươi, các bạn học trong lớp đã kể cho ta nghe rất nhiều truyền thuyết về ngươi."
"Tuy cuộc sống mà học sinh cấp 3 cho là cực khổ không phải những gì cực khổ nhất trên đời.”
Ương Ương bình tĩnh nói:
"Nhưng ta vẫn rất tò mò, đáng lẽ một người từng trải qua cuộc sống cực khổ như ngươi phải là một kẻ hận đời, thích chống đối xã hội mới đúng, nhưng sau khi tiếp xúc một thời gian, ta mới nhận ra ngươi chính là một trong những người tỉnh táo nhất mà ta gặp."
Khánh Trần bình tĩnh nói:
"Không phải ta vượt qua thời gian đó, mà là nó tự trôi qua.,."
Hắn tiếp tục nói:
"Sau khi lớn lên, mỗi lần nhìn thấy ai đó tự hào kể về cha mẹ mình, ta đều cảm thấy rất hâm mộ họ. Nên thật ra ta cũng không tỉnh táo như ngươi nghĩ đâu, chẳng qua ta che giấu khá tốt, nên ngươi mới không nhận ra thôi."
Không ai có thể ngờ kẻ đứng đằng những cuộc tấn công vào các trụ sở của Jindai và Kasima ở Amsterdam đang bình thản ngồi bên bờ sông thưởng thức phong cảnh ở Bắc Âu.
Lúc này, sắc mặt của Ương Ương đã tốt hơn rất nhiều.
Còn Cabris thì đang mặc quần áo kín mít từ đầu đến chân đứng canh giữ phía xa.
Chỉ vài giờ trước thôi, chính hắn đã thấy bản thân biến ra trường mâu Sparta rồi ném chúng vào trụ sở của Jindai và Kashima, rõ ràng hắn biết hậu quả của chuyện này sẽ kinh khủng như thế nào, nhưng hắn lại không thể ngừng lại.
Tuy Cabris rất muốn ngừng lại nhưng cơ thể hắn lại không nghe theo lệnh của hắn, như thể cơ thể hắn đang bị một thứ gì đó chiếm lấy, sau đó nó bắt đầu rút sạch tinh thần lực của hắn để biến thành mười tám cây Sparta trường mâu rồi lao về phía trước.
Lúc này Cabris đã cảm thấy bản thân thật yếu ớt….
Sau khi cử mình đi tấn công, Cabris nghĩ Khánh Trần sẽ trốn đi đâu đó để đợi chuyện này lắng xuống, nhưng hắn không ngờ đối phương không những không trốn đi, mà còn nghênh ngang đi ngắm cảnh.
Lúc này, hắn đang thầm cầu nguyện ai đó đi trên đường phát hiện ra hai người rồi đối phương sẽ báo chuyện này cho W, Mike của Future để họ đến giết hai người đó!
Chỉ khi nào họ chết thì hắn mới được trả tự do!
Nhưng mọi chuyện diễn ra lại chẳng theo suy nghĩ của hắn chút nào, sau khi Khánh Trần ra lệnh cho Cabris oanh tạc trụ sở của Jindai và Kashima, tất cả những tổ chức khác đều rút người về bảo vệ trụ sở chính.
Không tổ chức nào tiếp tục cho người đi lùng sục Khánh Trần ở Amsterdam nữa mà triệu tập tất cả các thành viên về trụ sở chính, vừa để đề phòng người nào đó đến tấn công trụ sở, vừa để phòng ngừa ai đó nhân cơ hội các thành viên phân tán để tiêu diệt từng người một.
Cho nên, hy vọng của Cabris cũng bị dập tắt.
Bây giờ, Khánh Trần có thể nghêng ngang đi ngoài phố mà không sợ bị tổ chức nào phát hiện.
Chuyện này khiến Cabris nhớ lại những gì đối phương từng làm lúc trước, khi mọi người đều nghĩ Khánh Trần sẽ gây sự trên đất Amsterdam, nhưng cuối cùng đối phương lại đi biển Baelen.
Khi họ nghĩ đối phương sẽ xuất hiện trên biển Baelen thì đối phương lại đi lướt sóng ở vùng biển Greenland.
Như thể thiếu niên này luôn lường trước được họ sẽ làm những gì để lên kế hoạch dắt mũi họ vậy!
Ương Ương tò mò nói:
"Dù ngươi có sai Cabris đi tấn công những tổ chức đó thì cùng lắm chỉ khiến họ nghi ngờ Future là tổ chức đứng sau chuyện này mà thôi. Những tổ chức đó sẽ nghĩ, nếu Future muốn tấn công mình thì phải làm trong âm thầm mới đúng, cần gì phải rêu rao sai một kẻ có nổi tiếng như Cabris đi làm gì, như vậy có khác gì tự nhận họ là hung thủ đâu."
Vì mọi người ở đây đều biết chỉ có mình Cabris mới có khả năng biến ra trường mâu Sparta mà thôi.
Nếu Future thật sự muốn ám sát họ, có lẽ kế hoạch của họ cũng phải chu đáo một chút chứ, ít nhất thì cũng không thể sơ sài đến mức sai một kẻ đi tấn công rồi chạy mất tăm như thế này được.
Hoặc họ có thể trực tiếp để Mike ra tay, hắn chỉ cần ra tay một lượt thì chắc chắn thế lực của cả Jindai và Kashima ở đây sẽ bị nhổ tận gốc.
Trừ phi Hà Kim Thu đứng ra ngăn cản, nếu không cả Bắc Âu này làm gì có ai là đối thủ của Mike.
Nên những gì mà Khánh Trần tạo ra dạo gần đây không những không thể khiến người khác nghi ngờ đây là âm mưu của Future, còn khiến họ cảm thấy kế hoạch này thật sơ sài, rõ ràng có ai đó đang muốn vu oan giá hoạ cho Future nên mới cố ý làm vậy.
Sau khi nghe Ương Ương nói, Cabris thầm nghĩ:
"Đúng vậy! Cô nương nói rất có lý!"
Nhưng Khánh Trần lại cười nói:
"Không sao, mọi chuyện còn chưa kết thúc đâu, bây giờ mới chỉ mới là bắt đầu thôi, sắp tới ta sẽ cho họ một bất ngờ nữa, sau chuyện đó, nhất định họ sẽ không dám tin vào suy đoán của mình như bây giờ nữa đâu. Đến lúc đó, nước mới đủ đục."