Đi vào Linh Thiền Nguyệt cung.
Cửa lớn khóa chặt, người ở bên trong đã không còn.
Bách Linh các nàng hẳn là đã nhận được tin tức, đang chạy tới đại sảnh.
Lạc Thanh Chu lập tức chạy trở về chỗ ở của mình.
Tiểu Điệp đang ở trong tiểu viện lo lắng chờ hắn, thấy hắn trở về, vội vàng nói:
- Công tử, Bách Linh tỷ tỷ vừa rồi tới tìm người, nói trong phủ có đại sự xảy ra, để người nhanh đến đại sảnh.
Lạc Thanh Chu gài lên cửa sân, lôi kéo nàng vào nhà, lại cài lên chốt cửa bên trong, trầm giọng nói:
- Tiểu Điệp, ngươi đợi trong phòng, chỗ nào đều không cần đi. Ta trở về phòng có một số việc, đại khái nửa canh giờ, nếu có người đến, ngươi nghĩ biện pháp ngăn chặn, dù sao đừng cho ai vào nhà, biết không?
Tiểu Điệp không dám hỏi nhiều, vội vàng gật đầu nói:
- Công tử yên tâm, nô tỳ nhất định ngăn chặn nàng.
Lạc Thanh Chu không có nói thêm nữa, lập tức vào phòng, khóa cửa phòng, lên giường.
Lập tức, nhắm mắt ngưng thần, thần hồn xuất khiếu.
Lúc này, có lẽ còn có thể nhìn thấy hồn phách người một nhà Tam thúc. Nghĩ đến chỗ này, trong lòng hắn lập tức nặng nề một hồi.
Đêm nay hắn ngồi bên trên bàn kia, theo Tần nhị tiểu thư giới thiệu, thiếu nữ tên Tần Thải, còn có một nam hài bảy tám tuổi, tựa hồ cũng là con của Tần Tam gia.
Không biết thảm án đêm nay, bọn hắn...
Lạc Thanh Chu không dám nghĩ nhiều, thần hồn xuyên qua phòng ốc, nổi lên giữa không trung.
Đầu tiên là từ trên cao nhìn xuống toàn bộ Tần phủ tìm tòi một vòng, thấy không có bất cứ dị thường nào, nhanh chóng đi theo sau lưng mấy tên người hầu Tần phủ trên đường phố bay về hướng trong phủ Tần Tam gia.
Còn chưa tiếp cận liền ngửi được mùi máu tươi cực kỳ nồng đậm trong không khí.
- Bạch!
Lạc Thanh Chu tăng tốc.
Không cần người dẫn đường, hắn biết phủ đệ Tần gia Tam gia ở chỗ nào.
Nhìn xa xa.
Trên tòa phủ đệ kia, rõ ràng lơ lửng một đoàn sương mù đỏ tươi.
Ánh trăng lạnh lẽo xuyên thấu qua huyết vụ, len lỏi chiếu xuống.
Cả tòa phủ đệ giống như đều bị bao phủ trong vầng sáng đỏ như máu, nhìn âm trầm đáng sợ.
Lạc Thanh Chu nhanh chóng bay đến gần.
Cửa phủ đệ, một đội binh lính Mạc Thành đang tuần tra.
Tần Văn Chính và những người khác Tần gia đều dẫn người vội vàng chạy đến, mặt mày trắng bệch nhìn thi thể trong phủ.
Lạc Thanh Chu bay tới giữa không trung phủ đệ, cúi đầu nhìn xuống.
Trên mặt đất tiền viện, mấy cỗ thi thể nằm ngổn ngang lộn xộn.
Phần lớn đều là người hầu và hộ vệ.
Ở giữa hành lang, cây cột đứt gãy, lan can vỡ vụn, rõ ràng có vết tích đánh nhau.
Mấy tên hộ vệ chết ở chỗ này.
Trong sân phía sau, thi thể càng nhiều, phần lớn đều là nha hoàn ma ma.
Trong hoa viên gần cửa sau, Lạc Thanh Chu thấy thi thể vị Tam thẩm và nữ nhi nàng, và rất nhiều thi thể hạ nhân.
Trong bụi hoa cách đó không xa, thiếu nữ tên Tần Thải đêm nay ngồi cùng bàn với hắn nằm rạp trên mặt đất, dưới thân ôm đệ đệ nhỏ tuổi, trên lưng đầy máu, đầu cơ hồ bị chém thành hai nửa.
Hai tỷ đệ chết thảm.
Trong đầu Lạc Thanh Chu không khỏi hiện cảnh trên tiệc tối đêm nay, thiếu nữ này vẻ mặt tràn đầy sùng bái nhắc đến tài tử viết « Thủy Điệu Ca Đầu », ở học viện các nàng được hoan nghênh như thế nào, còn nhiệt tình nói muốn Tần nhị tiểu thư giới thiệu vị tài tử kia.
Tiểu nam hài kia còn giòn giã kêu hắn một tiếng
- Đường tỷ phu.
Lạc Thanh Chu bay giữa không trung, yên lặng nhìn cảnh thê thảm trước mắt này, trong lồng ngực có lửa giận đang thiêu đốt.
Rốt cuộc là kẻ nào tàn nhẫn như thế, cả nhà đều giết, ngay cả tiểu hài cũng không buông tha?
Một cỗ khí tức nóng rực đột nhiên từ mặt đất truyền đến.
Hắn định nhãn nhìn lại, một đội võ giả mang theo như ngọn lửa tràn đầy khí huyết, từ cửa lớn đi vào trong phủ.
Có võ giả lấy ra một viên hạt châu trong suốt, chiếu sáng bốn phía, thậm chí còn chiếu lên giữa không trung.
Lạc Thanh Chu không dám lưu lại, vội vàng lên cao, nhẹ nhàng rời khỏi chỗ này.
Bị pháp khí phát hiện, bị ngộ nhận thành hung thủ, vậy thì phiền toái.
Quan phủ võ giả bộ khoái xuất động, không biết có thể tra ra hung thủ hay không.
Trưởng công chúa bây giờ ở trong Mạc Thành, nơi này lại đột nhiên xảy ra hung án toàn gia như vậy, mà Tần gia bây giờ còn có tước vị, chỉ sợ không chỉ có quan phủ, phủ thành chủ và rất nhiều người đêm nay đều khó ngủ.
Đêm nay không thích hợp du đãng.
Chỉ sợ qua không bao lâu, nơi này sẽ xuất hiện rất nhiều cao thủ võ giả.
Tần phủ hiện tại đoán chừng lòng người bàng hoàng, hắn phải nhanh chóng trở về.
Một đường đi nhanh.
Trên đường phố vốn dĩ yên tĩnh không người, lúc này xuất hiện rất nhiều người.
Có vài người là bàng chi khác Tần gia nhận được tin tức dẫn theo một đám người vội vàng chạy đến.
Có một ít là người quan phủ.
Còn có người gia tộc khác của Mạc Thành.