Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 3000 - Liên tiếp thăng ba cấp! Võ Vương hậu kỳ (3)




Nhưng mà, hắn vẫn không ngã xuống.

Khi hắn một lần nữa đứng lên khỏi mặt đất, hắn vẫn nắm chặt nắm đấm, tràn ngập ý chí chiến đấu, phảng phất như một con sư tử vĩnh viễn bất bại, âm trầm mà đáng sợ.

Dưới đài chiến, lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều bị ý chí hắn một lần lại một lần đứng lên, cùng biểu hiện dũng mãnh không sợ chết làm cho sợ ngây người.

Mà Công Dương Nham đối diện, tuy nắm tay vẫn hung mãnh như trước, khí thế vẫn cường đại như trước, nhưng sợ hãi trong lòng lại càng ngày càng nhiều.

Khuôn mặt hắn ta dữ tợn mà vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi, thậm chí đã có chút mất đi lý trí.

- Chết! Chết cho lão phu.

- Vì sao còn không đi chết.

Trong miệng hắn ta rống giận, điên cuồng đập nắm đấm, giống như muốn dùng phương thức như vậy che dấu sợ hãi trong lòng.

Người Phiêu Miểu Tiên Tông dưới đài cũng bị vẻ điên cuồng dữ tợn hiện tại của hắn ta dọa sợ.

- Oanh.

Lại một tiếng nổ vang lên.

Lạc Thanh Chu lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.

Lúc này đây, hắn phun ra càng nhiều máu tươi, sau khi ngã trên mặt đất, giãy dụa vài cái, cũng không đứng lên nữa.

Công Dương Nham đỏ mắt, thở hổn hển, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

- Đến lúc kết thúc...

Hắn ta nắm chặt nắm tay, từng bước từng bước đi tới, tất cả lực lượng trong cơ thể đều vọt tới song quyền, nụ cười nhe răng trên mặt nhìn vẫn điên cuồng như trước.

Nhưng lúc này, Lạc Thanh Chu lại đứng lên từ trên mặt đất.

Quanh thân hắn đột nhiên xuất hiện quang mang ngũ sắc, lập tức, hai quyền đưa ra, ngũ sắc lôi điện sáng lên, đồng thời, vào giờ khắc này khí tức của hắn đột nhiên tăng vọt.

- Quả thực nên kết thúc rồi...

Hắn nhìn về phía Công Dương Nham.

Công Dương Nham đột nhiên dừng bước, nét cười trên mặt dần dần biến mất, có chút khó tin nhìn hắn.

Từ Tinh Hà ở trong góc, trong lòng cũng chấn động, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

- Oanh.

Nắm đấm của hai người lần nữa trùng trùng điệp điệp va chạm với nhau.

Lúc này đây, Lạc Thanh Chu đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

Mà Công Dương Nham đối diện, thân thể chấn động bay ngược ra, sau đó nặng nề ngã xuống đất.

Một màn này khiến người dưới đài kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.

- Lại sống lại! Thiếu niên kia lại đầy máu sống lại.

- Tiểu tử này là có thân thể bất tử hả.

- Thân thể bất tử quái gì chứ! Đó là thăng cấp một lần nữa! Võ Vương hậu kỳ! Lần này thật sự trâu bò vang trời rồi! Đầu tiên là đột phá Võ Vương sơ kỳ, lại đột phá Võ Vương trung kỳ, hiện tại lại đột phá Võ Vương hậu kỳ! Trời ạ, hắn muốn trực tiếp thiên hạ vô địch sao?

- A! Võ Vương hậu kỳ! Thiếu niên Võ Vương hậu kỳ! A, a! Bổn nữ hiệp muốn gả cho hắn rồi.

- Ặc...

Lúc này, trong đám người Phiêu Miểu Tiên Tông đột nhiên truyền đến một thanh âm hoảng sợ mà lo lắng:

- Đại trưởng lão, mau nhận thua.

Trên chiến đài.

Công Dương Nham đứng lên khỏi mặt đất, thần sắc trên mặt một lần nữa khôi phục trấn định cùng lạnh nhạt.

Hắn nhìn đối diện, kim quang trong tay chợt lóe lên, xuất hiện một thanh trường đao màu vàng, vẻ mặt thản nhiên nói:

- Nhận thua? Lão phu sống mấy trăm năm, từ khi sinh ra đến bây giờ đều chưa từng biết cái gì gọi là nhận thua.

- Ồ.

Trên trường đao màu vàng trong tay hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều phù văn cổ quái, đồng thời, từng con rồng nhỏ màu vàng không ngừng quấn quanh trên trường đao.

Một cỗ khí tức cổ xưa khủng bố từ trên thân đao tràn ngập ra.

- Càn Khôn Du Long Đao? Một trong ba đại thần đao thượng cổ chém giết Ma Vương? Không ngờ lại ở trong tay hắn.

Một lão giả ở Bồng Lai Tiên Đảo dưới đài thất thanh kinh hô.

- Trường đao thoạt nhìn không tệ.

Lúc này, thiếu niên đối diện đột nhiên mở miệng nói.

Tiếp theo, hào quang trong tay hắn chợt lóe, cũng lấy ra một thanh đao.

Một thanh đao cong màu đỏ thẫm.

- Cái này... Đây là...

- Hình như là thanh đao kia. Không thể nào, không phải… thanh đao kia đã biến mất mấy vạn năm, chưa bao giờ nghe nói đến việc nó rơi vào nhân gian...

Trên chiến đài.

Hai người đột nhiên giơ đao trong tay lên, vung đao chém ra.

Giờ khắc này, thật sự đã khiến phiến thiên địa biến sắc, mặt trời không ánh sáng.

- Oanh.

Một tiếng nổ lớn.

Toàn bộ chiến đài đột nhiên nứt ra.

Cả hải đảo đột nhiên chấn động.

Nước biển bốn phía hải đảo bị chấn động cuốn lên, bay lên giữa không trung.

Trong biển, sóng lớn ngập trời.

Đao mang màu vàng cùng đao mang màu đỏ sau khi va chạm mãnh liệt, dần dần tiêu tán.

Lúc này mọi người dưới đài thấy rõ, hai người trên bục không biết từ khi nào đã mặt đối mặt đứng cùng một chỗ.

Đao trong tay thiếu niên kia không ngờ đã biến thành một cây gậy kim quang lấp lánh.

Mà trường đao màu vàng trong tay Công Dương Nham, thì... Biến thành đoản đao, hơn nữa phía trên đã đầy vết nứt...