Nhưng đúng lúc này, mật thám nấp ở trên đường bên ngoài tòa nhà nói vào tai nghe bluetooth của tên cấp dưới:
“Có một người khả nghi không rõ thân phận đang đến gần.”
Cấp dưới của Jindai Gura hỏi:
“Trông thế nào?”
“Hắn bịt kín mít, nhưng làn da dưới mũ rất đen, là người da đen.”
Mật thám trả lời.
Jindai Gura nhẹ nhàng thở ra:
“Vậy chắc không phải người Cửu Châu.”
Thế nhưng Jindai Gura vừa mới dứt lời.
Người da đen trên đường phố đột nhiên lấy ra chín cái trường mâu, điên cuồng phóng về phòng của Jindai Gura như đạn pháo.
Phía trước trường mâu sắc bén là lông nhọn màu vàng, còn lóe ra ánh sáng kim loại đáng sợ.
Khi trường mâu vừa phóng ra, trong nháy mắt như làm chấn động cả không khí, khí thế cực lớn!
Chỉ trong phút chốc, chín cái trường mâu đã đâm xuyên qua cửa kính, bao trùm hết cả căn phòng như hỏa lực.
Đồ đạc gọn gàng trong phòng đều bị đánh nát, trên tường là những cái lỗ lớn bị trường mâu xuyên thủng.
Jindai Gura sợ hãi nằm sấp xuống, nếu vừa rồi hắn không phản ứng nhanh, chắc hẳn đã bị trường mâu mà dị năng giả hóa ra đánh trúng rồi!
Người hành hung kia ra tay xong liền chạy, tốc độ cực nhanh!
Đám mật thám đều ngơ ngác, họ muốn đuổi theo nhưng lại phát hiện căn bản không đuổi kịp.
Đây là cao thủ cấp bậc gì chứ, tại sao lại muốn đánh lén trụ sở Jindai ở Amsterdam?!
Mọi người nghĩ mãi mà không rõ!
Cấp dưới của Jindai Gura trốn ở trong phòng gầm thét:
“Kẻ đánh lén đâu?”
Mật thám đáp lại rồi:
“Chạy mất rồi.”
Jindai Gura bình tĩnh đứng dậy:
“Cabris! Đây là năng lực của Cabris, người của chúng ta đã chứng thực rồi, hắn là một dị năng giả cấp C, năng lực chính là hóa ra trường mâu của Spartan!”
Cấp dưới khó hiểu nói:
“Thế nhưng tại sao Cabris lại muốn đánh lén chúng ta, chẳng lẽ là ý của tổ chức Future sao?!”
“Khó mà nói, nhưng tóm lại chuyện này rất phức tạp.”
Jindai Gura lạnh giọng nói:
“Có hai khả năng, Cabris phản bội tổ chức Future, mọi hành động của hắn đều do một tổ chức khác đang giở trò. Tổ chức Future vẫn luôn coi châu Âu như địa bàn của mình, chúng ta tới nơi này phát triển, đã chạm đến ích lợi của họ, cho nên tổ chức Future chiếm ưu thế về nhân số muốn khơi mào chiến tranh, đuổi chúng ta ra khỏi châu Âu.”
Trên thực tế, sau khi Jindai, Kashima, Cửu Châu tới Châu Âu đều từng xảy ra một vài cuộc xung đột, chỉ có mỗi miếng bánh ngọt mà ai cũng không muốn người khác ăn nhiều hơn một tí.
Ban đầu ở châu Âu, khu vực Trung Đông mới là nơi đấu tranh kịch liệt nhất.
Mọi người đều có thù với nhau cũng không tính là khoa trương.
...
Rất nhanh chuyện trụ sở Jindai ở Amsterdam bị đánh lén đã lan truyền trong giới người du hành.
Người phụ trách Lee Myung Ho của Kashima bật rượu chúc mừng trên nỗi đau của người khác.
Mặc dù lần này đến châu Âu không thể tự tay giết Khánh Trần, nhưng Kashima cũng khá hài lòng.
