Chương 6 - Hệ Thống?
Trong khoảng không yên tĩnh có một giọng nói nhẹ nhàng :" haizz, chủ nhân của ta yểu mệnh thế sao trời, mới qua được 2 ngày đã sắp thăng rồi, nếu không phải có một luồng chân nguyên xâm nhập vào người để đánh thức ta thì ngươi đ·ã c·hết rồi."
Mạc Thiên Vũ vẫn còn đang mơ mơ hồ hồ thì bỗng giật mình bởi giọng nói đó, cậu bật người ngồi dậy thì chỉ thấy một khoảng không, không hề có ai hay bất cứ vật gì. :" là ai, là ai đang nói, có thể ra gặp mặt không " Mạc thiên Vũ nói với hư không.
Bỗng ở giữa không trung có một quả cầu ánh sáng, nói sáng đến mức làm Mạc Thiên Vũ bị choáng 1 2 giây, sau khi cậu mở mắt ra thì thấy một cô gái tầm 17 tuổi đang đứng đó nhìn cậu mà cười.
Cô gái đi lại trước mặt Mạc Thiên Vũ và nói :" xin chào chủ nhân của ta, ta tên Tuyết nguyệt, mà cậu cũng có thể gọi là ta HỆ THỐNG hay bàn tay vàng trong những tiểu thuyết mà cậu hay đọc khi còn ở thế giới cũ." Tuyết Nguyệt nhẹ nhàng cười
Mạc Thiên Vũ khi nhìn thấy dung nhan của cô gái thì ngẩn người ra, cô gái có nét đẹp phải nói là lần đầu tiên cậu được nhìn thấy trên đời này, dù cho trên TV hay các Show truyền hình. Cô có mái tóc dài đen, 3 vòng cực phẩm, ngũ quan tinh xảo, cô tỏa ra mùi hương nhè nhẹ thơm, nhưng khi nghe đến câu HỆ THỐNG thì cậu giật bắn người và lẩm bẩm :" móa ơi, hệ thống hóa hình đỉnh vãi, tuyệt sắc giai nhân nha."
Tuyết Nguyệt nghe thấy Mạc Thiên Vũ lẩm bẩm thì lấy tay che miệng cười :" hệ thống đương nhiên sẽ tuyệt nhất nha, vì ta lấy hình mẫu lý tưởng nhất của cậu để hóa hình mà." Tuyết Nguyệt cười và nói
Mạc Thiên Vũ nghe thế hơi ngại, vì mình lẩm bẩm mà để cho người đối diện nghe thấy, :" khục… mà khoan, nếu cô đã là hệ thống của ta, sao không xuất hiện ngay từ đầu, hại ta khổ 2 ngày này, đã vậy còn gặp dân chơi hệ tu tiên nữa chứ…" Mạc Thiên Vũ vừa khiển trách vừa hỏi.
Tuyết Nguyệt nghe vậy thì cười khổ :" cái gì nó cũng phải có điều kiện chứ, muốn hack cũng phải có phần mềm đúng không, thế nên điều kiện mà để ta xuất hiện chính là cậu phải có chân nguyên trong cơ thể, mà muốn có chân nguyên thì cậu phải tập luyện một thời gian không ngắn, coi như cậu may mắn, có người dùng chân nguyên để thăm dò cậu, nên coi như cậu đã có một luồng chân nguyên trong cơ thể và đạt điều kiện " Tuyết Nguyệt bất đắc dĩ cười
Mạc Thiên Vũ nghe xong thì lâm vào suy nghĩ :" cô nàng sư tỷ kia là phúc tinh nha " cậu nhìn Tuyết Nguyệt hỏi tiếp :" vậy bây giờ chúng ta đang ở đâu? "
:" ở đây là thế giới linh hồn của cậu, hay nói theo cách khác là Thần Thức Hải, nơi đây do linh hồn cậu tạo thành, vì cậu hiện tại chưa có chân nguyên nên nó mới có một màu trắng và không có thứ gì" Tuyết Nguyệt quay đầu nhìn bốn phía và trả lời
Mạc Thiên Vũ nghe thế thì cũng gật gù, bỗng cậu nhớ ra một việc :" nếu chúng ta đang ở trong Thần Thức Hải, vậy xác ta còn nằm ở trong rừng hả???? " cậu hoảng hốt hỏi
Tuyết Nguyệt nghe thế thì lắc đầu :" không, thân thể của cậu đã được người thanh niên kia vác về quán trọ, chỉ là thân thể cậu quá suy kiệt, nên có lẽ còn ngất một khoảng thời gian nữa. "
Nghe được tin mình có người vác về thì Mạc Thiên vũ vỗ ngực thở phào :" còn may, chưa bị thú rừng đưa lên dĩa là được rồi "
Mạc Thiên vũ nhìn Tuyết Nguyệt lắc đầu cười khổ :" đen cho cô, ta không phải loại người cầu tiến, không mong muốn bá chủ đâu, nên cô làm hệ thống của ta thì cô đen lắm"
Tuyết Nguyệt nghe thế thì cười và nói :" ta không phải hệ thống chính quy, không bị kiểm soát bắt buộc nên cậu khỏi lo có nhiệm vụ c·hết tiệt như tiểu thuyết."
