Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1046: Ra Khơi 4




"Chỉ thả tám chiếc hả?"

Khánh Trần hỏi lại.

"Đúng, chỉ thả tám chiếc, này đồ gà mờ trên vùng biển Baelen. Ngươi hãy nhớ kỹ điều này, đây gọi là lồng dò đường, sau khi quăng xuống biển 6 tiếng thì quay về kiểm tra, nếu có cua hoàng đế, nơi này chính là ngư trường của chúng ta!"

Nói xong, hắn cầm lấy điện đàm ở cửa khoang thuyền lên, hô:

“Trương, chúng ta sắp thả lồng bắt cua!"

Chiếc điện đàm này được nối liền với phòng điều khiển, giúp cho việc liên lạc giữa thuyền trưởng và thuyền viên được thuận lợi.

Ngay sau đó, hắn vỗ mạnh lên cửa khoang thuyền:

“Gà mờ, mau đi ra làm việc nào."

Khánh Trần nhìn Ương Ương:

“Ngươi đi buộc phao vào lồng bắt cua đi, ta và Nidup thả lồng."

180 chiếc lồng bắt cua không được chế tạo bằng những thanh thép hàn vào nhau, được xếp gọn gàng trên boong thuyền, giống như những chiếc thùng chứa đồ trên thuyền vậy.

Khi thuyền trưởng lái thuyền săn cua tới khu vực chỉ định, các thuyền viên phụ trách việc buộc phao giống như một quả bóng lên trên lồng bắt cua rồi ném lồng bắt cua xuống dưới biển.

Thuyền săn cua không cần chờ ở chỗ này.

Nếu dưới đáy biển có cua hoàng đế, chúng sẽ lần theo mùi cá tuyết, từng con từng con tiến vào bên trong, sau đó không thể ra khỏi lồng bắt cua được nữa.

Sau khi chờ từ 6-12 tiếng, thuyền trở về chỗ phao nổi, các thuyền viên ném móc câu ra, kéo phao đang trôi nổi trên mặt biển lên, dùng cần cẩu kéo từng chiếc lồng bắt cua dưới đáy biển lên trên boong thuyền.

Chiếc phao chính là tọa độ của những chiếc lồng bắt cua.

Sau đó chính là đo kích thước, phân loại, cuối cùng căn cứ theo số lượng cua hoàng đế trong lồng dò đường mới lựa chọn có nên tiếp tục ném lồng săn cua xuống chỗ đó tiếp không.

Lúc này Nidup nhìn Khánh Trần, nói khẽ:

“Hy vọng lúc ngươi hạ lồng sẽ không thoát lực."

Khánh Trần tươi cười không nói gì, lão John điều khiển cần cẩu treo lồng bắt cua lên trên đài, vừa làm vừa hét lớn:

“Đám gà mờ kia, đừng có ngây ra đó. Cẩn thận dây thừng buộc phao trên lồng bắt cua quấn quanh chân, kéo các ngươi vào trong đáy biển đó."

Trên vùng biển Baelen, một trong số những việc nguy hiểm nhất chính là bị lồng bắt cua kéo xuống đáy biển.

Dây thừng được quấn thành vòng tròn đặt ở trên boong thuyền, thân thuyền bị sóng biển vỗ, chấn động liên hồi, thuyền viên mà đứng không vững thì rất có thể sẽ dẫm lên trên dây thừng.

Lúc này lồng bắt cua đang rơi nhanh xuống dưới đáy biển, dây thừng bị kéo xuống theo, nếu như cổ chân thuyền viên bị dây thừng cuốn lấy thì sẽ bị lồng bắt cua kéo vào trong biển cùng.

Vậy nên, sau khi tất cả thuyền viên lên thuyền, Lão John đã phát cho mỗi người một con dao găm, để nhỡ đâu có ai bị cuốn theo thì lúc đó phải có đồng bạn tới giúp đỡ, mau chóng cắt đứt dây buộc.

Trên biển Baelen, người cứu được thuyền viên chỉ có đồng bạn của hắn mà thôi.

Khánh Trần và Nidup đứng ở hai bên đài, dùng sức đẩy lồng bắt cua vào trong biển, sau khi tám cái lồng chìm vào đáy biển thì công việc mới kết thúc.

Thuyền Bắc Cực tiếp tục tiến về phía trước, Trương Kiệm ở trong phòng điều khiển tiếp tục di chuyển theo hải đồ mà bố hắn để lại cho, tìm kiếm những vị trí có thể tiếp tục hạ lồng bắt cua.

Chờ sáu tiếng sau, thuyền Bắc Cực trở về vị trí lồng dò đường, lão John đứng trên boong thuyền ném móc câu ra, định móc lấy dây thừng buộc phao, sau đó dùng cần cẩu kéo lên.

Nhưng Lão John đã lớn tuổi rồi, sức khỏe không bằng trước đây, cơ thể say rượu không ngừng run rẩy.

Sóng biển lớn quá, thân thuyền không ngừng lắc lư khiến độ chính xác của Lão John bị ảnh hưởng.

Bất kể hắn ném bao nhiêu lần đi nữa thì cũng rất khó móc lấy dây thừng bên dưới phao.

Con thuyền bị trôi theo sóng biển, nếu không móc được, Trương Kiệm nhất định phải lái thuyền đi ngược trở về, đối với một người thủy thủ già dặn kinh nghiệm thì việc cần thuyền trưởng nhiều lần điều chỉnh phương hướng mới có thể móc được dây thừng là một điều sỉ nhục.

Khánh Trần ngẫm nghĩ rồi nói với Lão John:

“Hay để ta thử xem sao?"

Lão John cười nói:

“Gà mờ, ngươi cảm thấy mình có thể làm được à? Ngươi muốn thử thì cứ thử đi. Nhớ đừng có móc vỡ phao đấy, nếu không lồng bắt cua và phao sẽ vĩnh viễn chìm dưới đáy biển."

Một giây sau, hắn đưa móc câu vào trong tay Khánh Trần, chỉ thấy Khánh Trần tiện tay quăng ra, sau đó móc trúng sợi dây thừng bên dưới phao.

Lão John ngẩn người:

“CMN, đúng là gặp quỷ rồi, đây là lần đầu tiên ngươi săn cua hả?"

“Trước đây ta từng tập luyện môn phóng lao ấy mà." Khánh Trần viện bừa một cái cớ.

Lão John chạy tới vị trí cần cẩu, ấn chốt mở, bàn tời kéo trong khoang máy không chịu nổi sức nặng, kêu ầm ầm.

Lão John kinh nghiệm già dặn lập tức cảm thấy điều khác lạ, lập tức giảm tốc độ kéo lồng bắt cua lên.

Lồng bắt cua dưới đáy biển liên tục được kéo lên, cho tới khi trồi lên khỏi mặt biển.