Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2992 - Võ Vương chi chiến! (1)




Trong đám người Bồng Lai Tiên Đảo, vài lão giả vừa nghi ngờ vừa kinh ngạc nói.

Lúc này, thân thể Lâm Phong cùng thần hồn hóa thành huyết vụ dần dần rơi xuống mặt đất.

Từ Tinh Hà phức tạp nhìn thiếu niên trước mắt một cái, mở miệng tuyên bố:

- Đại Viêm đối chiến Phiêu Miểu Tiên Tông, trận tỷ thí đầu tiên, Đại Viêm thắng.

Mọi người Đại Viêm đều kích động hoan hô.

Trang Chi Nghiêm hưng phấn nói:

- Phi Dương, tốt lắm.

Những người tu luyện bốn phía đều nhìn nhau.

Đại Viêm thế mà... Lại thắng...

Trên đài chiến.

Ánh mắt Lạc Thanh Chu nhìn về phía người của Phiêu Miểu Tiên Tông dưới đài, nói:

- Trận thứ hai, vẫn là ta.

Những lời này, vô cùng quen thuộc.

Lúc trước ở biên cảnh Đại Viêm.

Lúc hắn giết mấy đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông cũng nói như vậy.

Vì vậy, tại thời điểm này.

Sau khi nghe được những lời này, các cao tầng Phiêu Miểu Tiên Tông đều nắm chặt nắm tay.

Mà những đệ tử kia, thân thể run lên, sắc mặt trắng bệch.

Chu Ngọc Phong trốn ở phía sau, sắc mặt trực tiếp bị dọa trắng bệch, hai chân run rẩy, bắt đầu cúi đầu, lén lút chạy về phía sau.

Bốn phía dần dần yên tĩnh lại.

Ánh mắt Từ Tinh Hà cũng nhìn về phía dưới, vẫn chưa mở miệng thúc giục.

- Tốt, rất tốt.

Lúc này, một tên trung niên tóc tai bù xù của Phiêu Miểu Tiên Tông đột nhiên đi ra, ánh mắt nham hiểm nhìn trên đài nói:

- Lão phu chỉ sợ, trận thứ hai không phải là ngươi.

Dứt lời, hắn nâng bước chân lên, chỉ một bước đã đi lên sân đấu.

- Lão phu Phong chủ Lâm Thiên phong Phiêu Miểu Tiên Tông, chỉ tu thân thể, tu vi Võ Vương sơ kỳ, chủ tu quyền.

Hắn vừa dứt lời, một cỗ khí huyết lực cường đại vô cùng vô tận đột nhiên tràn ngập cả chiến đài.

Mà làn da màu đồng trên cổ trên mặt hắn, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, lóe ra ánh sáng như kim loại, cho dù là y bào rộng lớn cũng không che được thân hình khôi ngô của hắn.

Mọi người dưới đài đều kinh hô ra tiếng.

- Không ngờ là Võ Vương cảnh! Thân thể có thể tu luyện tới Võ Vương, thiên phú và nghị lực lớn bao nhiêu! Hơn nữa tài nguyên tu luyện tiêu hao chỉ sợ còn nhiều hơn rất nhiều so với Quy Nhất cảnh, cũng chỉ có đại tông môn như tam đại tiên tông mới có thể nuôi nổi.

- Nghe nói cả Cửu Châu đại lục, cũng chỉ có mười mấy Võ Vương, hơn nữa phần lớn đều ở tam đại tiên tông. Phiêu Miểu Tiên Tông thật sự đã tức giận, trực tiếp đưa một Võ Vương ra, hơn nữa còn là chủ của một phong.

- Hừ, bọn họ cũng chỉ có thể gọi Võ Vương, ngay cả Thánh tử kiêu ngạo cũng bị người khác giết, còn có thể làm sao bây giờ? Nếu không gọi người lợi hại nhất ra, chỉ sợ đến lúc đó người cũng sẽ bị thiếu niên kia giết hết.

- Chậc chậc, thật không ngờ, đường đường là Phiêu Miểu Tiên Tông, lúc trước thấy tiên tông chúng ta ngay cả nhìn cũng không dám nhìn nhiều một cái, lại bị một thiếu niên ép thành như vậy.

- Lại nói tiếp, bọn họ gặp xui xẻo hình như là bắt đầu từ sau khi Nguyệt Dao kia rời đi, mà thời khắc hào quang bọn họ sáng chói nhất trong vòng trăm năm qua cũng từ khi cái tên Nguyệt Dao kia xuất thế. Trùng hợp chính là, người tên Nguyệt Dao kia cũng là người Đại Viêm, cùng một quốc gia với thiếu niên trên đài kia...

- Hừ, quả nhiên là người làm, trời đang nhìn. Sư phụ ta lúc trước đã nói, Phiêu Miểu Tiên Tông đối đãi với thiếu nữ kia như thế, căn bản không giống hành vi của một đại tiên tông, nhất định sẽ bị báo ứng, quả nhiên là như thế.

Trên chiến đài.

Từ Tinh Hà nhìn trung niên trước mắt một cái, cười nhạt một tiếng:

- Không ngờ Hồng Phong chủ tự mình xuất chiến.

Hồng Giang lạnh nhạt nói:

- Lão phu cũng không muốn đi lên ỷ lớn hiếp nhỏ, chỉ là thiếu niên này quá mức kiêu ngạo, tàn sát nhiều người Phiêu Miểu Tiên tông như vậy. Lão phu nhịn không được muốn đi lên giáo huấn hắn, để cho hắn biết một ít đạo lý.

Lập tức lại nói:

- Từ trưởng lão, lão phu có thể xuất chiến không?

Từ Tinh Hà gật đầu nói:

- Dựa theo quy củ, đương nhiên có thể. Bất kỳ ai Phiêu Miểu Tiên Tông và Đại Viêm đều có thể xuất chiến.

Nói xong, hắn mở miệng tuyên bố:

- Phiêu Miểu Tiên Tông đối chiến Đại Viêm, trận tỷ thí thứ hai, bắt đầu.

Ánh mắt Hồng Giang nhìn về phía thiếu niên đối diện, áo choàng rộng trên người đột nhiên hòa tan biến mất, lộ ra da thịt bên trong cùng thân hình khôi ngô cùng cơ bắp phồng lên.

Khí huyết lực cường đại đột nhiên dâng lên từ trên người hắn.

Vẻn vẹn chỉ mới là khí huyết lực tự nhiên tản ra, thần hồn Quy Nhất cảnh đều sẽ chùn bước, không dám tới gần.

- Tiểu tử, đừng nói lão phu lấy lớn hiếp nhỏ. Lão phu có thể nhường ngươi ba quyền trước, sau ba quyền, lão phu sẽ cho ngươi lên đường.

Hồng Giang nắm tay, lạnh nhạt nói.

Dưới đài, sắc mặt mọi người Đại Viêm đều ngưng trọng, nín thở. .