Đầu tiên họ không gặp Hà Kim Thu ở trên biển, vị lãnh đạo của Cửu Châu chỉ đuổi giết mỗi Jindai, căn bản không hề để ý đến họ.
Tiếp theo là lần này Jindai bị đánh lén, họ lại không bị làm sao.
Lee Myung Ho lắc ly rượu Whisky màu hổ phách, cười nói:
“Lần này Jindai đúng là quá thảm, cũng không biết bây giờ Jindai Gura đang có vẻ mặt gì, nghe nói họ đã bắt đầu dọn nhà, chuẩn bị dọn đến nơi an toàn tránh sóng gió. Các ngươi phái người theo dõi sát sao, ta muốn biết nơi an toàn của họ ở đâu.”
Một cấp dưới nói:
“Ông chủ, chúng ta cũng phải đề phòng tổ chức Future khai chiến với tất cả tổ chức ở Châu Âu nữa. Đây là sân nhà của họ, mấy gia tộc mafia như Corleone, Shitery đều đã bị hợp nhất, trở thành tai mắt của họ rồi. Năng lực thu thập tình báo của chúng ta ở đây kém xa họ, số lượng người cũng chênh lệch rất nhiều.”
Lee Myung Ho trầm tư hai giây:
“Đây đúng là một vấn đề, xu thế xâm lấn của tổ chức Future đến rất mạnh, trước kia lúc đánh nhau với họ ở Trung Đông ta suýt nữa không về được. Mặc dù Cabris đột nhiên đánh lén trụ sở Jindai khá kỳ lạ, nhưng dù thế nào, chúng ta đều phải đề phòng tổ chức Future. Thế này đi, ngươi phái người đi thăm dò Jindai, dù ở thế giới trong mọi người đều ngứa mắt nhau nhưng hai nhà chúng ta nhất định phải tiếp tục kết thành đồng minh ở Châu Âu mới được.”
“Đúng rồi.”
Lee Myung Ho tiếp tục nói:
“Tăng cường đề phòng ở chỗ chúng ta nữa.”
“Hiểu rồi, ta sẽ đi làm ngay.”
Đàn em nhanh chóng rời đi.
Lee Myung Ho cầm điện thoại lên cho quyền một vị người đại diện:
“Đã tìm xong đám người mẫu ta muốn phỏng vấn chưa, nếu như tìm xong thì tối nay hãy đưa đến chỗ ta, ta phải thả lỏng một chút.”
Jindai xảy ra chuyện, Lee Myung Ho quyết định phải chúc mừng.
Nhưng hắn vừa dứt lời, chín cái trường mâu Spartan bỗng nhiên phá nát cửa kính phòng Lee Myung Ho.
Đống kính vỡ bắn ra tung tóe kia tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn.
Lee Myung Ho lập tức sợ hãi ngửa ra sau, sau đó trơ mắt nhìn một cây trường mâu bay qua sát mũi hắn, ghim vào tủ rượu phía bên phải hắn.
Sau vài tiếng ầm ầm, chín cái trường mâu kia đã phá nát cột chịu trọng lực trong phòng, nóc phòng cũng sụp đổ.
Mấy chục phút sau, các thành viên Kashima mới lôi được Lee Myung Ho từ dưới đống đổ nát.
Lee Myung Ho xanh mặt:
“Cabris! Future! Cửu Châu! Jindai! Rốt cuộc là ai làm?!”
Hai lần đánh lén hôm nay đều xảy ra quá nhanh quá đột ngột, đến mức mọi người đều rơi vào hỗn loạn và ngờ vực vô căn cứ, căn bản không hiểu chuyện gì.
Nếu như các tổ trưởng tổ tình báo của khu tình báo số 1 ở thế giới trong tới đây, họ sẽ phát hiện những chuyện này...cứ như từng xảy ra rồi...
---
Từ đây tới tối sẽ lên thêm 8 chương nữa ạ!