Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 373: Tập trung tại đại sảnh




Tần gia xảy ra chuyện như vậy, ai dám không đến?

Cho dù là gia tộc bình thường có mâu thuẫn với Tần gia, lúc này cũng vội vàng ngựa không dừng vó chạy đến.

Bị người hoài nghi sẽ không tốt.

Đám người tụ tập trên đường đi tới, huyết khí như biển lửa thiêu đốt.

Một cỗ khí tức nóng rực, đập vào trên không.

May mắn bây giờ Lạc Thanh Chu đã là cảnh giới nhật du, nếu vẫn là cảnh giới dạ du, sợ rằng sẽ bị những khí tức nóng rực này ảnh hưởng.

Nhưng lúc này thần hồn rất dễ dàng bị phát hiện.

Hắn không dám dừng lại, lập tức bay trở về Tần phủ, từ nóc nhà xuyên vào phòng, hồn phách trở về cơ thể.

Chờ hắn mở cửa phòng thì thấy Tiểu Điệp đang trong tiểu viện ngăn đón Mai nhi, giải thích với Mai nhi:

- Mai nhi tỷ tỷ, công tử thân thể không thoải mái, để cho hắn ngủ thêm một chút đi.

Mai nhi vẻ mặt tràn đầy lo lắng nói:

- Không phải ta không cho cô gia ngủ, là phu nhân thúc giục để cô gia đi qua. Tất cả mọi người đều tụ tập ở đại sảnh, tình huống bây giờ rất nguy hiểm, không thể để cô gia một mình trong phòng.

Hai người đang giằng co, Lạc Thanh Chu từ trong nhà đi ra, nói:

- Đi thôi, đi đại sảnh.

Tiểu Điệp thấy hắn ra, rốt cục thở dài một hơi.

Mai nhi sắc mặt khó coi mà nói:

- Cô gia, đi nhanh đi, phu nhân rất gấp. Người nếu còn không đi, phu nhân sẽ dẫn Nhị công tử tự mình đến tìm người.

Lạc Thanh Chu theo sau lưng nàng, trong lòng nói thầm, xem ra vị nhạc mẫu đại nhân kia vẫn rất quan tâm hắn.

Nếu trong phủ khác, một người ở rể mà thôi, lỡ bị hung thủ giết chết trong phòng, cũng sẽ không có người nhớ tới.

Ba người rất mau tới đại sảnh.

Phía ngoài sân, đứng mấy võ giả và tất cả hạ nhân Tần phủ.

Lạc Thanh Chu nhìn mấy võ giả kia một chút, hơi ngẩn ra, tiếp tục đi đến phía trước.

Tống Như Nguyệt đang cau mày, vẻ mặt ngưng trọng đứng ở cửa, thấy hắn tới, mới âm thầm thở dài một hơi, trợn mắt lên, đang muốn quát lớn, lại nhịn xuống, trầm giọng nói:

- Nhà Tam thúc ngươi xảy ra chuyện lớn, hiện tại trong phủ không an toàn, các ngươi đều vào đại sảnh đợi, đêm nay cũng không cần trở về.

Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, đi lên bậc thang.

Tần Xuyên mặc y phục luyện công màu đen, vẻ mặt âm trầm đứng trong hành lang, thấy hắn đi lên, mặt chữ điền hơi thả lỏng nói:

- Thanh Chu, bên ngoài nguy hiểm, đi vào trong đợi. Có nhị ca đây, không có chuyện gì.

Lạc Thanh Chu đi vào đại sảnh.

Tần đại tiểu thư ngồi chỗ khuất, vẫn đang an tĩnh xem sách.

Bách Linh và Hạ Thiền đứng ở sau lưng nàng.

Tần nhị tiểu thư ngồi bên cạnh, trên người khoác áo lông chồn thật dày, chân mày hơi nhíu lại, hình như đang suy nghĩ.

Thu nhi và Châu nhi đứng hầu bên cạnh.

Nha hoàn ma ma Tần phủ đứng đầy trên hành lang ngoài đại sảnh, trong viện đứng đầy người hầu hộ vệ Tần gia vân vân.

Bầu không khí ngưng trọng đè nén.

Tất cả mọi người vẻ mặt thấp thỏm sợ hãi, đều không nói gì.

Lạc Thanh Chu đi đến chỗ hai vị thiên kim Tần gia, trong đầu nghĩ đến cảnh thê thảm vừa rồi trong phủ Tam thúc.

Nếu như cảnh đó xảy ra ở đây, thi thể nằm dưới đất kia sẽ biến thành những người trước mắt, hắn có thể tiếp thu được sao?

Toàn thân hắn không khỏi khẽ run.

Không, hắn tuyệt không cho phép chuyện như vậy xảy ra!

- Tỷ phu, ngồi...

Tần nhị tiểu thư nhìn thấy hắn tới, vội vàng chỉ chỉ cái ghế bên cạnh, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng chỉ chỉ cái ghế bên cạnh Tần đại tiểu thư, gương mặt ửng đỏ:

- Ngồi chỗ tỷ tỷ.

Lạc Thanh Chu ngừng bên cạnh, cũng không ngồi, hỏi:

- Nhị tiểu thư sức khỏe vẫn tốt chứ?

Tần nhị tiểu thư nhẹ gật đầu:

- Tốt hơn nhiều rồi, tạ ơn tỷ phu quan tâm.

Đối với chuyện trong phòng trước đó, hai người đều không dám nhắc tới, coi như bây giờ mới gặp mặt.

Lạc Thanh Chu không tiếp tục nói chuyện với nàng, đi qua chắp tay thỉnh an Tần đại tiểu thư, lại nhìn về phía Bách Linh bên cạnh, đang muốn tới gần nói chuyện với nàng, Bách Linh đột nhiên lui ra sau một bước, nháy mắt với hắn.

Lạc Thanh Chu nhìn thiếu nữ lạnh lẽo bên cạnh một chút, kịp phản ứng, chỉ đành phải nói:

- Bách Linh cô nương vừa rồi đi tìm ta sao?

Bách Linh lắc đầu phủ nhận:

- Không có!

Lạc Thanh Chu không nói thêm nữa, đi qua một bên, quét mắt nhìn trong phòng một hồi, nha hoàn, ma ma đều lo sợ bất an, sau đó, vừa nhìn về phía những hộ vệ chỗ tiểu viện ngoài phòng.

Trong đại sảnh, không có ai nói chuyện gì.

Chạng vạng tối, tại toà đại sảnh này, một nhà năm người Tam gia Tần gia, đều ở chỗ này ăn cơm, trên mặt toàn là tươi cười.

Nhưng bây giờ, vừa rạng sáng, cả nhà bọn họ đã chết thảm.

Thế sự vô thường, ai có thể nghĩ tới đâu?

Tần nhị tiểu thư nhíu mày, thấp giọng thì thào:

- Không biết Thải tỷ tỷ thế nào.

Lạc Thanh Chu nhìn ra ngoài, không dám nhìn nàng, càng không dám trả lời.

Thiếu nữ kia đã chết, mà còn đang ôm đệ đệ mình, tử trạng cực thảm, đầu cơ hồ bị hung thủ bổ ra.