Tống Như Nguyệt giật mình, lập tức nghiêm mặt nói:
- Ngươi nói.
Tần nhị tiểu thư cuốn lên cất kỹ giấy tuyên, sau đó nhìn nàng nói:
- Mẫu thân, thi cốt mẫu thân của tỷ phu còn táng bên trong núi hoang. Ngài và phụ thân đều đã công nhận hắn, Vi Mặc muốn phụ thân đồng ý di chuyển thi cốt mẫu thân tỷ phu đến mộ tổ Tần gia chúng ta, ngài xem có thể chứ?
Vừa nghe lời này, sắc mặt Tống Như Nguyệt đột biến, lập tức nói:
- Cái này không thể được, không hợp quy củ. Cho dù nhị tổ mẫu tam tổ mẫu bọn hắn, còn có mẫu thân Tam thúc Tứ thúc ngươi, sau khi các nàng qua đời, cũng không có tư cách chôn vào bên trong mộ tổ Tần gia. Ngươi cũng biết, vô luận là đại gia tộc có tước vị như chúng ta dạng này hay là những gia tộc trong thôn, đều là quy củ giống nhau, người khác họ, trừ phi là chính thê, nếu không thì không thể nào chôn ở trong mộ tổ gia tộc. Mẫu thân tiểu tử kia không có bất cứ quan hệ nào với Tần gia chúng ta, mà xuất thân... Vi Mặc, chuyện này cũng không thể tùy hứng. Ngươi đối xử tiểu tử kia cho dù tốt, cũng không thể cầm quy củ tổ tiên ra đùa. Phụ thân ngươi thương ngươi, mà cũng không thích tuân theo lễ pháp, có lẽ sẽ tôn trọng ý kiến của ngươi, nhưng Tần gia chúng ta là đại gia tộc, cũng không chỉ có mấy nhà chúng ta, trong mộ tổ mai táng đều là tổ tiên Tần gia. Tiểu tử kia coi như về sau thi đậu Trạng Nguyên, làm đại quan, chuyện này cũng tuyệt đối không có khả năng, ngươi không cần nghĩ.
Tần nhị tiểu thư trầm mặc một chút, nói khẽ:
- Mẫu thân, Vi Mặc nhớ kỹ bên cạnh mộ tổ còn có rất nhiều đất trống, nếu thôn dân nơi đó có người mất đi, có đôi khi cũng sẽ chôn ở nơi đó. Có thể di chuyển mộ phần mẫu thân tỷ phu tới đó không? Như thế cũng không tính là vi phạm tổ quy?
Tống Như Nguyệt nhíu nhíu mày lại, nhìn nàng nói:
- Vi Mặc, làm sao đột nhiên nhắc đến chuyện này? Là quan hệ đến chuyện Dương Bình Nhi hôm nay tới nhà? Hay là tiểu tử kia chủ động nói?
Tần nhị tiểu thư nói:
- Lúc trước tỷ phu ra ngoài viếng mồ mả, một đêm chưa về, Vi Mặc đã đề cập qua chuyện này cho phụ thân. Tỷ phu dù sao ở rể đến Tần gia chúng ta, lại để cho thi cốt mẫu thân hắn chôn ở hoang sơn dã lĩnh không quá phù hợp. Bên cạnh mộ tổ chúng ta có nhiều đất trống như vậy, cho mẫu thân tỷ phu một chỗ cũng không có sao. Cha lúc ấy đồng ý, bất quá cuối cùng không được, hẳn là Nhị thúc bên kia từ chối. Mẫu thân, cho nên Vi Mặc hôm nay muốn xin người giúp một tay, đi nói lại cho phụ thân một tiếng.
Dừng một chút, nàng lại nói khẽ:
- Dù sao tỷ phu đã làm nhiều chuyện như vậy cho Tần gia chúng ta, chỉ là lần trước để âm mưu của Tống gia thất bại trên yến hội đón Trưởng công chúa, đã để cho Tần gia chúng ta phải làm chút gì cho mẫu thân hắn. Mẫu thân, người cứ nói đi?
Tống Như Nguyệt trầm mặc một chút, gật đầu nói:
- Chôn ở bên cạnh mộ tổ, ta tự nhiên không có ý kiến. Bất quá Tần gia hiện tại dù sao cũng là Nhị thúc ngươi làm chủ, coi như ta đối nói với phụ thân ngươi, phụ thân ngươi cũng không cách nào tự tiện quyết định. Đợi chút đi, chờ phụ thân ngươi đi thương lượng xong với bọn hắn lại nói.
Tần nhị tiểu thư nói khẽ:
- Mẫu thân, phải nhanh.
Tống Như Nguyệt nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, nói:
- Vi Mặc, phụ thân ngươi để cho ta tới hỏi ngươi, muốn đem chuyện này sớm nói một tiếng với mấy người Nhị thúc ngươi hay không?
Tần nhị tiểu thư giật mình:
- Chuyện gì?
Tống Như Nguyệt liếc mắt, tức giận nói:
- Còn có chuyện gì, không phải là chuyện giữa ngươi và tiểu tử kia. Phụ thân ngươi có ý là, đến lúc đó nếu như chúng ta đi kinh đô thì không dễ làm chuyện này, cho nên muốn giúp các ngươi làm thỏa đáng trước đi kinh đô. Đến lúc đó các ngươi thành thân, sau khi đi kinh đô thì người khác cũng sẽ không lại nói cái gì. Phụ thân ngươi nghĩ sớm nói một tiếng với những người khác của Tần gia, để cho bọn hắn có chuẩn bị trong lòng, miễn cho đến lúc đó giật mình, đều không cách nào lý giải. Ngày đó phụ thân ngươi ở đại hội gia tộc, tuyên bố cho mọi người muốn lựa chọn vị hôn phu cho ngươi, thật ra đã gợi ý cho bọn hắn, mà lại nhắc nhở rất rõ ràng. Nhị thúc ngươi đoán chừng đã sớm đoán được, đoán chừng cũng đã nói với mấy người Tứ thúc ngươi, nếu không phải không có khả năng đã lâu như vậy rồi mà không có ai đến tới cửa cầu hôn.
- Phụ thân ngươi hiện tại có ý là, muốn trực tiếp nói rõ cho bọn hắn ngươi muốn gả cho tiểu tử kia, để bọn hắn sớm có chuẩn bị trong lòng. Ngươi cứ nói đi?
Tần nhị tiểu thư có chút trầm mặc một hồi, nói:
- Mẫu thân, chờ một chút đi, ta... Ta còn không có nghĩ kỹ.
- Còn không có nghĩ kỹ?