Cho nên, lần xuyên về này cũng là quãng thời gian nghỉ ngơi thật sự của một số người sau những ngày làm việc mệt mỏi.
Chuyện đầu tiên họ làm sau khi xuyên về là đi ăn Haidilao. Sau đó về nhà ngủ một giấc thật ngon đến khi tự tỉnh, cuối cùng là đi du lịch ở đâu đó.
Nhưng chuyện khiến người ta bất ngờ nhất lại là mười tên công tử định vào ngục giam số 10 để nhờ cậy Lưu Đức Trụ.
Trong quãng thời gian này, họ đã được xét xử xong, cuối cùng những tên đó đều được đưa đến ngục giam số 10 đúng như nguyện vọng.
Nhưng khi đám người đó vui vẻ hỏi thăm những tù nhân khác xem Lưu Đức Trụ đang ở đâu thì mới biết đối phương đã được ra tù từ lâu rồi….Lúc đó cả đám họ mới biết mình bị lừa.
Trong những ngày còn lại, họ thường xuyên tụ tập để bàn chuyện hỏi tội Lưu Đức Trụ sau khi được xuyên về.
Vì ngục giam số 10 là nơi giam giữ những nhân vật lớn của liên bang nên dù là ngục giam nhưng hoàn cảnh sống, thức ăn, nơi nghỉ ngơi của những tù phạm ở đây không khác gì những khách sạn năm sao ở thế giới ngoài là bao.
Khi vừa xuyên về, đám công tử định hùng hổ đi hỏi tội Lưu Đức Trụ ngay, nhưng sau khi biết được cuộc sống bi thảm của những phú nhị đại không theo họ vào ngục giam, tự nhiên họ lại cảm thấy sống trong ngục giam cũng không tệ lắm….
Chuyện này khiến họ không biết có nên tiếp tục đi hỏi tội Lưu Đức Trụ không….
…..
Trong một căn biệt thự nào đó trong khu Quốc Bảo Hoa Viên ở Lạc thành.
Trên ghế salon, Trương Uyển Phương đang nói với chồng mình là Tần Thư Lễ:
"Chẳng lẽ ngươi sắp trở thành người du hành? Sao lại thế được?”
Lúc này, đôi mắt Trương Uyển Phương đã rưng rưng, nếu chồng nàng thật sự trở thành người du hành, cuộc sống của nàng sẽ ra sao.
Không giờ đêm, sau khi vừa kết thúc công việc, Tần Thư Lễ bỗng thấy một đồng hồ đếm ngược xuất hiện trên cánh tay mình.
Lúc đó chính Tần Thư Lễ cũng cảm thấy rất bất ngờ, sau khi bình tĩnh một chút, hắn lập tức gọi điện để báo tin này cho Trương Uyển Phương.
Tuy trước đây họ không phải người du hành nhưng họ cũng nghe đồn thế giới trong rất nguy hiểm. Hơn nữa, nếu Tần Thư Lễ trở thành người du hành, gia đình họ sẽ thế nào, tình yêu của họ có bền chắc được như xưa.
Tần Thư Lễ cau mày:
"Rõ ràng ta không đi đâu mà, sao có thể trở thành người du hành thời gian được?"
Vì trước đây hắn cũng khá tò mò về người du hành nên đã tìm hiểu một chút thông tin về họ.
Hắn biết, để có thể trở thành người du hành, một người phải thỏa mãn đủ 3 điều kiện, một là cùng địa điểm, hai là cùng tên, cuối cùng là cùng bộ gien.
Nếu hắn không đi đâu mà vẫn có thể trở thành người du hành thì Tần Thư Lễ ở thế giới trong cũng phải ở thành phố số 18, nhưng nếu đối phương là người ở thành phố số 18 thì hắn phải trở thành người du hành từ lâu rồi, làm gì còn đợi đến bây giờ nữa?
Chẳng lẽ trước đây Tần Thư Lễ ở thế giới trong không ở thành phố số 18, mà chỉ mới đến thôi?
Nhưng dù gì thì mọi chuyện cũng đã rồi, bây giờ thứ mà hắn nên suy nghĩ không phải đối phương có phải người ở thành phố số 18 hay không, mà hắn nên làm gì để sống sót.
"Chờ một chút, hình như trước đây ta nghe nói La Vạn Nhai và tất cả thủ hạ của hắn đều là người du hành.”
Tần Thư Lễ lại nói:
"Nếu hắn thật sự là người du hành, rất có thể hắn cũng là người ở thành phố số 18, chúng ta có nên nhờ hắn giúp không?"
Trương Uyển Phương chần chờ nói:
"Chẳng phải trước kia chính ngươi từng nói hắn không phải loại người tốt lành gì sao, nếu đã thế thì đừng nhờ hắn, nhỡ hắn hại ngươi thì sao?"
"Nhưng chúng ta đầu còn lựa chọn nào khác, ta nghĩ chúng ta cứ thử thăm dò một chút xem sao.”
Vừa dứt lời, Tần Thư Lễ đã lập tức đứng dậy mặc áo khoác rồi dẫn Trương Uyển Phương đi tìm đối phương.
Tần Thư Lễ vừa đi vừa nói:
"Ta nghĩ chúng ta nên nhờ đối phương đảm bảo an toàn cho ta trong thời gian đầu đã. Khi nào ta làm quen được với cuộc sống ở đó thì chúng ta cần gì phải nhờ vào đối phương nữa….Có lẽ chúng ta nên tặng gì đó cho La tổng."
"Ừ.”
Trương Uyển Phương ngưng trọng nói.
Lúc này nàng đâu còn tâm trí nghĩ đến mấy chuyện khác nữa.
Nhưng ngay khi họ đang trên đường đến biệt thự của La Vạn Nhai thì một chiếc Mercedes-Benz Maybach sang trong bỗng xuất hiện trên con đường ngay trước mặt họ.
Họ có thể nhìn thấy người đang ngồi trên ghế lái chính là La Vạn Nhai, ngoài hắn ra thì còn một bóng đen đang ngồi trên hàng ghế sau nhưng vì trong xe không bật đèn nên họ không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đó.
Rõ ràng bây giờ trời còn chưa sáng mà tất cả cửa kính xung quanh xe đã kéo rèm kín mít. Xem ra người người đang ngồi trên hàng ghế sau không muốn những người bên ngoài nhìn thấy khuôn mặt của hắn.