Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1039: Trương Kiệm 2




Thiếu niên cười giải thích:

“Lão sư của ta nói với ta, năm đầu tiên vào một nghề nào đó thì không cần tính toán đến lợi ích, học hỏi kinh nghiệm mới là quan trọng nhất!”

Một thủy thủ trêu chọc nói:

“Lên tàu Bắc Cực thì học hỏi được kinh nghiệm gì chứ? Học thổi kèn harmonica với Trương à, hắn thổi kèn harmonica rất giỏi, nhưng lại không biết bắt cua hoàng đế. Năm ngoái ta theo hắn ra biển, chỉ mang được một số tiền thù lao ít ỏi về nhà, suýt nữa bị vợ mắng chết.”

Một thuyền trưởng nhìn Trương Kiệm, cười nói:

“Hơn nữa, ngươi đồng ý cho thủy thủ gầy yếu như vậy lên tàu? Hắn có thể làm gì trên boong tàu chứ, sợ rằng còn chẳng có sức để kéo lồng cua đâu.”

Trương Kiệm trầm mặc ngồi bên cạnh bàn, hắn biết tiếp theo thiếu niên sẽ từ bỏ tàu Bắc Cực rồi leo lên con tàu bắt cua khác, hoặc là rời khỏi Amsterdam.

Tóm lại sẽ không gia nhập tàu Bắc Cực.

Lúc này Trương Kiệm cũng không để ý thiếu niên có gầy yếu hay không, chỉ cần là người đồng ý gia nhập tàu Bắc Cực là được, dù là nấu cơm cho mọi người trên tàu Bắc Cực cũng tốt.

Một giây sau, khi Trương Kiệm còn đang cúi đầu, một bàn tay đột nhiên duỗi tới.

Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, đã thấy thiếu niên kia đứng bên cạnh hắn cười nói:

“Ngươi là thuyền trưởng sao, ta tên là Khánh Trần, vừa vặn cũng là người châu Á. Nếu có thể, ta rất vui được gia nhập tàu Bắc Cực của ngươi.”

Trương Kiệm sửng sốt nửa ngày, vội đứng lên nắm chặt tay Khánh Trần:

“Chào mừng gia nhập, vô cùng hoan nghênh.”

….

“Chúc mừng Tàu Bắc Cực đã tìm thấy một thủy thủ đoàn mới! Cạn ly!”

Trong ánh đèn mờ nhạt của quầy rượu Hồ Đào, một thuyền trưởng nâng ly Whiskey trên tay hắn lên, chẳng qua giọng điệu luôn có một loại trêu tức nói không nên lời.

Các thủy thủ cười ầm lên:

“Lão John già rồi, trên Tàu Bắc Cực đều là thủy thủ đoàn mới, sẽ không phải ngay cả ném móc câu cũng ném không tốt đâu nhỉ.”

Trương Kiệm nhìn về phía những thủy thủ kia, thấp giọng nói với Khánh Trần: “Chúng ta đổi chỗ khác nói đi, vừa lúc có thể nói về tiền lương cùng việc ngươi phải làm.”

“Được."

Khánh Trần cười gật đầu.

Chỉ có điều, khi hai người chuẩn bị rời đi, một thuyền trưởng tên là Craig đứng dậy:

"Chờ đã, vị này....Khánh, Tàu Alpes của ta cũng cần thủy thủ đoàn, không bằng ngươi đến tham gia cùng chúng ta? Chắc chắn ngươi sẽ kiếm được nhiều hơn khi ở Tàu Bắc Cực.”

Các thủy thủ sửng sốt.

Tàu Alpes là nhà vô địch săn cua năm ngoái, cho nên việc lựa chọn thủy thủ đoàn rất nghiêm ngặt và thường không sử dụng thủy thủ đoàn mới.

Trên boong tàu, tất cả thủy thủ cùng nhau chấp nhận chịu nguy hiểm, cộng với việc nhận những con sóng lớn có thể lên đến chín mét hoặc thậm chí cao hơn.

Tất cả đều hy vọng rằng khi đối mặt với nguy hiểm, bên cạnh họ có một lão thủ giàu kinh nghiệm, điều này sẽ làm tăng cơ hội sống sót của họ.

Như đã biết đây là một trong những nghề nguy hiểm nhất trên thế giới.

Mà Craig vì chèn ép Trương Kiệm, lấy được hạn ngạch trong tay hắn, lại chọn đào góc tường đối phương. Hỳ thật đây cũng không phải là một hành động sáng suốt, vì Tàu Alpes đã đầy người còn Khánh Trần vẫn là một người mới.

Nhưng Craig không nói thêm gì, hắn nhìn về phía Khánh Trần:

"Ngươi chỉ cần biết nấu ăn, Tàu Alpes có thể để lại cho ngươi một vị trí.”

Mọi người hiểu được, Craig muốn bỏ tiền ra để Trương Kiệm không có đủ thuyền viên, chắc chắn không thể ra khơi.

Nếu Trương Kiệm bán hạn ngạch, dù Craig có nuôi thêm một người thì cũng là được lời.

Chỉ thấy Khánh Trần cười cười:

"Không cần, ta thích chuyện mạo hiểm hơn.”

Craig thấy Khánh Trần đã quyết định, cũng không nói thêm nữa, hắn lại quay sang Trương Kiệm nói:

"Ngươi thực sự muốn dùng thanh niên này sao, ngươi nhìn hắn có sức để kéo lồng cua trên boong tàu hay không?”

Trương Kiệm chần chờ một chút:

"Không cần ngươi quan tâm.”

Khánh Trần cười tủm tỉm:

"Sức lực ta rất lớn.”

Nói xong liền xoay người ra khỏi quầy rượu Hồ Đào.

Trương Kiệm vội đuổi theo.

Trong gió lạnh, Trương Kiệm hơi kích động hỏi:

"Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?”

Khánh Trần vừa cười vừa nói:

"Mười bảy tuổi.”

Trương Kiệm sửng sốt một chút:

"Nhỏ vậy?”

Sức mạnh thể chất của nam giới trưởng thành có lẽ phải ở độ tuổi 24 mới phát triển đầy đủ, 17 tuổi không phải là vấn đề tuổi tác, mà là tinh lực, thể lực cũng chưa chắc có thể theo kịp tiết tấu của thuyền đánh bắt cua.

Nhưng mà....Trương Kiệm cũng không có cách nào bắt bẻ, hắn dặn dò:

"Trên thuyền chúng ta nếu thêm ngươi tổng cộng có năm thuyền viên ta, lão John, Nidep, George, ngươi. Đến thuyền, ngươi ngoan ngoãn nghe lão John phân phó, hắn sẽ dễ dẫn dắt ngươi....Ta hy vọng ngươi có thể chịu được. ”

Khánh Trần đổi chủ đề, tò mò hỏi:

"Ngươi có phải là người Trung Quốc không. Có thể nói tiếng Trung Quốc không?”

"Nói được, nhưng không lưu loát."