Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2998 - Liên tiếp thăng ba cấp! Võ Vương hậu kỳ (1)




Trên chiến đài.

Lạc Thanh Chu cả người đẫm máu, sắc mặt có chút tái nhợt, vết thương chồng chất.

Dường như sắp ngã xuống.

Nhưng giờ khắc này, không còn ai dám có chút khinh thường nào.

Dù là những cao tầng ở Bồng Lai Tiên Đảo, hay là người của Cửu Thiên Dao Đài.

Về phần Phiêu Miểu Tiên Tông.

Dù là trưởng lão của bọn họ, hay mấy trăm đệ tử tinh anh, giờ phút này đều cảm thấy cả người lạnh lẽo, trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Họ thực sự sợ hãi, run rẩy.

Hai tên Phong chủ cũng bị giết, một người Võ Vương, một người Quy Nhất đỉnh phong cùng Võ Vương.

Chỉ mấy quyền mà thôi.

Giờ khắc này, còn có ai dám lên? Còn ai khác có thể lên đó nữa không?

Giữa sân, im lặng đến khủng khiếp.

Thẳng đến khi trên chiến đài, thanh âm của Từ Tinh Hà vang lên:

- Phiêu Miểu Tiên Tông đối chiến Đại Viêm, trận tỷ thí thứ ba, Đại Viêm thắng.

Sự im lặng đã bị phá vỡ, nhưng không ai nói chuyện.

Giờ khắc này, mỗi người đều bị chấn động đến một câu cũng không nói nên lời.

Im lặng trong một thời gian dài.

Trong đám người Phiêu Miểu Tiên Tông, mới có thanh âm khàn khàn mở miệng nói:

- Đại trưởng lão, nếu không chúng ta...

Lời nói của hắn đã không tiếp tục.

Bởi vì biểu tình trên mặt Đại trưởng lão Công Dương Nham lúc này, nhìn cực kỳ dữ tợn đáng sợ.

Lúc này, lại có một tên trưởng lão nhìn trên đài một cái, nói:

- Tiểu súc sinh kia thân bị trọng thương, thể lực cũng tiêu hao hầu như không còn, đã là nỏ mạnh hết đà. Chúng ta tuyệt đối không thể bị hắn dọa sợ, chỉ cần tùy tiện cho một Đại Tông Sư hoặc Quy Nhất đi lên là có thể giết chết hắn….

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông đều nhìn về phía hắn, nhưng đều trầm mặc đáng sợ.

Người nói chuyện là Lạc Trọng Quang.

Không được đáp lại, lại bị mọi người nhìn như vậy, cơ bắp khoé mắt hắn co giật vài cái, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, chỉ đành quay đầu, nhìn về phía sau.

Chu Ngọc Phong vừa bị hắn bắt về, cho rằng hắn đang nhìn mình, cả người lập tức run lên, gần như không chút do dự đột nhiên dùng một quyền đập vào mặt mình, lại hung hăng nện mấy quyền vào ngực mình.

Răng cửa của hắn ta mang theo máu tươi bay ra ngoài, xương sườn ngực cũng bị gãy...

Hắn “phụt” một tiếng quỳ trên mặt đất, miệng đầy máu tươi gào thét nói:

- Sư tôn! Đệ tử bị thương, đệ tử bị thương rất nghiêm trọng, không thể đi lên...

Nói xong, hắn ta lại hung hăng cho mình một quyền, sau đó trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.

Lạc Trọng Quang: - ...

Những người khác Phiêu Miểu Tiên Tông: - ...

Lại trầm mặc thật lâu.

Đại trưởng lão Công Dương Nham đột nhiên thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía chiến đài:

- Thôi, để lão phu tự mình lên. Lạc sư đệ nói cũng không sai, thiếu niên kia tuy liên tục thăng hai cấp, nhưng cũng đánh suốt ba trận, hơn nữa đều dùng chiêu mãnh liệt nhất để đánh, thể lực cùng lực lượng hẳn đã tiêu hao gần hết, hơn nữa còn bị thương. Thật ra bất kỳ một người nào trong các ngươi đi lên, hẳn là đều có thể chiếm được tiện nghi, nhưng...

Hắn dừng một chút, nói:

- Nhưng nếu các ngươi đều sợ, vậy để lão phu đi lên giải quyết hắn.

Nói xong, hắn ta đi lên đài chiến.

- Đại trưởng lão...

Những người khác đều lo lắng nhìn hắn ta, có người muốn khuyên can.

Công Dương Nham quay đầu lại, cười nhạt:

- Không sao, các ngươi đợi một lát, lão phu đi một chút liền trở về.

Lúc này, lại một lão giả thấp giọng nói:

- Đại trưởng lão hẳn đã đột phá bình cảnh, lần trước ở Thiên Hải với Nhạc phong chủ đã phát hiện một tòa động thiên phúc địa thượng cổ đại năng, hẳn là đạt được không ít kỳ ngộ. Nhạc phong chủ cũng trở về từ nơi đó mới bắt đầu liên tục đột phá...

- Vậy thì không thành vấn đề, đại trưởng lão chủ tu thân thể, thực lực vốn mạnh hơn Nhạc Phong chủ không ít, nếu cũng có thể liên tục đột phá, nói không chừng đã...

Lúc này, Công Dương Nham đã đi lên chiến đài.

Hắn liếc mắt nhìn thiếu niên mặt đầy máu tươi đối diện một cái, mở miệng giới thiệu:

- Phiêu Miểu Tiên Tông, Công Dương Nham, chủ tu thân thể, Võ Vương hậu kỳ.

Lời này vừa nói ra, dưới đài đồng thời truyền đến một trận tiếng kinh hô.

Ngay cả Từ Tinh Hà trên đài chiến cũng khẽ động, không khỏi chắp tay nói:

- Chúc mừng Công Dương huynh, mấy chục năm không động thủ, không ngờ Công Dương huynh không chỉ đột phá bình cảnh, còn đến Võ Vương hậu kỳ.

Lúc này, người Phiêu Miểu Tiên Tông dưới đài, cũng đều kích động không thôi.

- Quả nhiên! Đại trưởng lão quả nhiên đột phá! Hơn nữa còn đến Võ Vương hậu kỳ.

- Mặc dù chỉ hơn tiểu súc sinh kia một cấp, nhưng mỗi cấp Võ Vương cảnh chẳng khác gì một trời một vực! Khó trách đại trưởng lão tự tin, nói đi liền trở về, chỉ sợ sau mấy quyền sẽ đi xuống, tiểu súc sinh kia sẽ bị đánh hồn phi phách tán.

- Phiêu Miểu Tiên Tông rốt cuộc muốn báo thù rửa hận.