Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1089: Nếu Một Ngày Ta Không Còn Thấy Ngươi




Ương Ương thở dài nói:

“Thời gian trôi qua nhanh quá, nhưng chắc ta sẽ có thể khôi phục trạng thái tốt nhất trước khi xuyên qua thôi.”

Khánh Trần cảm thấy may mắn vì lần trở về này khá dài, nếu không Ương Ương sẽ xuyên qua với tình trạng yếu ớt mất.

Ương Ương nằm ở trên giường, mỉm cười nhìn về phía Khánh Trần:

“Xem ngươi tự trách kìa, không cần phải thế. Thật ra bí quyết tăng cấp lần lượt của dị năng giả chính là lần lượt vượt qua giới hạn, Kỵ Sĩ có giới hạn của Kỵ Sĩ, chúng ta cũng có của chúng ta, dị năng giả không dám tiêu hao năng lực, không dám khiêu chiến cực hạn sẽ không cách nào đạt tới tầng cao hơn. Có lẽ đến khi trạng thái tinh thần của ta ổn định lại, chưa biết chừng sau này sẽ có hy vọng tăng lên cấp A...Nhưng mà nếu ngươi muốn áy náy cũng được, nhớ là ngươi đang nợ ta một ân tình đấy.”

Khánh Trần mỉm cười:

“Ta sẽ nhớ.”

“Bao giờ chúng ta về nước?”

Ương Ương hỏi.

“Chờ ngươi nghỉ ngơi khỏe đã, ta cần phải làm vài chuyện. Bây giờ ở bến cảng và sân bay toàn là người du hành, nếu không tạo ra chút hỗn loạn, có lẽ chúng ta thật sự không thể quay về được.”

Khánh Trần nói.

Ương Ương tự nhủ trong lòng, Khánh Trần nói muốn tạo ra hỗn loạn, vậy chắc chắn sẽ vô cùng hỗn loạn...

Nàng ngẫm nghĩ rồi nói:

“Ta có thể dẫn ngươi bay về nước.”

Khánh Trần nói:

“Nếu không xác định được vị trí trên không trung, vậy chúng ta cũng không về được đâu.”

Ương Ương cười, nàng đột nhiên nói:

“Khánh Trần, sau lần tiêu hao này, ta cảm thấy mình có thể cảm nhận được cường lực của rất nhiều thứ nữa. Ta có chút lo lắng, nhỡ may một ngày nào đó ta nhìn các ngươi cũng đều chỉ thấy lực trường, không nhìn thấy màu sắc, hình dạng, không nhìn thấy trời xanh và mây trắng, không nhìn thấy biển cả và núi non, thì nên làm gì đây.”

Khánh Trần ngây người, hắn hiểu được ý của Ương Ương...

Cảm xúc của Ương Ương có vẻ suy sụp:

“Nếu có một ngày ta nhìn ngươi cũng chỉ thấy một lực trường, không phải bản thân ngươi, ta nên làm gì? Đến lúc đó, ta có thể mất đi tình cảm, mất đi ý nghĩa cuộc sống không?”

Khánh Trần đột nhiên nắm chặt ga giường, hắn trầm mặc một lát mới bình tĩnh hỏi:

“Ta có thể làm gì cho ngươi.”

Ương Ương thấp giọng nói:

“Ngươi có thể nhảy một bài cho ta xem không, có lẽ ngươi nhảy xong tâm trạng ta sẽ tốt hơn.”

Khánh Trần:

“???”

Hắn tức giận nói:

“Đừng lấy chuyện này ra để nói đùa, ta nghiêm túc hỏi ngươi một lần, tình huống mà ngươi nói có thật không.”

Ương Ương vui vẻ:

“Sao ngươi chẳng biết vui đùa gì vậy, lần này sau khi ta tiêu hao năng lực xong bỗng cảm thấy năng lực biến thành hai hình thức, có thể tự do chuyển đổi nhận biết giữa lực trường và hiện thực, cho nên ta nghĩ mình sẽ không bị lạc đường nữa!”

Khánh Trần cảm thấy mình vừa sợ bóng sợ gió:

“Cũng đừng nói sớm như thế chứ...”

Ương Ương cười nói:

“Có phải vừa rồi ngươi rất khẩn trương không, ta thấy ngươi còn siết chặt ga giường!”

Khánh Trần đứng dậy:

“Không có.”

...

Hai ngày sau.

Trong một tòa nhà phong cách châu Âu ở bên cạnh sông Amstelveen, Jindai Gura đang yên lặng cầm một tách hồng trà, ngồi bên cạnh lò sưởi trong tường.

Có người đi từ ngoài phòng vào, thấp giọng nói:

“Ông chủ, vẫn không tìm được tung tích của Khánh Trần.”

Jindai Gura cau mày:

“Bến cảng cũng không có, sân bay cũng không có, nhà ga cũng không có, bến xe cũng không có, vậy chắc chắn hắn vẫn ở Amsterdam, nhất định phải tìm ra hắn cho ta. Nếu không phải bởi vì hắn, ta cũng sẽ không bị tên quái vật Hà Kim Thu kia truy sát ba ngày ba đêm trên biển Barents!”

Cấp dưới của hắn thấp giọng nói:

“Ông chủ, ngài thấy thế nào về tin đồn gần đây? Có người nói thật ra Khánh Trần đã bị Cabris giết chết, họ đánh nhau trên vùng biển Greenland, biến tàu Quang Mang Tứ Xạ thành cái sàng. Cuối cùng, Cabris bất đắc dĩ từ bỏ tàu Quang Mang Tứ Xạ có giá hơn hai trăm triệu đô la Mỹ, đi tàu Bắc Cực trở về.”

Jindai Gura trầm tư:

“Ta cũng đã nghĩ về tin đồn này, có tin đồn là ai đó đã nhìn thấy Cabris nhảy nhót tưng bừng ở bên cảng, không bị ai khống chế cả, này có thể tin được một chút. Nhưng ta nghĩ mãi mà không rõ, vì sao tổ chức Future lại muốn nói Cabris cũng đã bị khống chế chứ?”

“Có lẽ, tổ chức Future còn có mục đích gì khác?”

Cấp dưới ngẫm nghĩ:

“Sợ là cố ý giấu giếm tin tức gì đó. Hoặc là muốn làm gì đó với Cabris?”

“Có khả năng.”

Jindai Gura đáp lại:

“Mấy ngày nay tăng cường đề phòng, phòng ngừa Hà Kim Thu thật sự không thèm quan tâm đến việc sau này có còn được đến châu Âu nữa không mà tiêu diệt chúng ta luôn. Tuyệt đối đừng đến những nơi vắng vẻ, cẩn thận bị Cửu Châu ra tay, họ rất thích làm những chuyện như vậy, đừng cho họ cơ hội.”