Chỉ là lúc này Hà Kim Thu càng thêm tò mò, rốt cuộc thiếu niên tên Khánh Trần kia tới đây để làm gì?
Dù thế nào cũng không phải khuếch trương Bạch Trú đến tận châu Âu chứ...Hoặc chỉ đến để ăn cua hoàng đế và tôm hùm?!
Lúc này, Hà Kim Thu đang ngồi trong văn phòng rộng rãi ở trụ sở chính của Cửu Châu tại thủ đô, Ngu Thành cầm một cốc cà phê tới cho hắn:
“Ông chủ, chúng ta có cần phải huy động nhân lực vì một Khánh Trần như vậy không?”
Hà Kim Thu ngẩng đầu nhìn hắn, cười nói:
“Ngươi không biết gần đây thành phố số 10 đã xảy ra chuyện gì đâu, nếu biết, ngươi sẽ cảm thấy hắn là người tốt nhất để quản lý thế giới ngầm ở châu Âu của Cửu Châu. Nếu có một người như vậy trấn giữ ở châu Âu, về sau ta cũng không cần rời khỏi nhà bay đến đó nữa, có thể tập trung liên hệ với tổ chức Future ở Trung Đông và Bắc Mĩ. Để Future không có tương lai, có phải khẩu hiệu này rất sáng tạo không?”
Ngu Thành:
“...”
Hắn không ngờ nguyên nhân ông chủ Hà trước mặt muốn mời chào Khánh Trần lại là muốn giao lực lượng của Cửu Châu ở châu Âu cho thiếu niên kia quản lý.
Nhưng họ lại không biết, mấy tên sát thủ Jindai, Kashima vẫn còn đang canh giữ trong gió lạnh ở cửa ra vào sân bay Schiphol.
Canh từ sáng đến đêm, cả người đã sắp bị đông lạnh.
Nhưng khuôn mặt của Khánh Trần căn bản không xuất hiện trong đám người như nước chảy ở sân bay, họ gần như cho rằng Khánh Trần không hề ra khỏi cửa, mà lên máy bay về luôn rồi.
Hôm nay có quá nhiều người chờ Khánh Trần, không biết chuyến bay đến châu Âu của hắn đã khiến bao nhiêu người phải lao đao.
Nhưng thiếu niên kia lại vô duyên vô cớ mất tích ở nơi đất khách quê người như vậy.
...
8 giờ tối, quán bar Hồ Đào ở gần cảng cực kỳ náo nhiệt.
Mặc dù còn ba ngày nữa mới đến lúc đám người bắt cua ra khơi, nhưng vẫn phải chuẩn bị từ trước.
Trong quán bar, các thủy thủ đến từ khắp nơi trên châu Âu đều cầm một cốc bia thủ công trong tay, thoải mái uống.
Rất nhanh, họ sẽ phải vượt qua 15 ngày không biết ngày đêm trên tàu, họ phải tìm được khu vực bắt cua chính xác nhất trong 30 tiếng trước khi ra khơi, đến mức mỗi người chỉ được ngủ nhiều nhất là 4 tiếng trong 30 tiếng này.
Đây là một công việc chỉ cần làm 15 ngày trong năm, lại có thể kiếm được 600 nghìn, nguy hiểm tồn tại cùng với cơ hội.
Nơi sinh sống của cua hoàng đế chủ yếu tập trung ở gần vịnh Gizhigin của dân tộc chiến đấu Nga, biển Bering phía đông Châu Mỹ, biển Barents phía bắc châu Âu.
Mỗi một nơi đều cho ra khoảng 10 nghìn tấn cua hoàng đế hàng năm.
Đến mùa này, tất cả người bắt cua đều sẽ tập trung ở ba nơi, chuẩn bị chia sẻ quà tặng thiên nhiên đó.
Cua hoàng đế sinh trưởng ở độ sâu 270 mét trong vùng biển băng lạnh lẽo, qua mùa này, cua hoàng đế hoàn toàn trưởng thành sẽ xuất phát xuống chỗ sâu hơn, khi đó sẽ không dễ bắt nữa.
Bấy giờ, đám thủ thủy, thuyền trưởng mang theo mùi vị ẩm ướt, hơi thở tanh nồng của nước biển vào trong quán rượu Hồ Đào. Các thủy thủ như một đám sinh vật thuỷ sản thành tinh tụ tập ở thế giới của loài người.
Họ vừa uống bia, vừa lặng lẽ đánh giá ba người đàn ông Bắc Âu cường tráng và một người trẻ tuổi châu Á ở bàn giữa, bầu không khí có vẻ khẩn trương.
Đó là bốn tên thuyền trưởng đang đàm phán.
Một thuyền trưởng da trắng cường tráng nhìn người trẻ tuổi châu Á, lạnh giọng nói:
“Trương, tàu của ngươi quá nhỏ, mấy năm nay mọi người đã đổi sang tàu bắt cua 147 mét Anh hết rồi. Chỉ có ngươi vẫn còn dùng tàu bắt cua 120 mét Anh từ hơn hai mươi năm trước. Bây giờ chỉ có mỗi việc sửa tàu thôi cũng đã mất 400 nghìn Euro rồi, ngay cả lồng bắt cua cũng phải đi mượn.”
Một mét Anh tương đương với 30 centimet, tàu 120 mét Anh bằng khoảng 40 mét.
Nhưng mà chắc chắn tàu bắt cua 147 mét Anh không chỉ hơn tàu bắt cua 120 mét thước Anh có mỗi kích thước thôi đâu.
Kho hàng để đựng cua hoàng đế, cần cẩu để treo lồng bắt cua đều không phải cùng một cấp bậc.
Một tên thuyền trưởng khác nói:
“Chúng ta thừa nhận cha ngươi là người bắt cua rất giỏi. Năm nào cũng có thể tìm được khu đánh bắt cua hoàng đế tốt nhất. Nhưng mà Trương, ngươi không thích hợp với nghề này, năm ngoái ngươi chỉ kiếm được tiền xăng. Thậm chí năm nay còn không có một thủy thủ nào đồng ý ra biển với ngươi. Đi theo một thuyền trưởng không có quá nhiều kinh nghiệm, trên boong tàu còn không có thủy thủ lão luyện, thuyền viên sẽ mất mạng hết.”