Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 466: Vương Chiếu




Thần hồn Lạc Thanh Chu ở giữa không trung một bên phiêu động, một bên cẩn thận quan sát toàn bộ hậu viện.

Nơi cửa sau, trong hoa viên, bên hồ nước.

Góc tường, trong rừng trúc.

Các loại địa phương ở trước tiểu viện trong cửa sau.

Hắn phi hành vừa đi vừa về nhiều lần, cẩn thận tìm kiếm, mỗi một địa phương đều không có buông tha.

Đêm nay đề phòng hiển nhiên sâm nghiêm hơn một chút.

Không chỉ có trong tiểu viện nhiều thêm một người, lối vào phòng tối trong phòng dưới lòng đất cũng có một người đang ngồi.

Lạc Thanh Chu không có tới gần người kia, mà trực tiếp từ phòng khách sàn nhà chui xuống dưới, đi thẳng đến cửa ra vào thạch thất trong lòng đất.

Lập tức, chui vào vách tường thạch thất.

Trong thạch thất, hết thảy có chín người.

Tăng thêm hai người ở lối vào và trong tiểu viện, nhiều hơn hôm qua một người.

Mà người nhiều thêm kia là một nam tử trẻ tuổi người mặc hắc bào.

Khiến Lạc Thanh Chu cảm thấy ngoài ý muốn chính là, hắn vậy mà nhận biết tên nam tử trẻ tuổi này.

Vương Chiếu, chất nhi của Đại phu nhân Vương thị.

Hàng năm ngày lễ ngày tết đều sẽ mang theo quà tặng, đi Thành Quốc phủ bái kiến Đại phu nhân, cực được Đại phu nhân yêu thích.

Đại phu nhân từ trước đến nay ăn nói có ý tứ.

Nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn, đều sẽ mặt mũi tràn đầy nụ cười thân thiết, hỏi han ân cần, đối với hắn vô cùng tốt.

Nghe nói người này là tử đệ rất được Vương gia coi trọng.

Lạc Thanh Chu nhìn người này, trong lòng càng ngày càng lạnh lẽo. Thành Quốc phủ quả nhiên tham gia trong đó.

Mà bọn hắn đều đã phái người này tới, vậy biểu thị, Lạc Diên Niên không có khả năng không biết chuyện này.

Đã như vậy, vậy hắn không có gì cần khách khí.

Đêm nay, trước hết đưa cho bọn họ một phần lễ vật nặng nề, trước xem như đáp lễ công lao “nuôi dưỡng” bấy lâu của bọn hắn.

- Đợi thêm nửa canh giờ, chờ bên tiệc tối kia bắt đầu, chúng ta sẽ bắt đầu hành động. Trong phủ chỉ có Tần gia đại tiểu thư, Tần Xuyên cùng vị Chu quản gia kia và ba tên hộ vệ, còn có tên con thứ Thành Quốc phủ kia và một vài nha hoàn người hầu. Trong đó khó giải quyết nhất là thị nữ gọi Hạ Thiền, đến lúc đó chúng ta trước bắt đầu từ nơi này...

Người trung niên của Tống gia chỉ vào bản đồ trên bàn, thấp giọng phân phó.

Những người khác đều mặt mũi tràn đầy phấn khởi tử tế nghe.

Vương Chiếu một mặt lạnh nhạt đứng ở một bên, chờ bọn hắn nói xong, mới lên tiếng nói:

- Đến lúc đó con thứ Thành Quốc phủ kia giao cho ta, chờ xử lý xong hắn, ta sẽ đi qua tụ hợp cùng các ngươi, cùng một chỗ đối phó thị nữ gọi là Hạ Thiền kia.

- Vương công tử, ngươi xác định đêm nay thật muốn đích thân đi? Chúng ta đều là hình phạm phạm phải tội mưu phản, tất phải chết, cho dù thất bại cũng không quan trọng. Ngài thế nhưng là công tử của Vương gia, nếu xảy ra sai sót...

- Tống gia thúc thúc, không cần nhiều lời, ta đã tới, đêm nay tự nhiên muốn đi. Ta đi không riêng gì muốn giúp các ngươi giết người, còn có chuyện quan trọng khác phải làm. Các ngươi không cần phải để ý đến ta, đến lúc đó ta mang mặt nạ, sẽ không ai nhận ra được.

Lạc Thanh Chu không tiếp tục nghe nhiều, cẩn thận từng li từng tí chui ra vách tường, trực tiếp từ đỉnh đầu xuyên ra ngoài.

Bay ra từ trong nhà, hắn vừa cẩn thận quan sát một chút vị trí mấy người bên ngoài, sau đó bay vào hẻm nhỏ đen nhánh bên cạnh, thần hồn trở về cơ thể.

Nhục thể đứng ở chỗ góc tường chỗ sâu nhất hẻm nhỏ.

Một thân ảnh khác đang đứng bên cạnh, dáng người tinh tế yểu điệu, người mặc áo đen, trong ngực ôm kiếm, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng như băng.

- Thiền Thiền, hành động.

Hắn thấp giọng nói một câu, đi đến cửa sau Thiên Tiên lâu phía trước.

Thiếu nữ ôm kiếm nhìn hắn một cái, đi theo phía sau của hắn.

- Phía sau cửa có một người, xem ngươi rồi.

Lạc Thanh Chu thấp giọng bàn giao một câu, trực tiếp đi đến nơi cửa sau, đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa.

Gõ mấy lần, bên trong cũng không có bất kỳ đáp lại gì.

Lạc Thanh Chu chờ đợi mấy giây, lại tiếp tục gõ.

Lúc này, bên trong rốt cục vang lên giọng nói to lớn của tên nam tử kia:

- Ai? Nơi này không thể vào, phải đi vào từ cửa trước.

Lạc Thanh Chu gấp giọng, rất không kiên nhẫn mở miệng nói:

- Nói lời vô dụng làm gì, mở cửa nhanh! Là Lục Nga cô nương bảo cho ta tới, ta hôm qua đã sớm thanh toán bạc! Nương tử của ta phái người trông coi tại cửa chính, ngươi bảo ta làm sao đi vào từ cửa chính? Mở cửa mở cửa!

Một bên lớn tiếng la hét, một bên “Cộc cộc cộc” gõ cửa.

Nam tử canh giữ ở sau cánh cửa to lớn nghe vậy sửng sốt một chút, lập tức nhíu mày, miệng mắng nhỏ một tiếng, vừa mở cửa, một bên giọng lạnh lùng nói:

- Lần sau không thể tiến vào từ cửa sau, chúng ta có quy củ của chúng ta, Lục Nga nha đầu chết tiệt kia cũng dám lấy trước tiền của khách nhân, nàng cho rằng nàng là hoa khôi? Đêm nay...