Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 744: Người có chí, chuyện sẽ thành (1)




Tu luyện báo thù rất quan trọng, nhưng khảo thí quan trọng giống như vậy.

Nếu như hắn không có thân phận, mãi mãi cũng chỉ có thể là một người ở rể hèn mọn nhỏ bé, mặc kệ Tần phủ như thế nào đối tốt với hắn, có chút quy củ vẫn không có cách nào thay đổi.

Một canh giờ sau.

Hắn lần nữa làm lại một lần tất cả đề thi.

Khi hắn đứng dậy hoạt động, Tiểu Điệp ở ngoài cửa sổ hỏi:

- Công tử, xong rồi à? Muốn tắm rửa chưa?

- Tắm.

Lạc Thanh Chu đi ra ngoài, giúp hai tiểu nha đầu khiêng thùng tắm vào, đặt ở sau bình phong.

Cho thêm nước nóng, lại nhỏ dược thủy.

Hắn cởi sạch quần áo, thoải thoải mái mái ngâm mình ở bên trong.

Tiểu Điệp ở sau lưng giúp hắn đấm lưng, mát xa bả vai, cổ, phía sau lưng, còn giúp hắn nhéo nhéo đầu, nói khẽ:

- Công tử, đừng quá mệt mỏi, vạn nhất thi không đậu, cũng không có sao đâu.

Lạc Thanh Chu nhắm mắt lại, tự mình xoa tắm nói:

- Đương nhiên có quan hệ, quan hệ lớn là khác. Công tử nếu thi đậu, ngươi chính là ái thiếp cử nhân lão gia, nếu công tử không có thi đậu, ngươi cũng chỉ có thể là tiểu nha hoàn động phòng của người ở rể, ngươi nghĩ xem có phải hay không?

Tiểu Điệp nghe xong, lập tức mặt mũi tràn đầy kích động, lập tức đổi giọng:

- Công tử, người nhất định phải thi đậu nha, mệt mỏi chút không sao, nô tỳ giúp công tử xoa bóp.

Nói rồi càng thêm dùng sức.

Lạc Thanh Chu không nhịn được cười một tiếng, bắt lấy một cánh tay nhỏ của nàng, quay đầu nhìn gương mặt thanh lệ kiều nộn của nàng, nói:

- Có phải rất muốn làm ái thiếp của cử nhân lão gia hay không?

Gương mặt Tiểu Điệp lập tức đỏ bừng, nháy mắt nói:

- Muốn...

Lạc Thanh Chu nhìn bộ dáng nàng xấu hổ mang theo e sợ rất khả ái, nhịn không được tiến tới hôn một cái lên miệng nhỏ của nàng, ra lệnh:

- Cởi quần áo xuống.

- A?

- A cái gì mà a, không phải nói muốn giúp công tử hảo hảo xoa bóp sao? Tiến đến xoa bóp, công tử cũng không phải chỉ có phía sau lưng cần xoa bóp.

- ...

Tiểu nha đầu đỏ mặt, nhăn nhăn nhó nhó, giải khai dây thắt lưng, cởi sạch váy áo và áo lót.

Sau đó đi đến bên thùng tắm, ngượng ngùng giơ lên một chân nhỏ tiêm tú tuyết trắng, tiến vào thùng tắm.

Lạc Thanh Chu từng chút từng chút ôm nàng vào trong thùng.

Thu nhi đi ra một chuyến.

Khi trở về, mặt mũi nàng tràn đầy nụ cười vui vẻ, miệng không có chỉ ngâm nga bài hát, vừa tiến vào đình viện, đột nhiên xuyên thấu qua cửa sổ nửa chặn nửa che, nhìn thấy bên trên bình phong trong phòng chiếu ra hai thân ảnh.

Thu nhi đứng trong đình viện sửng sốt một chút, lập tức lại quay người rời đi.

Một canh giờ sau.

Nàng thả nhẹ bước chân trở về, trong phòng đã an tĩnh lại.

Tiểu Điệp đang ngâm nga bài hát, đứng trên hành lang phơi quần áo, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn lưu lại đỏ ửng của sự hạnh phúc, sau khi thấy được nàng kinh ngạc nói:

- Thu nhi tỷ tỷ, làm sao muộn như vậy mới trở về?

Thu nhi cười nói:

- Nói chuyện phiếm với tiểu Đào nơi đó.

Lập tức lại cố ý hỏi:

- Tiểu Điệp, đêm nay công tử cần thị tẩm không? Ngươi hỏi chưa?

Gương mặt Tiểu Điệp càng đỏ, lắc đầu nói:

- Công tử nói không muốn.

- Nha.

Thu nhi nín cười, không có lại đùa nàng, tiến lên giúp nàng cùng một chỗ phơi quần áo.

Tới gần giờ Tý.

Thần hồn Lạc Thanh Chu xuất khiếu, đi Uyên Ương lâu.

Bên trên mái cong, thân ảnh xanh nhạt sớm đã chờ đợi nơi đó.

Gặp hắn bay tới, thân ảnh xanh nhạt cũng không nói chuyện, bay thẳng lên trên trời, lao về phía chùa miếu ngoài thành.

Lạc Thanh Chu vội vàng đuổi theo, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, qua mấy ngày trong thành sẽ rất náo nhiệt. Nghe nói mười lăm tháng tám là thời gian người đọc sách khảo thí, hai mươi tháng tám là thời gian võ giả khảo thí, đến lúc đó ngươi có đến xem náo nhiệt không?

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một hồi, đáp:

- Sẽ không.

Lạc Thanh Chu nhìn thân ảnh của nàng nói:

- Người đọc sách khảo thí, hoàn toàn không có gì đẹp mắt, bất quá võ giả khảo thí, hẳn là sẽ rất đặc sắc.

Thân ảnh xanh nhạt không tiếp tục để ý đến hắn.

Lạc Thanh Chu tự nhủ:

- Bất quá, hẳn là còn có chuyện càng đặc sắc hơn phát sinh.

Ánh mắt thân ảnh xanh nhạt giật giật, trầm mặc một lát, mở miệng nói:

- Tu luyện tâm pháp thế nào?

Lạc Thanh Chu nói:

- Hiệu quả rất tốt, lực lượng gia tăng nhanh hơn so với trước đó, tạ ơn Nguyệt tỷ tỷ.

Dừng một chút, hắn lại cẩn thận từng li từng tí hỏi:

- Nguyệt tỷ tỷ, công pháp ngày đó là công pháp của Yêu tộc, đúng không?

Thân ảnh xanh nhạt đáp.

- Đúng thế.

Lạc Thanh Chu ‘A’ một tiếng, lại nhìn nàng một chút, không có nói thêm nữa.

Hai người một trước một sau, rất nhanh lao ra khỏi thành.

Đi vào chùa miếu, trực tiếp bay đến gác chuông cao lớn.

- Nguyệt tỷ tỷ, cắn khăn tay của ngươi giống như không còn hiệu quả gì, còn cần cắn không?