Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1029: Tần Thư Lễ 2




Trương Uyển Phương vừa thấy La Vạn Nhai đã hô to:

"La tổng, xin dừng lại ngài dừng lại một chút!"

La Vạn Nhai quay đầu nói nhỏ:

"Ông chủ, chúng ta có nên dừng xe không?"

Khánh Trần:

"Cứ dừng lại xem họ muốn làm gì, đừng cho họ biết ta đang ngồi trong xe."

Chiếc Maybach lập tức lại, La Vạn Nhai xuống xe hỏi:

"Có chuyện gì sao?"

Tần Thư Lễ nói:

"Đêm nay trên tay ta bỗng dưng xuất hiện một đồng hồ đếm ngược, nhưng rõ ràng dạo này ta không hề rời khỏi thành phố, rất có thể ta sẽ trở thành người du….Ta nghe nói ngài cũng là người du hành, hơn nữa mọi người còn nói ngài rất lợi hại, ta đến đây để xin ngài giúp đỡ, ngài có thể bảo vệ ta một thời gian được không?"

Tần Thư Lễ vừa nói vừa cố nhướn người nhìn về phía hàng ghế sau nhưng lại bị thân hình khổng lồ của La Vạn Nhai ngăn lại.

Lúc này, Tần Thư Lễ đang nghĩ, thường thì chỉ những người có thân phận thấp hơn mới ngồi trên ghế lái, còn những người có thân phận cao hơn sẽ ngồi trên hàng ghế sau.

Trong suy nghĩ của Tần Thư Lễ, La Vạn Nhai chính là một trong những nhân vật có máu mặt nhất Lạc thành, không biết người đang ngồi trên ghế sau có thân phận gì mà có thể khiến La Vạn Nhai cam tâm tình nguyện ngồi lên ghế lái?

La Vạn Nhai liếc nhìn Tần Thư Lễ, hắn biết đối phương là chủ của một xưởng gia công máy móc cỡ trung làm việc khá phát đạt.

Nhưng đây không phải vấn đề mấu chốt, mà mấu chốt ở đây là người này chính là chồng của Trương Uyển Phương, nàng là mẹ đẻ Khánh Trần.

Sau lần đầu tiên thấy Trương Uyển Phương và Tần Thư Lễ ở cửa biệt thự của Bạch Trú, hắn đã cho người điều tra cặn kẽ thân phận của họ.

Loại người từng từng gây dựng sự nghiệp từ con số 0 như La Vạn Nhai sao có thể không điều tra gì đã vội ôm đùi người khác được.

Nhưng dù sao Tần Thư Lễ cũng là cha dượng của Khánh Trần, chuyện có giúp đối phương hay không đã không còn nằm trong phạm vi hắn có thể quyết định:

"Hai vị, bây giờ ta phải đưa ông chủ của ta đến sân bay gấp nên không thể trả lời được. Lúc nào rảnh ta sẽ liên hệ lại với hai người được không? Dù sao lần này thời gian còn rất nhiều, các ngươi không gấp quá đâu."

Tần Thư Lễ sửng sốt, La Vạn Nhai có ông chủ?

Tại sao trước đây hắn chưa nghe nói đến ông chủ của La Vạn Nhai bao giờ?

Hắn vội nói:

"Được rồi, nếu ngài đang bận thì chúng ta không làm phiền nữa. Chúng ta ở căn số 27-101 trong khu 'Anh Hoa tiểu trấn'. Đây là danh thiếp của ta, nếu ngài rảnh lúc nào thì cứ gọi điện cho ta, ta sẽ nghe máy ngay."

La Vạn Nhai lại quay về xe rồi nhanh chóng rời khỏi đây.

Tần Thư Lễ và Trương Uyển Phương đứng bên vệ đường lặng lẽ nhìn theo bóng chiếc xe dần biến mất phía xa, từ lúc dừng xe đến khi đi, người thần bí ngồi trên hàng ghế sau còn chưa nói bất kì câu nào.

Người đó là ai vậy?

Trong xe, Khánh Trần hỏi:

"Có phải vừa rồi ngươi cố ý gọi ta là ông chủ để thăm dò thân phận của ta không?"

La Vạn Nhai xấu hổ nói:

"Ông chủ, ngài đừng tức giận, cũng đừng giết ta diệt khẩu nha. Ngài cũng biết việc ta thông thạo nhất chính là nhìn mặt đoán ý mà. Trong số các thành viên của Bạch Trú, có đến 3 người là Hồ Tiểu Ngưu, Nam Canh Thần và Giang Tuyết nhìn ngài bằng ánh mắt của cấp dưới, sao ta có thể không nhận ra được….."

Khánh Trần cười nói:

"Không cần thăm dò, ta sẽ không giết người diệt khẩu đâu. Chẳng phải bây giờ ngươi cũng là một trong số những thành viên chính thức của Bạch Trú sao, nếu chúng ta đã là người một nhà, có lẽ ngươi cũng nên biết việc này."

La Vạn Nhai vội vàng nói:

"Đúng đúng đúng, chúng ta là người một nhà!"

Thật ra khi biết chuyện này, La Vạn Nhai cũng cảm thấy rất khiếp sợ. Nếu thiếu niên đẹp đẽ đang ngồi ngay sau hắn chính là người đứng sau tất cả mọi chuyện thì thật khủng khiếp. Đối phương không những có thể đùa nghịch mọi người mà chính hắn cũng là người gây dựng nên Bạch Trú.

Không những thế, bây giờ đối phương còn là một trong những nhân vật nổi danh nhất thành phố số 10. Theo những gì hắn tìm hiểu được, chức vị và quyền lực nằm trong tay đối phương lúc này đủ để khiến bất kì tên quan chức cấp cao nào trong chính phủ cũng phải run sợ.

La Vạn Nhai cẩn thận hỏi:

"Ta nên làm gì với Tần Thư Lễ bây giờ?"

"Nếu sau khi xuyên qua hắn có thể liên lạc với ngươi, ngươi cứ giúp hắn một chút.”

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Đừng giúp hắn quá nhiều, cũng đừng hại hắn là được, ngươi cứ làm như bình thường."

Theo Khánh Trần, Tần Thư Lễ chỉ là một người bình thường muốn bảo vệ hạnh phúc gia đình của mình, đối phương cũng chưa làm bất cứ chuyện gì sai trái.

Khánh Trần cũng chẳng có ký do gì để đi trả thù cả.

Hơn nữa, đối với Khánh Trần mà nói, nếu hắn đã quyết định cắt đứt quan hệ với cha mẹ, đối phương có quan hệ gì với hắn đâu, đã thế, chuyện của đối phương cũng đâu liên quan gì hắn.

Khánh Trần nói:

"Ngươi có biết tại sao ta muốn ngươi đưa ra sân bay không?"