Thanh niên dáng lùn thân thể chấn động, trong một chớp mắt ánh mắt lộ ra hoảng hốt.
- Oanh!
Cơ bắp da thịt Lạc Thanh Chu sớm đã kéo căng, nắm đấm súc tích sức mạnh vận sức chờ phát động, đột nhiên bắn ra, “Bụp” một tiếng, nặng nề mà đánh vào mặt của hắn!
Thanh niên dáng lùn căn bản không kịp phản ứng, đầu bị hất lên, trực tiếp té ngửa trên mặt đất!
Lúc này, thanh niên dáng cao bên cạnh mới kịp phản ứng, lập tức gầm thét một tiếng, còn chưa kịp động thủ, Lạc Thanh Chu đột nhiên quát lên:
- Đao tỷ!
- Bạch!
Đao quang lóe lên!
Một thanh đao bản rộng đột nhiên tóe ra hàn quang chém đến, trực tiếp chém về phía thanh niên dáng cao kia!
Thanh niên dáng cao sắc mặt đột biến, cuống quít lui lại.
- Oanh!
Hắn chỉ có thể trừng to mắt, trơ mắt nhìn thiếu niên hèn hạ vô sỉ kia giương quyền thứ hai lên, nặng nề đập trên đầu huynh đệ mình!
Tên thanh niên dáng lùn kia bị một quyền đánh ngã trên mặt đất, xương mặt lõm, trên mặt tràn đầy máu tươi, ánh mắt mơ hồ, còn chưa kịp phản ứng, Lạc Thanh Chu lại một quyền hung hăng đập vào đầu hắn!
Một cỗ đau nhức kịch liệt đánh tới!
Thanh niên dáng lùn hoảng sợ mà tuyệt vọng nổi giận gầm lên một tiếng, vừa muốn liều mạng nhảy dựng lên, “Oanh” một tiếng nổ vang, Lạc Thanh Chu quyền thứ ba lại nằng nặng đập lên trên đầu của hắn!
- Cạch!
Xương sọ vỡ vụn, máu tươi tràn ra.
Thanh niên dáng lùn há to mồm, xương mặt và đầu sụp đổ, trong nháy mắt mất mạng.
- Nhị đệ!
Thanh niên dáng cao thấy cảnh này, lập tức muốn rách cả mí mắt.
Huynh đệ bọn họ vốn là đã chuẩn bị từ bỏ yêu báo này, vốn là chuẩn bị rút lui, vì sao vì sao thiếu niên ngoan độc còn muốn đột nhiên động thủ?
Trong lòng hắn kêu gào, quơ nắm đấm tới kịch chiến với Đao tỷ.
Đao tỷ quơ đại đao trong tay:
- Thật có lỗi, ta nhận thuê, quấy nhiễu ngươi thời gian một nén nhang.
- Một nén nhang sau ngươi có thể giết hắn, ta sẽ không nhúng tay.
Vừa nghe lời này, thanh niên dáng cao lập tức đỏ hồng mắt, cắn răng nói:
- Tiểu súc sinh hèn hạ ác độc! Có bản lĩnh ngươi đừng chạy, chút nữa lão tử muốn chém ngươi thành muôn mảnh, báo thù cho huynh đệ của ta!
Lạc Thanh Chu không để ý hắn, ngồi xổm trước thi thể thanh niên lùn kia, điều tra toàn thân hắn, lấy một cái túi trữ vật, lập tức nhỏ máu nhận chủ, nhìn thoáng qua, phát hiện trong có hơn một ngàn kim tệ, còn những vật phẩm khác.
Hắn đổ ra bốn trăm chín mươi mai kim tệ, đặt ở bên cạnh, nói:
- Đao tỷ, kim tệ để ở chỗ này. Sau một nén nhang, bọn chúng sẽ là của ngươi.
Đao tỷ quơ đao bản rộng trong tay, quay mặt nhìn thoáng qua, khóe miệng hung hăng co quắp một chút.
Lạc Thanh Chu trực tiếp ở trước mặt thi thể thanh niên dáng lùn, lại dùng túi trữ vật của hắn, thu thi thể yêu báo trên đất vào.
Thanh niên dáng cao nhìn hai mắt huyết hồng, gương mặt dữ tợn, miệng cắn răng nghiến lợi nói:
- Tiểu súc sinh! Ngươi đừng đi! Có bản lĩnh ngươi đừng đi! Một nén nhang sau...
Lạc Thanh Chu đứng lên, thu hồi túi trữ vật, tựa trên cây bên cạnh nói:
- Ta không đi, ta chờ ngươi.
Thanh niên dáng cao im bặt, đỏ hồng mắt, trong lòng yên lặng tính toán thời gian.
Đao tỷ nhíu mày, trong lòng âm thầm nghi hoặc: Tiểu tử này bỏ ra năm trăm kim tệ, không phải chính là muốn ta quấn lấy tên Luyện Cốt cảnh này, hắn nhân sơ hội chạy thoát thân sao?
Lạc Thanh Chu đột nhiên hỏi:
- Đao tỷ, bây giờ ta thêm tiền, ngươi có thể giết hắn không?
Đao tỷ lạnh lùng nói:
- Không thể, nhiệm vụ thuê chưa hoàn thành, ta sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ thứ hai. Mà trong vòng ba ngày, ta sẽ không tiếp nhận nhiệm vụ nhằm vào cùng một người. Còn có, ta chỉ tiếp nhận nhiệm vụ giết yêu thú, không tiếp nhận nhiệm vụ giết người.
Lạc Thanh Chu không nói gì thêm, tựa vào đại thụ bên cạnh, dù bận vẫn ung dung mà nhìn hai người phấn khích chiến đấu.
Nam Cung Mỹ Kiêu rốt cục nhịn không được đi tới hỏi:
- Ngươi còn có quỷ kế gì?
Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào mắt tên thanh niên cao kia.
Sắp hết một nén nhang, hắn đột nhiên đi tới, thấp giọng nói:
- Xem đi, thể lực ngươi hẳn là cũng tiêu hao không sai biệt lắm? Đao tỷ sẽ không giết ngươi, nhưng nhìn thấy người phía sau ta không? Nàng cũng Luyện Cốt cảnh, quan hệ của ta với nàng, ngươi hẳn cũng đã nhìn ra, chút nữa hai chúng ta liên thủ, để hai huynh đệ ngươi xuống dưới đoàn tụ.
Vừa nghe lời này, thanh niên cao kia rõ ràng biến sắc, trong ánh mắt lộ ra vẻ bối rối, nhìn thiếu nữ phía sau Lạc Thanh Chu cách đó không xa một chút.
Trong lòng hắn ta bắt đầu nghĩ đến chuyện chạy trốn.
Đúng lúc này, Lạc Thanh Chu đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Còn không đầu hàng!
Thanh niên cao kia trong lòng hoảng hốt, ánh mắt nhìn về phía hắn.
Vào thời khắc này, Lạc Thanh Chu mắt đối mắt với hắn, thần hồn ngưng tụ, lực tụ yết hầu, đột nhiên gầm thét một tiếng:
- Đầu hàng!