Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1047: Ra Khơi 5




Chỉ là khi phần cuối sợi dây thừng được kéo lên, thứ được trồi lên không phải là lồng bắt cua mà là một cái nhà vệ sinh công cộng di động đơn cao tới hơn hai mét.

Cho dù là Khánh Trần thường ngày vô cùng bình tĩnh đi nữa cũng không khỏi choáng váng. Mẹ kiếp, hắn chưa từng nghe nói biển Baelen sản xuất cả nhà vệ sinh công cộng đâu.

Khánh Trần chỉ vào cái nhà vệ sinh công cộng:

“Nói thật thì ta thật sự không thể hiểu được lý do tại sao thứ này lại xuất hiện ở biển Baelen."

Trên đại dương mênh mông rộng lớn, họ móc lên được một cái nhà vệ sinh công cộng, chuyện quái gì vậy?

Nhưng rất nhanh sau đó, mọi người đã nhìn thấy chữ viết bên trên cửa nhà vệ sinh công cộng:

“Món quà tàu Hổ Kình tặng thuyền Bắc Cực."

Trương Kiệm từ phòng điều khiển đi ra, nổi giận đùng đùng, quát lớn:

“Chắc chắn là tàu Hổ Kình làm!"

Thuyền trưởng của ba thuyền săn cua Hổ Kình, thuyền Alpes, thuyền Trường Vĩ chính là những người định mua lại hạn nghạch đánh săn cua hoàng đế của thuyền Bắc Cực trong quán bar Hồ Đào.

Xem ra ba vị thuyền trưởng này đều đang nhắm vào Trương Kiệm.

Trương Kiệm giải thích:

“Đây là trò đùa ác của mấy tên người săn cua lâu năm. Trước khi rời bến cảng họ sẽ tới mấy bãi phế liệu, dùng giá cả thấp nhất để mua mấy thứ như cái nhà vệ sinh công cộng này, không thì một chiếc ô tô hỏng, mang theo trên thuyền. Nếu như nhìn thấy phao của các thuyền săn cua khác thì sẽ móc phao lên, ó đổi lồng bắt cua của người khác thành thứ rác rưởi cỡ lớn này."

Lão John nói:

“Lồng bắt cua nặng 680 pound, mấy thứ này khi chứa đầy nước có thể nặng tới 4000 pound, nặng hơn lồng bắt cua rất nhiều. Họ biết thuyền Bắc Cực đã cũ rồi, nếu như sử dụng cần cẩu quá tải trọng thì rất có thể sẽ khiến cần cẩu bị hỏng. Nếu cần cẩu bị hỏng, thuyền săn cua chỉ còn cách quay trở về bến cảng để sửa chữa, sửa xong mới trở ra khơi được."

Khánh Trần dở khóc dở cười, còn có trò này nữa sao?

Những trận chiến hắn trải qua trước đây đều là những trận đấu sống chết trực diện, còn trận đấu hiện giờ thì vô cùng kỳ quái.

Đây là trận chiến giữa những người săn cua với nhau.

Nhưng hành động này quá đê tiện rồi, ba chiếc thuyền săn cua khác đang tìm đủ mọi cách để chặn đứng con đường kiếm tiền của thuyền Bắc Cực.

Nhưng đây chính là quy định trên biển Baelen, giữa các thuyền săn cua chỉ có thể trêu đùa một lần, chỉ có một lần mà thôi.

Trước đây mọi người sẽ đặt một con rối nhỏ, một quả bóng rách ở cuối phao, nhưng bây giờ một số người săn cua xấu xa còn dùng quy định này hại người khác không thu hoạch được bất kỳ thứ gì.

"Phải xử lý thứ này như nào?"

Khánh Trần chỉ vào chiếc nhà vệ sinh công cộng trên mặt biển, hỏi.

Mặt Trương Kiệm âm trầm, đi vào trong phòng điều khiển:

“Buông móc câu ra đi, để cho nó chìm xuống đáy biển. Chúng ta kéo những lồng bắt cua khác lên, chúng chỉ có thể dùng chiêu trò này một lần mà thôi."

Khánh Trần có thể tưởng tượng được mấy năm sau có người tới biển Baelen tìm báu vật, khi dò xét đáy biển đột nhiên phát hiện ra một cái nhà vệ sinh công cộng ở nơi này sẽ có biểu cảm như thế nào...

Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thú vị rồi.

Bảy chiếc lồng bắt cua còn lại được móc lên, lần này Lão John không chạm vào móc câu nữa, hắn đứng nhìn Khánh Trần bách phát bách trúng móc từng cái phao lên.

Lão John đứng bên cạnh chỉ nói một câu:

“Ngươi có biết, dù những thủy thủ mười lăm năm kinh nghiệm chưa chắc đã chính xác như vậy hay không?"

Khánh Trần mỉm cười, không nói gì cả.

Chỉ là hình như cá voi xanh cũng không mang tới vận may cho họ.

Trong mỗi cái lồng bắt cua chỉ có bảy tám con cua hoàng đế, thu hoạch vô cùng ít.

Bình thường thì mỗi một chiếc lồng dò đường trên biển Baelen có 25 đến 30 con cua hoàng đế thì, nghĩa với việc thu hoạch không tồi, điều này có nghĩa là bọn hắn đã ở rất gần bầy cua.

Nếu như trong lồng bắt cua có 80 con, vậy chứng tỏ bọn hắn đang ở ngay trên bầy cua.

Lão John nói kỷ lục cao nhất của hắn chính là một lồng bắt được 112 con cua hoàng đế, những con cua hoàng đế to lớn gần như đã lấp kín chiếc lồng bắt cua bằng sắt.

Khi đó thuyền trưởng thuyền Bắc Cực là bố của Trương Kiệm, những người ở cảng biển thường nói năm nào vị thuyền trưởng châu Á thông minh kia cũng có thể tìm được bãi cua lớn nhất trên biển Baelen.

Trương Kiệm nhìn thu hoạch ở trên boong thuyền, thu hoạch ít ỏi thì cũng thôi, một chiếc lồng bắt cua còn bị thuyền Hổ Kình cướp mất.

Dường như có tiếng cười chế giễu của thuyền săn cua khác vang vọng bên tai hắn.

Trong quán bar Hồ Đào có một truyền thống, bến cảng Amsterdam có tổng cộng chín chiếc thuyền săn cua. Mỗi năm thuyền trưởng đều đặt cược, mỗi người 10000 Euro, ai có thể hoàn thành hạn ngạch của mình trước tiên thì có thể lấy đi hết 80000 Euro của tám thuyền trưởng còn lại đi, 80000 Euro này sẽ phải chia cho thuyền viên.