Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2882 - Muội muội tốt và tỷ tỷ tốt, Đạo Đức Kinh và Thần Chú Chí Tôn (1)




Lạc Thanh Chu: - ...

Lúc này, một thanh âm già nua, đột nhiên từ phía sau đám người truyền đến:

- Ba vị tiểu hữu nếu thật sự có kinh văn Đạo giáo cần thảo luận, Tử Dương quan ta đương nhiên hoan nghênh.

Khi đang nói chuyện, giọng nói vẫn còn xa.

Nhưng vừa dứt lời, người đã đến trước mặt ba người.

- Chưởng giáo chân nhân.

Đạo sĩ bốn phía, bao gồm cả lão giả râu trắng kia, đều cung kính hành lễ.

Đứng trước mặt ba người là một lão đạo sĩ mặc thanh bào, hạc phát đồng nhan (tóc trắng mặt non), râu dài rủ xuống bụng.

Chỉ thấy vẻ mặt hiền lành ôn hòa của hắn, khí tức trên người cũng ôn nhuận hoà ái, phảng phất như một lão gia gia hàng xóm, cũng không có bất kỳ khí thế uy nghiêm lẫm liệt nào.

Ánh mắt hắn ôn hòa nhìn ba người nói:

- Ba vị tiểu hữu nếu thật sự muốn gặp Tử Dương sư thúc, bần đạo có thể đi thông báo. Nhưng sư thúc có thể đi ra hay không, bần đạo cũng không cách nào bảo đảm, dù sao Tử Dương sư thúc đã lâu lắm rồi không ra gặp khách.

Nói xong, hắn nghiêng người nói:

- Ba vị tiểu hữu mời đi hậu viện uống trà trước, bần đạo sẽ đi hỏi ngay.

Nguyệt Dao nhìn hắn nói:

- Thật ra ta cũng không muốn gặp Tử Dương chân nhân, nếu Nhất Thanh chưởng giáo có thể làm chủ, đương nhiên cũng có thể.

Nhất Thanh chân nhân nhìn nàng một cái, mỉm cười nói:

- Chuyến đi này của ba vị, vì sao?

Nguyệt Dao không nói gì nữa.

Lạc Thanh Chu mở miệng nói:

- Chúng ta muốn đi Tàng Kinh các của Quý Tông xem một chút. Tất nhiên, chúng ta sẽ trao đổi mọi thứ.

Nhất Thanh chân nhân nghe vậy cười, giơ tay lên nói:

- Ba vị mời, đi hậu viện nói chuyện.

Hậu viện Đạo Quán.

Ba người theo Nhất Thanh chân nhân xuyên qua một mảnh rừng trúc, đi tới một tòa lương đình.

Bên ngoài đình, một thác nước chảy xuống từ bầu trời.

Dưới thác nước, hai con bạch hạc đang vẫy cánh đùa giỡn, lại giống như đang nhẹ nhàng nhảy múa.

Chỉ thấy dáng người nhẹ nhàng, tư thái ưu mỹ, tựa như hai thiếu nữ thanh xuân hoạt bát.

- Ba vị tiểu hữu, mời ngồi.

Vào lương đình, Nhất Thanh chân nhân mỉm cười nói.

Ba người ngồi xuống.

Hai đạo đồng bưng trà tới.

Miệng chén nóng hổi, một mùi trà nhàn nhạt, xông vào mũi.

Nhưng khi đặt chén trà xuống bàn, nước trà trong chén không ngờ lại không hề có bất kỳ gợn sóng nào.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn lại.

Dù là thác nước, tiên hạc, hay rừng trúc, thậm chí là chưởng giáo mặt mày hiền lành trước mắt, cùng với nước trà trên bàn đá, trên người đều quanh quẩn một luồng hắc khí nhàn nhạt.

- Thứ bần đạo hỏi thêm một câu, ba vị muốn vào Tàng Kinh Các của ta, là muốn tìm cái gì sao?

Nhất Thanh chân nhân ôm phất trần ngồi xuống, nhẹ nhàng hỏi.

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Tại hạ cần một bộ công pháp tu luyện, nghe nói quý quan là thánh địa Đạo giáo nơi này, cho nên đến đây tìm kiếm.

Nguyệt Dao ở một bên nói:

- Ít nhất ba bộ.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, đành phải nói:

- Đúng vậy, ba bộ.

Tiểu Nguyệt ở một bên ẩn ý nhìn hai người một cái.

Nhất Thanh chân nhân nghe xong, trên mặt lộ ra một tia áy náy:

- Nếu tìm kiếm văn học, ghi chép khác, bần đạo có thể cho ba vị tiểu hữu đi vào. Thế nhưng công pháp, thứ bần đạo không cách nào hỗ trợ. Công pháp của Tử Dương Quan ta đều là do tổ tiên truyền thừa, ngoại trừ đệ tử trong quan, người ngoài đều không thể quan sát. Có một số công pháp, cho dù là đệ tử trong quan, cũng cần hữu duyên mới có thể nhìn thấy.

Lạc Thanh Chu nói.

- Chúng ta đương nhiên không phải nhìn không công.

Nhất Thanh chân nhân mỉm cười, nhìn về phía hắn nói:

- Mặc dù chỗ tiểu hữu thật sự có kinh văn Đạo giáo, bần đạo cũng không cách nào phá hư quy củ.

- Cũng không chỉ có kinh văn, còn có các loại chú ngữ.

Nói đến đây, trên mặt Lạc Thanh Chu lộ ra vẻ tự tin:

- Chú ngữ cũng thuộc về công pháp, các ngươi cho ta công pháp, ta cho các ngươi chú ngữ, trao đổi công pháp mà thôi, có gì không được?

Đáng tiếc không biết vì sao, những Đạo giáo kinh văn chú ngữ gì đó, tuy hắn đều biết, nhưng không cách nào tu luyện.

Không biết Nguyệt tỷ tỷ tu luyện như thế nào.

- Chú ngữ?

Nhất Thanh chân nhân hơi ngẩn ra, trầm ngâm một chút, nói:

- Tiểu hữu có thể lấy ra một bài trước không, để cho bần đạo nhìn xem thử?

- Đương nhiên có thể.

Lạc Thanh Chu cũng không do dự, suy nghĩ một chút, đang muốn đọc ra thì bên cạnh đột nhiên truyền đến một thanh âm:

- Viết.

Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn nàng một cái.

Nhất Thanh chân nhân lập tức hiểu được, quay ra ngoài đình nói:

- Cầm giấy mực đến.

Hai gã đạo đồng nghe tiếng, rất nhanh lấy giấy mực.

Một đạo đồng cầm khối mực, đang muốn mài mực, Nguyệt Dao mở miệng nói:

- Tiểu Nguyệt mài mực.

Tiểu Nguyệt sửng sốt một chút, lập tức trừng mắt nhìn nàng nói:

- Dựa vào cái gì? Ngươi mài!