Mọi người: - ...
Bách Linh hoang mang.
Nam Cung Tuyết Y phụt cười, vội vàng đi qua kéo nàng lên, nói:
- Tiểu Nhụy, đây là Bách Linh, không phải Khiêm Gia, Khiêm Gia còn đang ở bên trong.
Nam Cung Tiểu Nhụy sửng sốt, nói:
- Vậy rốt cuộc ai là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân?
Nam Cung Tuyết Y cười nói:
- Đương nhiên là Khiêm Gia tỷ tỷ.
Nam Cung Tiểu Nhụy ngây người, lập tức nói:
- Không, ta cảm thấy Bách Linh tỷ tỷ mới đúng, ta thích Bách Linh tỷ tỷ!
Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau.
Bách Linh mặt mày hớn hở, trên mặt lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu.
Tống Như Nguyệt vội vàng nói:
- Bách Linh, Khiêm Gia ở đây sao?
Bách Linh đang muốn gật đầu, nhìn người nào đó một cái, lại lập tức lắc đầu:
- Không, tiểu thư không có ở đây.
Tống Như Nguyệt nhíu mày, nói:
- Vậy nàng ấy ở đâu?
Bách Linh suy nghĩ rất cẩn thận, nói:
- Hình như đang... vẫn còn ngủ trong phòng.
Tống Như Nguyệt nhất thời lườm nàng một cái, trực tiếp đi vào.
Nam Cung Tuyết Y vội vàng nói:
- Tiểu Nhụy, ngươi mau đi vào xem một chút, chúng ta sẽ không đi, Khiêm Gia tỷ tỷ không thích nhiều người.
Nam Cung Tiểu Nhụy lập tức lắc đầu nói:
- Ta cũng không cần đi vào, ta muốn chơi cùng Bách Linh tỷ tỷ.
Lập tức lại đi qua thân thiết nắm tay Bách Linh, ngửa mặt lên, vẻ mặt lấy lòng nói:
- Bách Linh tỷ tỷ, ngươi vừa mới hát bài hát gì, có thể dạy Tiểu Nhụy không?
Bách Linh cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Trường Nhạc vội vàng yếu đuối nói:
- Bách, Bách Linh tỷ tỷ, ta…ta cũng muốn học.
Bách Linh nhìn nàng một cái, lập tức nghiêm túc nói:
- Ngươi không được, nếu ta dạy ngươi, tỷ tỷ ngươi sẽ đến đánh ta.
Nói xong, nàng lôi kéo Nam Cung Tiểu Nhụy vào cửa, sau đó chốt cửa lại.
Vẻ mặt Trường Nhạc đầy mê mang.
Nàng còn chưa tự giới thiệu, Bách Linh tỷ tỷ làm sao biết nàng là ai? Bách Linh tỷ tỷ nói tỷ tỷ nàng, là hoàng tỷ sao?
Sau một thời gian.
Tống Như Nguyệt mang theo vẻ mặt lo lắng đi ra, nói:
- Khiêm Gia hình như thật sự sinh bệnh, sắc mặt có chút tái nhợt, còn đang ngủ.
Lập tức nàng áy náy, thở dài nói:
- Trách ta, ta không nên ép nàng... Tính tình của nàng, ai...
Nam Cung Tuyết Y vội vàng nói:
- Dì, chúng ta muốn đi vào thăm một chút được không? Ngươi có cần gọi thái y không?
Tống Như Nguyệt lắc đầu, thở dài nói:
- Quên đi, không cần, để cho nàng ngủ, nàng không thích bị người quấy rầy.
Lạc Thanh Chu do dự một chút, không dám nói chuyện.
- Đi thôi, đi đại sảnh. Thanh Chu đứng hạng nhất, chắc hẳn sẽ có rất nhiều thí sinh tới bái kiến.
Tống Như Nguyệt nhìn hắn một cái, ý bảo hắn tạm thời cũng không nên đi vào.
Đoàn người đi phía trước.
Quả nhiên, rất nhanh đã có thí sinh nối đuôi nhau mà đến, đều là thí sinh trong kỳ thi lần này.
Lạc Thanh Chu chiêu đãi hai nhóm, thật sự có chút chịu không nổi những nghi lễ phức tạp kia, liền một mình đi hậu viện.
Sau khi ăn trưa.
Hắn dặn dò Tần nhị tiểu thư một tiếng, liền ra khỏi phủ đệ, đi Đông Hồ.
Hắn chuẩn bị ở Long cung của Long Nhi hai ngày.
Mấy ngày nay hiển nhiên sẽ có thí sinh cuồn cuộn không ngừng cùng những người đọc sách khác tìm được Tần phủ, gọi hắn đi ra ngoài tham gia các loại yến hội.
Hắn không muốn lãng phí thời gian vào đó.
Khi hắn tiến vào Long cung, Long Nhi đang thoải mái ngâm mình trong nước ngủ, nghe được động tĩnh lập tức tỉnh lại, sau đó nàng thấp thỏm nhìn hắn nói:
- Công tử, Long Nhi. Long Nhi không cần...
Khóe miệng Lạc Thanh Chu co giật một chút, nói:
- Ta tới luyện quyền.
Lúc này Long Nhi mới thở phào nhẹ nhõm, nói:
- A.
Sau đó lại âm thầm nói:
- Công tử, lần sau có thể không cần... Đừng sử dụng quá nhiều lôi điện được không?
Lạc Thanh Chu nói,
- Nếu không, một chút cũng không cần?
Long Nhi đang muốn gật đầu, suy nghĩ một chút, lại lắc đầu, sau đó cắn cắn môi, có chút sợ hãi nói:
- Ý của Long Nhi là, có thể dùng, nhưng mà…không cần lập tức dùng nhiều như vậy...
- OK!
Lạc Thanh Chu cho nàng một cái thủ thế, đi về phía phòng tu luyện bên kia, nói:
- Ta đi tu luyện.
Long Nhi đột nhiên lại nói:
- Đúng rồi công tử, hai ngày nay tỷ tỷ vẫn ở chỗ này giúp ngươi luyện đan, tối hôm qua hình như còn hộc máu. Tuy trong luyện đan thất không có gì, nhưng Long Nhi ngửi thấy mùi máu tươi.
Bước chân Lạc Thanh Chu cứng đờ.
Long Nhi nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói:
- Tỷ tỷ hình như đang chuẩn bị linh đan đột phá Võ Vương cảnh cho công tử, nghe nói loại linh đan này cần luyện chế rất nhiều lần, ít nhất cũng cần thành đan tám mươi mốt lần. Trong thời gian này không thể phạm sai lầm một lần, nếu không sẽ tốn công vô ích. Hơn nữa tài liệu luyện đan, cũng đều rất khó tìm...
Lạc Thanh Chu đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Ba ngày sau, ngày thi Đình.