Phiêu Miểu Tiên Tông trực tiếp phái một người trung niên dáng người cao gầy đi lên.
- Tại hạ Uông Hải Phiêu Miểu Tiên Tông, tu vi Quy Nhất cảnh hậu kỳ.
Mặc dù hắn chỉ giới thiệu rất đơn giản, nhưng có rất nhiều người nhận ra hắn.
- Vị này là trưởng lão Phiêu Miểu Tiên tông Lưu Tiên Phong, xem ra là muốn báo thù cho Thánh nữ bọn họ….
- Chậc chậc, Phiêu Miểu Tiên Tông thật sự bị giết đến sợ rồi, thế mà trực tiếp phái một trưởng lão lên, xem ra không dám để đệ tử đi lên chịu chết...
- Phỏng chừng bọn họ cũng không có bao nhiêu đệ tử lợi hại, bị Đại Viêm giết nhiều như vậy, lần trước lúc ở biên cảnh Đại Viêm bị Yêu tộc cùng Ma tộc giết nhiều như vậy...
- Hừ, nghe nói lần đó phần lớn người chết đều là đệ tử tinh anh của tông môn cùng quốc gia phụ thuộc bọn họ. Ngươi cho rằng bọn họ ngốc như vậy sao?
- Người của Tuyết Thần Cung cũng to gan, dám trực tiếp cắt đứt đầu đệ tử Phiêu Miểu Tiên tông, không biết rốt cuộc có lai lịch gì...
Lúc này, một nữ tử mặc váy trắng của Tuyết Thần Cung đi lên đài chiến.
Nhìn tư thái khí chất, hẳn là nữ tử lúc trước lên đài ký kết khế ước kia.
- Tuyết Thần Cung Tuyết Thất, Quy Nhất trung kỳ.
Nàng lạnh lùng giới thiệu ngắn gọn.
Từ Tinh Hà nhìn nàng một cái, mở miệng tuyên bố:
- Phiêu Miểu Tiên Tông đối chiến Tuyết Thần Cung, trận tỷ thí thứ hai, bắt đầu.
- Lại hạ độc sao?
Uông Hải nắm chặt hai tay, nhìn nữ tử đối diện cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi nghĩ người Phiêu Miểu Tiên Tông ta còn có thể bị lừa? Ở trước mặt thực lực chân chính, bất luận thủ đoạn đê tiện nào cũng... Oẹ...
Ầm.
Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên trước mắt tối sầm lại, ngã xuống đất.
- Không... Không thể nào...
- Lão phu vừa rồi vẫn...
Không đợi hắn nói xong, nữ tử tên Tuyết Thất kia đã đi tới trước mặt hắn, hàn mang trong tay chợt lóe, trực tiếp cắt đứt đầu hắn, lúc này mới phát ra thanh âm lạnh như băng:
- Xin lỗi, tối hôm qua chúng ta đã hạ độc...
Máu tươi phun ra.
Đầu “Bình bịch” một tiếng, lăn xuống đất.
Mọi người dưới đài: - ...
Cao tầng Phiêu Miểu Tiên Tông đều đỏ mắt, nắm chặt nắm tay, toàn thân run rẩy.
Một luồng thần hồn từ trong thi thể không đầu bay ra.
Tuyết Thất dùng tay bắt lấy hắn, sau đó, ánh mắt nhìn về phía Từ Tinh Hà trốn ở trong góc.
Từ Tinh Hà há miệng, lập tức nói:
- Phiêu Miểu Tiên Tông đối chiến Tuyết Thần Cung, Tuyết Thần Cung thắng.
Lúc này Tuyết Thất mới buông thần hồn trong tay ra, chuẩn bị đi xuống đài.
Một lão giả mặt đỏ Phiêu Miểu Tiên Tông đột nhiên nhảy lên đài chiến, giận dữ quát:
- Yêu nữ! Ngươi hạ độc sớm, tỷ thí không tính! Lão phu muốn tự mình tỷ thí với ngươi.
Tuyết Thất dừng bước, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn nói:
- Quy tắc của đại hội, có quy định không thể hạ độc trước sao?
Lão giả mặt đỏ nắm tay, trợn tròn mắt:
- Ngươi có dám đánh một trận với lão phu hay không! Lão phu...
Phốc.
Ai ngờ hắn còn chưa nói hết, đột nhiên trước mắt cũng tối sầm lại, ngã xuống đất.
Tuyết Thất trực tiếp đi tới, hàn mang trong tay chợt lóe.
Những người khác Phiêu Miểu Tiên Tông thấy một màn này, cuống quít lướt lên giận dữ quát:
- Yêu nữ! Dừng lại.
- Bình bịch...
Nhưng khi bọn họ vừa lướt lên đài chiến, đầu lão giả mặt đỏ kia đã ùng ục một tiếng, lăn xuống đất.
Máu tươi phun ra.
Hai mắt lão giả mặt đỏ trừng to, phảng phất còn không thể tin được.
Tuyết Thất nhìn về phía mọi người của Phiêu Miểu Tiên Tông nói:
- Thật có lỗi, đao quá nhanh.
- Ngươi......
Đám cao tầng Phiêu Miểu Tiên Tông giận dữ, đang muốn động thủ thì một đám nữ tử của Tuyết Thần Cung lập tức lướt lên đài chiến.
Trên chiến đài đột nhiên phấn hoa đủ màu sắc bắt đầu bay lả tả.
Từ Tinh Hà biến sắc, thân ảnh chợt lóe, lui ra đài chiến, ở phía dưới quát:
- Không thể động thủ.
Vài nữ tử Cửu Thiên Dao Đài cùng vài lão giả Bồng Lai Tiên Đảo cũng lập tức đi tới.
Ánh mắt Tuyết Thất lạnh như băng nói:
- Ta không hề vi phạm bất kỳ quy tắc nào.
Các cao tầng Phiêu Miểu Tiên Tông đều bị vây dưới phấn hoa, tuy rằng trên người có kình phong vờn quanh cùng hộ thể hào quang, nhưng nhìn hai cỗ thi thể không đầu cùng hai cỗ thần hồn hoảng sợ trên đài, giờ khắc này sống lưng của bọn họ đều lạnh buốt.
- Đệ tử Tuyết Thần Cung quả thực không vi phạm quy tắc.
Lúc này, một nữ tử Cửu Thiên Dao Đài cũng lạnh giọng mở miệng nói.
Lão giả Tôn Minh ở Bồng Lai Tiên Đảo lập tức mở miệng khuyên nhủ:
- Công Dương trưởng lão, xuống đi.
Những người khác cũng mở miệng khuyên nhủ.
Sát khí trên người các cao tầng Phiêu Miểu Tiên tông lúc này mới dần dần thu lại.
- Tuyết Thần Cung! Lão phu nhớ kỹ rồi.
Công Dương Nham âm trầm nói một câu, đi qua tự mình ôm lấy thi thể lão giả mặt đỏ.
Nhạc Dương Lâu thì sắc mặt trắng bệch ôm lấy thi thể Uông Hải.
- Đi thôi.
Vẻ mặt của mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông đều tràn ngập cừu hận đi xuống khỏi đài chiến.
Đám tu luyện giả dưới đài nhìn một màn đẫm máu này cùng một màn sát khí đằng đằng của Phiêu Miểu Tiên Tông, cũng đều câm như hến.