Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2972 - Tín vật đính ước (3)




Người của Tuyết Thần Cung vẫn chưa nói gì, không sợ hãi rời khỏi đài chiến.

Giờ khắc này, mấy ngàn người tu luyện toàn trường, tất cả môn phái và quốc gia đứng đầu Cửu Châu đại lục, không còn ai dám xem thường cái tông môn từng không có tiếng tăm này.

Tuy rằng hai trận tỷ thí này các nàng căn bản không bộc lộ ra bất kỳ công pháp gì, chỉ là dựa vào phóng độc để thắng, nhưng loại thủ pháp phóng độc quỷ dị này, làm cho tất cả mọi người sợ hãi không dám khinh thường.

Ngay cả đường đường là Phiêu Miểu Tiên Tông cũng không tránh khỏi độc của các nàng, huống chi là những người khác.

- Oanh.

Đợi người trên đài chiến đều đi xuống, Từ Tinh Hà bắt đầu thi triển công pháp, thanh trừ phấn hoa và độc vật phía trên.

Lại qua một lát nữa.

Hắn đi lên đài chiến, nhìn dưới đài một cái, tuyên bố:

- Tuyết Thần Cung cùng Đại Viêm tiến vào trận chung kết, vẫn là ba trận định thắng bại.

Lúc này, mọi người Đại Viêm đang thấp giọng thương nghị chọn người.

- Người của Tuyết Thần Cung thoạt nhìn đều sẽ phóng độc, hơn nữa kỹ xảo phóng độc cực kỳ cao minh, các nàng làm sao biết trận tỷ thí hôm nay sẽ gặp phải Phiêu Miểu Tiên Tông?

- Nói không chừng người của những tông môn khác đều trúng độc, nghe nói có một vài loại độc, lặng yên không một tiếng động tiến vào thân thể người từ lâu, nhưng cần chờ thứ khác kích hoạt mới có thể phát tác….

- Nói như vậy, Đại Viêm chúng ta có thể cũng đều trúng độc?

- Đại Viêm chúng ta quá nhỏ, có lẽ người ta căn bản không để vào mắt cũng nên?

Lúc này, những người tu luyện tông môn khác cũng đều đang suy nghĩ như vậy, cho nên đều cẩn thận xem xét thân thể của mình, xem trong cơ thể mình có thể đã bị hạ độc hay chưa.

Thậm chí người của Cửu Thiên Dao Đài và Bồng Lai Tiên Đảo đều yên lặng xem xét.

Cái tông môn thần bí mấy năm gần đây mới xuất hiện này, hôm nay vừa xuất hiện, cũng đã nổi danh toàn bộ Cửu Châu đại lục rồi.

Phỏng chừng sau này mỗi người nghe thấy đều biến sắc.

- Đây là trận chung kết cuối cùng, linh quáng sắp vào tay, hay là để ta lên.

Bạch Y Sơn mở miệng nói.

Quy tắc của đại hội, không quy định một người chỉ có thể đi lên một lần, cho nên, hắn quyết định dựa vào chính mình thắng hai trận, thắng được tòa linh quáng quan trọng đối với Đại Viêm.

Lúc này, Lạc Thanh Chu đột nhiên mở miệng nói:

- Tiên sinh, hay để ta lên đi. Ngài chờ đến trận tiếp theo.

Bạch Y Sơn nhìn về phía hắn.

Lạc Thanh Chu chắp tay thấp giọng nói:

- Học sinh không sợ độc, đặc biệt là hoa độc.

Bạch Y Sơn nghe vậy hơi giật mình, lại nhìn thiếu nữ bên cạnh hắn một cái, trầm ngâm một chút, gật gật đầu, nói:

- Cẩn thận.

Lạc Thanh Chu đang muốn đi lên, Nam Cung Hỏa Nguyệt ở một bên đột nhiên kéo tay áo hắn lại.

Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn về phía nàng, thấy vẻ mặt khẩn trương của nàng, biết được nàng bị một màn cắt đầu vừa rồi của Tuyết Thần Cung dọa sợ, nhẹ giọng an ủi nói:

- Bệ hạ, tin ta đi.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại nắm tay áo hắn một hồi mới chậm rãi buông ra.

Lạc Thanh Chu quay đầu, nhìn về phía Nguyệt Vũ bị chúng nữ tử thị vệ vây quanh ở giữa, nhìn về phía bảo bảo trong ngực nàng.

Lúc này bảo bảo đang mở to đôi mắt to đen láy nhìn hắn, bàn tay nhỏ bé đang vẫy vẫy, giống như đang nói chuyện với hắn.

Trong mắt Lạc Thanh Chu lộ ra một tia ôn nhu.

Lập tức, đi lên chiến đài.

- Đại Viêm Lạc Thanh Chu, chủ tu Nho đạo, Nho sư trung kỳ.

Hắn mặc nho bào đứng trên đài chiến, chắp tay làm bộ, nho nhã lễ độ giới thiệu.

Dưới đài bỗng có người kinh ngạc nói:

- Nho sư trung kỳ? Sao ta nhớ trước kia hắn nói Nho sư sơ kỳ?

Có người đáp lại:

- Nói không chừng người ta lại thăng cấp. Nho đạo cảnh giới, giống như công pháp của bọn họ, lúc nào cũng có thể thay đổi, ai cũng không nắm bắt được.

- Thật sự là oan gia ngõ hẹp, thiếu niên này vừa mới đắc tội Tuyết Thần Cung. Lần này có lẽ cũng bị đối phương cắt đầu.

- Thật là kỳ lạ! Nhìn mỗi người Tuyết Thần Cung đều là tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, sao lại đều thích cắt đầu như vậy? Thật khó chấp nhận.

- Có lẽ là cố ý muốn nổi danh, dù sao cũng là tông môn mới thành lập mấy năm nay….

Lúc này, một nữ tử váy hồng của Tuyết Thần Cung đi lên đài chiến.

Tuy nàng đeo mạng che mặt cùng bịt mắt, nhưng Lạc Thanh Chu liếc mắt một cái liền nhìn ra thân phận của nàng.

Bởi vì cách ăn mặc, chiều cao, thậm chí đồng tử trong đôi mắt nàng, đều có chút tương tự với Bách Linh.

- Tuyết Thần Cung Tuyết Vô, Quy Nhất cảnh sơ kỳ.

Lời này vừa nói ra, đám người tu luyện dưới đài lúc này mới nhận ra nàng.

- Vậy mà lại là cô nương đó.

- Xong rồi, lần này thật là oan gia đối oan gia, ha ha ha ha, thật đặc sắc.

- Tiểu tử Đại Viêm kia hiện giờ có lẽ đã hối hận đến xanh ruột, không biết gân nào dựng sai, vậy mà to gan lớn mật đi chiếm tiện nghi của người ta. Có kịch hay để xem rồi.