Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 636: Nhạc mẫu đại nhân sợ hãi.




Ai ngờ lúc này, Trưởng công chúa một bộ áo bào đỏ đã mang theo hộ vệ, từ cửa chính khí thế cường đại mà đi vào.

Những ngân giáp hộ vệ vây quanh nàng lúc hành tẩu bước chân âm vang, thiết giáp binh khí trên người vang vọng, bắn ra hàn quang chói mắt dưới ánh mặt trời, làm cho đám người Tần gia kinh tâm động phách.

Tần Văn Chính thấy thế, cuống quít khom người chào hỏi.

Tần nhị gia Tần tứ gia mấy người không có tước vị sau lưng cùng những phụ nhân và nam nữ trẻ tuổi đều trực tiếp quỳ trên mặt đất, cái trán chạm đất, bị hù sắc mặt trắng bệch, run lẩy bẩy.

Toàn bộ đình viện trong nháy mắt quỳ xuống một mảnh.

Bất quá ở phía sau cùng đám người còn có mấy người không có quỳ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt dừng bước lại, nhìn Tần Văn Chính một chút, lại nhìn đám người quỳ trên mặt đất một chút, cuối cùng, ánh mắt nhìn về phía mấy thân ảnh đứng dưới mái hiên.

- Tần đại nhân, không cần khách khí.

Nam Cung Hỏa Nguyệt thu hồi ánh mắt, thần sắc thản nhiên nói:

- Bản cung hôm nay đến đây là có một chuyện muốn nhờ.

Tần Văn Chính giật mình trong lòng, hoảng hốt vội nói:

- Điện hạ mời nói. Nếu hạ quan có thể làm được, muôn lần chết cũng không chối từ.

Ánh mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt vươt qua đám người, lần nữa nhìn về phía thân ảnh mặc nho bào dưới mái hiên kia, thần sắc uy nghiêm mà nói:

- Bản cung muốn bái một người của quý phủ làm thầy, không biết Tần đại nhân có thể đáp ứng không?

Vừa nghe lời này, không riêng Tần Văn Chính giật nảy mình, những người khác của Tần gia đang quỳ trên mặt đất cũng đều giật nảy mình, mặt mũi tràn đầy chấn kinh.

Trưởng công chúa... Muốn bái sư?

Hơn nữa còn là người Tần gia bọn hắn?

Nam Cung Hỏa Nguyệt trực tiếp khom người chắp tay cho thân ảnh đứng dưới mái hiên kia, cất cao giọng nói:

- Tiên sinh, Hỏa Nguyệt hôm nay đến đây bái sư, còn hi vọng tiên sinh có thể đáp ứng.

Vừa nghe lời này, mọi người đều kinh ngạc ngẩng đầu, khắp nơi tìm kiếm người Tần gia vậy mà để Trưởng công chúa tự mình đến bái sư kia.

Bắp thịt trên mặt Tần Văn Chính run rẩy không ngừng, đột nhiên nghiêng người sang, thuận ánh mắt Trưởng công chúa nhìn về phía dưới mái hiên phía sau.

Tống Như Nguyệt quỳ trên mặt đất run run một chút, cũng quay đầu, trực tiếp nhìn về phía thiếu niên đang cau mày đứng dưới mái hiên sau lưng kia.

Phu thê hai người cơ hồ trong nháy mắt suy nghĩ đến cùng một người.

Tống Như Nguyệt lần này thật sợ.

Suy nghĩ vừa rồi còn chuẩn bị giật dây người khác gõ tiểu tử kia một chút, suy nghĩ mình buổi sáng tỏ thái độ không tốt lắm đối với tiểu tử kia, nàng lập tức run lẩy bẩy...

- Tiên sinh, Hỏa Nguyệt nguyện ý quỳ xuống đất dâng ba bái, chỉ cầu tiên sinh đáp ứng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt còn nói một câu để đám người Tần gia kinh hãi tột độ.

Trong đình viện, lặng ngắt như tờ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nói xong, trong đầu mọi người Tần gia đều đang bị ông ông tác hưởng.

Lại là kinh hãi, lại là nghi hoặc.

Trưởng công chúa nói tới vị tiên sinh kia, đến cùng là ai?

Tần gia bọn hắn đến cùng là ai có loại bản sự đáng sợ này, vậy mà để Trưởng công chúa tự mình đến bái sư, thậm chí càng quỳ xuống đất bái ba bái?

Phải biết, Trưởng công chúa bây giờ thế nhưng là nhân vật có quyền thế nhất Đại Viêm đế quốc.

Dưới một người, trên vạn người.

Có phong quốc, có quân đội, có tài năng, lại có rất nhiều tùy tùng.

Đồng thời, nàng còn là bào tỷ duy nhất của đương kim Thánh thượng.

Nhân vật như vậy, vậy mà hạ mình đi vào Tần gia bọn hắn, muốn bái người nào đó của Tần gia bọn họ làm thầy.

Trong lúc trong đầu đám người ông ông tác hưởng kinh nghi bất định, dưới mái hiên đột nhiên truyền đến một âm thanh:

- Điện hạ muốn ép giết tại hạ sao. Tại hạ chỉ là một giới thảo dân, như thế nào gánh chịu nổi điện hạ quỳ lạy? Đây chính là tội đại bất kính, điện hạ tuyệt đối không thể như thế! Về phần bái sư, tại hạ có tài đức gì, có thể làm lão sư của điện hạ? Việc này tại hạ tuyệt không dám đáp ứng, xin điện hạ thu hồi lời này.

Lúc này đám người Tần gia mới quay đầu, theo tiếng nói nhìn lại, nhìn về phía thiếu niên đang khom người chắp tay, không kiêu ngạo không tự ti dưới mái hiên, đều là trợn mắt hốc mồm.

Đúng là hắn.

Phu quân của Khiêm Gia? Người ở rể nhìn qua trung thực văn nhược trầm mặc ít nói kia?

Thế nào lại là hắn?

Tần nhị gia Tần tứ gia và những người khác của Tần gia đều vô cùng chấn động.

Bọn hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, đối tượng mà Trưởng công chúa tự mình muốn tới bái sư đúng là người ở rể xuất sinh ti tiện, bây giờ vẫn như cũ chỉ là tú tài này.

Đơn giản không thể tưởng tượng nổi, khó tin.

- Tiên sinh.

Nam Cung Hỏa Nguyệt chắp tay, thái độ cung kính nói:

- Học không tuần tự, người tài cao là thầy. Tiên sinh có tài năng như thế, bản cung kính nể không thôi, cam nguyện lấy lễ làm đệ tử, còn hi vọng tiên sinh không nên chối từ.