Lạc Thanh Chu mềm cả người, muốn kiên cường nói mình không sợ, nhưng khí thế trang nghiêm của cái chuông lớn trước mặt này đập vào mặt, lập tức để hắn không còn dám giả vờ:
- Sợ...
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói thẳng:
- Bắt đầu đi.
Lạc Thanh Chu nghe vậy run lên, cuống quít lấy ra hai cái vớ lưới, lập tức nhắm mắt, nắm chặt nắm đấm, toàn thân run rẩy chuẩn bị nghênh đón rèn luyện kinh khủng.
Nhưng qua hồi lâu, cũng không có động tĩnh.
Hắn chậm rãi mở mắt ra nhìn lại.
Thân ảnh xanh nhạt đứng trước mặt của hắn, vẫn như cũ yên lặng nhìn hắn, cũng không có phát ra màn sáng, cũng không có động tác khác.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, lấy ra vớ lưới khỏi miệng, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ...
- Đi thôi.
Thân ảnh xanh nhạt bay khỏi gác chuông, bay trở về Mạc Thành.
Lạc Thanh Chu giật mình, vội vàng đi theo.
Rất nhanh, hai người tiến vào nội thành.
Lạc Thanh Chu vừa muốn cáo từ, thân ảnh xanh nhạt đột nhiên lại nói:
- Đi theo.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, tiếp tục đi theo.
Không bao lâu.
Hai người lại tới Uyên Ương lâu.
Thân ảnh xanh nhạt bay lạc đến nóc nhà, trầm mặc một hồi, mới nói:
- Viết đi.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, nói:
- Viết cái gì?
Lập tức, hắn đột nhiên kịp phản ứng, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.
- Nguyệt tỷ tỷ chịu giúp ta?
Thân ảnh xanh nhạt thanh lãnh nhìn hắn, không nói gì thêm.
Lạc Thanh Chu vội vàng ngắm nhìn xung quanh, tự hỏi nên viết ở nơi nào.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Khăn tay đi, dùng ngón tay hư viết là được.
Lạc Thanh Chu vội vàng lấy ra khăn tay, tới gần nàng, mở ra khăn tay, sau đó dùng ngón tay chỉ ở phía trên, viết ra một chữ vặn và vặn vẹo.
Sau đó nhìn nàng.
Trong vầng sáng xanh nhạt, ngũ quan cùng thân ảnh nàng vẫn như cũ mơ hồ không rõ, nhưng Lạc Thanh Chu có thể cảm giác được, đây là một nữ hài rất đẹp.
Lạc Thanh Chu thấy nàng không nói gì, vội vàng lại dùng ngón tay viết một lần.
Thân ảnh thân ảnh xanh nhạt vẫn không có mở miệng.
Trong lòng Lạc Thanh Chu có chút thất vọng.
Có lẽ đây không phải văn tự yêu tộc, lại hoặc là vị Nguyệt tỷ tỷ này nhận biết văn tự yêu tộc có hạn, cho nên mới không biết.
Đang muốn viết một chữ khác, thân ảnh xanh nhạt rốt cục mở miệng:
- Thấy không rõ.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, đành phải đem khăn tay lại tới gần nàng, một lần nữa thả chậm tốc độ, lại viết nhiều thêm mấy lần.
Thân ảnh xanh nhạt tiếp tục trầm mặc.
Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm khăn tay màu đỏ trong tay sửng sốt một hồi, đột nhiên kịp phản ứng.
Hắn lập tức thu hồi khăn tay màu đỏ, lại lấy ra một khối khăn tay tuyết trắng, sau đó một lần nữa dùng ngón tay viết chữ vừa rồi ở phía trên.
Thân ảnh xanh nhạt lại trầm mặc trong chốc lát, rốt cục mở miệng nói:
- Trâu.
- Trâu?
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, vội vàng lại viết một chữ.
Thân ảnh xanh nhạt nói:
- Ừm...
Lúc Lạc Thanh Chu lại muốn viết, thân ảnh xanh nhạt đột nhiên nói:
- Không cần xáo trộn trình tự, cũng không cần viết từng chữ từng chữ, bắt đầu từ câu đầu tiên, viết từng câu từng câu, ta có thể nhận ra.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, đang lúc do dự, thân ảnh xanh nhạt lại nói:
- Nếu như ngươi không tín nhiệm ta, cũng không cần phải tìm ta giúp. Ta đã nhận ra những chữ này, tự nhiên sẽ sắp xếp ra. Mà ngươi để cho ta giúp kiểu này sẽ ảnh hưởng đến chính ngươi.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, không có lại nói tiếp, cúi đầu viết từ đầu.
Thân ảnh xanh nhạt ngưng mắt nhìn, thì thầm:
- Ngưu Ma luyện thể tâm pháp, Ngưu Ma Thần Công, Ngưu Ma...
Nói đến đây, nàng dừng một chút, tiếp tục thản nhiên nói:
- Ngưu Ma tráng dương công...
Lạc Thanh Chu: - ...
Bầu không khí có chút xấu hổ.
Lạc Thanh Chu dừng lại một chút, lại tiếp tục viết.
- Ngưu Ma luyện thể tâm pháp thiên thứ nhất... Băng hỏa nhập khiếu...
- Ngưu Ma Thần Công thiên thứ nhất... Dã man va chạm, lợi sừng khoét tâm, Thần Ngưu vẫy đuôi...
- Ngưu Ma tráng dương thiên thứ nhất...
Thân ảnh xanh nhạt ngừng lại, không tiếp tục đọc.
Lạc Thanh Chu cũng không dám viết tiếp.
Lúc này mới phát hiện, một đêm thời gian đã lặng lẽ trôi qua.
Trời đã rạng sáng.
Trong lòng hắn âm thầm kích động, quả nhiên đều là công pháp tu luyện, bất quá... Hắn có thể tu luyện sao?
Hắn thu hồi khăn tay, lui lại hai bước, chắp tay nói:
- Đa tạ Nguyệt tỷ tỷ, vất vả.
Ngừng tạm, lại nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ta muốn hỏi một chút, loại công pháp yêu tộc này, nhân loại chúng ta có thể tu luyện không?
Thân ảnh xanh nhạt trầm ngâm một chút, nói:
- Ngoại trừ Ngưu Ma công pháp có thể thử một chút, cái khác, tốt nhất đừng đụng.
- Huyệt khiếu, khí huyết cùng thể chất của Yêu quái đều khác biệt với nhân loại chúng ta. Nếu muốn gượng ép tu luyện, chỉ sợ sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Lạc Thanh Chu vội vàng nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, Ngưu Ma công pháp thiên thứ nhất kia, ta vừa rồi cũng nghe, bất quá có rất nhiều địa phương không biết rõ, Nguyệt tỷ tỷ có thể sẽ giúp ta giải thích một chút không?