Mạc Thiên Vũ nghe thế thì tâm trạng cực kỳ vui, cậu cười hèn mọn nói :" vậy…. Không có nhiệm vụ, thì quà tân thủ có không…"
Tuyết Nguyệt thấy Mạc Thiên Vũ cười hèn mọn hỏi tới quà thì mặt hiện lên sự khinh bỉ :" không làm mà đòi có ăn, ăn đấm thì có. " cô giơ nắm đấm trước mặt Mạc Thiên Vũ
Mạc Thiên Vũ lùi ra sau 1 bước, cười nói :" ấy ấy không cho thì thôi, chớ manh động nhà."
Tuyết Nguyệt buông tay xuống và nói :" quà tân thủ thì không có, nhưng mỗi ngày ta sẽ cho cậu rút ngẫu nhiên 1 lần, hiện cậu có 1 lần quay may mắn, cậu muốn quay hay để?."
Trước mặt Mạc Thiên Vũ xuất hiện một cái vòng tròn, chia thành 10 ô nhỏ, mỗi ô đều là dấu chấm hỏi, cậu nói :" quay, đang khổ thấy bà, ngu gì không quay. " cậu bây giờ chỉ mong quay ra thứ gì đó hữu ích thôi, không cần công pháp tuyệt phẩm vì nó cũng chả luyện nổi.
Sau khi nói "Quay" thì vòng tròn bắt đầu di chuyển ngược kim đồng hồ, tầm 5s thì nó dừng lại một ô chấm hỏi, khi kim quay dừng lại ô đó thì dấu chấm hỏi biến thành hình một tấm lệnh bài, mặt trước khắc chữ " Nguyệt" mặt sau có ánh trăng lưỡi liềm, lệnh bài được đúc bằng thứ kim loại giống bạc, cầm lên tay cảm thấy mát mát.
Tuyết Nguyệt cười bảo :" chúc mừng cậu quay trúng lệnh bài chí tôn, có lệnh bài này thì tu vi dưới chí tôn sẽ không tổn thương được cậu, và dấu tu vi cũng như ẩn đi sự hiện diện của cậu"
Mạc Thiên Vũ cầm lệnh bài trên tay cậu hét lớn :" bá bá rồi, ta bá vcl rồi hahaha" cậu cười thật to
Tuyết Nguyệt đạp đổ giấc mơ của cậu :" chỉ tính phòng thủ thôi, không có tính sát thương đâu mà bá, cùng lắm thì cậu cũng chỉ là bao cát thôi bị vạn binh thiên tướng xiên như nhím vẫn không c·hết, con kiến bất tử nha." cô cười
Mạc Thiên Vũ đang cười thì nghe thế, nụ cười hóa đá, lâm vào suy nghĩ :" hừm…. Phòng thủ max mà sát thương chỉ 1 thì đánh chừng nào c·hết địch, thôi kệ có còn hơn không, khỏi bị tình tiết con ông cháu cha nó chọc. " cậu gật gật đầu cười đê tiện
Tuyết Nguyệt thấy thì lắc lắc đầu,nói :" thôi, thời gian đã hết, cậu chuẩn bị dậy rồi, nên nhớ ta lúc nào cũng có mặt chỉ cần cậu kêu ra thôi. "nói rồi cô biến mất
Ở bên trong quán trọ của lão trương, một phòng ở trên lầu :" sư tỷ, hắn đã hôm mê từ hôm qua tới giờ. " tên thanh niên đứng ở bên đầu giường nói với cô gái đang ở bên bàn trà
Cô gái nghe thấy sư đệ mình hỏi thì cô nói :" nếu hắn dễ c·hết thế thì đ·ã c·hết ở trong rừng rồi." cô nói xong thì tiếp tục nhấm nháp trà
Tên sư đệ nghe vậy cũng gật đầu, nói :" vậy chúng ta mang hắn về làm gì, nhìn hắn căn nguyên trống rỗng, gân cốt chưa khai thông, chỉ là một tên người phàm yếu đuối thì có tác dụng gì. " sư đệ thắc mắc hỏi
cô gái nghe thì nhìn ra cửa sổ đáp :" hiếu kỳ thôi, hiếu kỳ hắn làm sao thoát khỏi Sư Vương. "
Tên sư đệ nghe thế thì vỗ đầu suy nghĩ :" chỉ vì hiếu kỳ mà bắt đệ vác hắn từ rừng về, còn phải canh chừng hắn, haizz. " tên sư đệ ngán ngẩm thở dài.
Mạc Thiên Vũ thì đã cảm giác được thân thể mình, cậu mở mắt từ từ, khi nhìn thấy khung cảnh xung quanh thì cậu chống người ngồi dậy :" nước, cho tôi nước !!!. "
Tên sư đệ nghe thế thì nhìn sư tỷ mình, cô gái gật nhẹ đầu, tên sư đệ rót cho Mạc Thiên Vũ cốc nước trà, chưa kịp đưa đến tay thì Mạc Thiên Vũ đã giật mất, cậu bây giờ cực kỳ khát, nước trà vừa nóng vừa đắng, khiến cậu giật tỉnh cả người :" khụ khụ khụ, nóng aaaaa"
Cô gái thấy vậy thì biểu hiện sự ghét bỏ, tên sư đệ thì nhún vai
Lau miệng xong, ngước mắt lên nhìn thì cậu thấy đội nam nữ đang nhìn cậu, 6 mắt nhìn nhau nó có cảm giác thật run người. Cậu nói :" khục, đa tạ 2 vị đã cứu mạng tại hạ, xin hỏi 2 vị ân nhân xưng hô thế nào"