Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhàn Cư Tại Tiên Giới

Chương 7 - Quốc Vũ, Nhược Khê, Nhất Kiếm Tông?




Chương 7 - Quốc Vũ, Nhược Khê, Nhất Kiếm Tông?

Tên sư đệ nghe thì trả lời :" tại hạ tên Lâm Quốc Vũ, còn cô nương này là sư tỷ tại hạ, tên Lâm Nhược Khê, chúng ta là môn đồ của Nhất Kiếm, xin hỏi huynh đài…" Lâm Quốc Vũ trả lời xong thì hỏi ngược lại.

Mạc Thiên Vũ đáp :" ta hả…. Nói ra các người có thể không tin, ta là đệ tử của một vị đại năng, vì rèn luyện nên đã ép ta hạ xuống đây " Mạc Thiên Vũ nói xạo mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh.

Lâm Nhược Khê nghe thấy đã biết có mùi giảo biện rồi, vì lần đầu gặp thì Mạc Thiên Vũ ở trong tình trạng thê thảm hết nói, nếu bỏ mặt ở đó, có khi Mạc thiên vũ bị thú xé xác rồi, nên Lâm Nhược Khê nói :" vậy sao, tỷ đệ ta cũng đang trong quá trình lịch luyện, nếu Mạc huynh không ngại thì chỉ giáo đôi chút" Lâm Nhược Khê sát khí tăng mạnh.

Lâm Quốc Vũ đứng bên cạnh run run bờ vai, thầm nghĩ :" c·hết tiệt, vạ lây nữa rồi"

Mạc Thiên Vũ nghe cô nương đó đòi solo thì nào ngán a

cậu nghĩ " chơi thì chơi nha, ta mới có bản hack bất tử, ngán ai"

Mạc Thiên Vũ mỉm cười đáp :" chỉ giáo thì khỏi, nhưng mà giao lưu chiêu thức thì được, mời cô xuất chiêu thức mạnh nhất, ta sẽ dùng 1\10 công lực tiếp chiêu."

Tuyết Nguyệt ở trong cơ thể Mạc Thiên vũ nghe thấy thì bộ mặt hiện lên sự ghét bỏ và khinh bỉ nói :" Phi, thật không có tí tiền đồ, mới hôm qua còn đứng không vững trước mặt người ta, bây giờ bành trướng rồi. "

Mạc Thiên Vũ nghe Tuyết Nguyệt nói mình như thế thì cậu dùng suy nghĩ để đáp lời :" khục, cái này dễ mở đầu cho cuộc sống an nhàn a, phải trang bức được lúc nào thì trang bức lúc đó nha, đây là kinh nghiệm bao năm cày cuốc tiểu thuyết đấy " cậu tạo ra lý do thật được đấy, trong thâm tâm cũng cho bản thân một like.

Lâm Nhược Khê nghe Mạc Thiên vũ bảo mình hãy xuất chiêu mạnh nhất để giao lưu, như đang sỉ nhục cô, kẻ mà chỉ mới hôm qua không chịu nổi một sợi chân nguyên bây giờ thách thức cô dùng chiêu mạnh nhất đánh hắn, mà hắn chỉ dùng 1\10 công lực để đỡ, Lâm Nhược Khê tức giận thật rồi.

Chân nguyên thoát ra khỏi cơ thể Lâm Nhược Khê, bắn ra bốn phía, khiến cả nhà trọ như như ở hầm băng, khách trọ xung quanh lạnh tới tận linh hồn, họ phi nhanh ra khỏi nhà trọ.

Lâm Quốc Vũ thì dùng chân khí chống đỡ, nhưng cũng chẳng ăn thua, vì cách biệt cả lượng với chất, nên cậu hắt xì liên tục. Mạc Thiên Vũ thấy thế thì bảo :" huynh đệ cảm lạnh à, có cần ta nhường cho cái chăn không."

Lâm Nhược Khê nghe Mạc Thiên Vũ nói như kiểu chân nguyên của cô chỉ là không khí, chả có tí áp lực nào, gân xanh bắt đầu nổi trên trán rồi.

Lâm Quốc Vũ liếc sang sư tỷ thì thấy tình hình không ổn, cậu vận chân khí tụ ở chân chuẩn bị lao ra khỏi chỗ này, trước khi đi cậu còn nói với Mạc Thiên Vũ :" Mạc Huynh, nếu huynh có thể sống, chúng ta đi uống rượu, còn bây giờ cáo từ !!!." nói rồi, cậu vận chân khí, nhảy bật ra ngoài cửa sổ

Mạc Thiên Vũ thấy tên kia chạy bỏ mạng thì cười khổ nghĩ " nam nhân muốn sống thật khổ nha" cậu nhìn thẳng mặt Lâm Nhược Khê và nói :" xuất chiêu đi !!!"

Lâm Nhược Khê nghe thế thì mặt lạnh tanh, cô hít sâu một hơi, rồi thở ra, xung quanh đang bắt đầu kết băng rồi, cô chỉ tay lên trời nói :" Tuyết Lĩnh Vực - Kết" nhiệt độ xung quanh quán trọ càng ngày càng thấp, thấp đến mức không khí như bị đóng băng, thời gian cũng bị đình trệ đôi chút.

Mạc Thiên Vũ thì chả bị ảnh hưởng gì, cậu cứ nhìn hết thứ này tới thứ khác bị đóng băng, cảm giác thật mới mẻ, cậu lẩm bẩm :" tu tiên thật hay ho nha, còn huyền bí hơn diễn ảo thuật nữa, chà chà cái này mà đem được về trái đất thì nổi tiếng dễ dàng lắm nha."

Lâm Nhược Khê thấy Mạc Thiên Vũ còn sức ngó xung quanh, cô chỉ tay lên trời, vận chân nguyên. Nhưng khối băng từ dưới bay lên trên, một ít rồi lại thêm một ít, cứ thế, khi nó hình thành một cây kiếm có kích thước 50m trên bầu trời mới ngưng.

Lâm Quốc Vũ đứng ngoài quán trọ thấy thì run cả người :" thôi rồi, sư tỷ nổi khùng nữa rồi, phải về báo cho tông môn mới được" nói rồi cậu vận chân khí chạy nhảy trên những nóc nhà dân về phía tông môn.

Mạc Thiên Vũ nhìn thấy cây kiếm như cả cái máy bay trên đầu thì cậu cũng bắt đầu đổ mồ hôi rồi, cậu dùng suy nghĩ nói với Tuyết Nguỵêt :" cái nào chém xuống có c·hết không đó…."

Tuyệt Nguyệt nghe cậu hỏi thì ôm bụng cười và nói :" hên xui nha"

Mạc Thiên Vũ nghe thế thì cậu hối hận a, giả bức cái gì, mới qua chưa được em giai nhân nào đã gáy bẩn, giờ sống c·hết còn phải hên xui, cậu nói với Tuyết Nguyệt :" cứu mạng nhaaaaa, lần sau ta không dám bành trướng nữa, aaaaa"

Tuyết Nguyệt nghe cậu van xin thì im lặng luôn, đứng xem phim, dù gì cô biết cậu cũng không bị tổn thương nổi, lệnh bài của cô là hàng xịn thật sự chứ có phải đồ chế đâu mà.