Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2804 - Đại tiểu thư muốn ăn cái gì? Con lừa nhỏ thịt (1)




Ai ngờ vừa dứt lời, hai người đã đáp xuống cửa lớn Tần phủ.

Thu nhi đứng trên mặt đất, hai chân có chút nhũn ra, nhìn đại môn Tần phủ trước mắt, có loại cảm giác như nằm mơ.

- Long Nhi cô nương, ngươi... Ngươi là...

Nàng muốn hỏi, đối phương có phải là người tu luyện lợi hại hay không.

Nhưng Long Nhi từ trước đến nay rất thẳng thắn, cười nói:

- Ta là một con rồng, là tọa kỵ của cô gia nhà ngươi.

Lập tức lại có chút đắc ý, lại rất vui vẻ cười nói:

- Hắn thường xuyên cưỡi ta nữa.

Thu Nhi: - ...

Đại sảnh Tần phủ.

Tần Xuyên vẻ mặt hưng phấn, đang thao thao bất tuyệt nói chuyện trên chiến trường.

Mọi người Tần gia đều tươi cười, an tĩnh lắng nghe.

Tống Như Nguyệt lau nước mắt, vừa khóc vừa cười, khi thì chen vào vài câu hoặc cười mắng vài câu.

Bọn nha hoàn cũng cười theo.

Tần Văn Chính ngồi trên ghế, thưởng thức trà, trên mặt cũng mang theo ý cười ôn hòa.

Chu quản gia cũng đứng ở cửa cười.

Chỉ có Tần đại tiểu thư, một bộ váy trắng, yên lặng ngồi ở một bên, trên mặt vẫn lạnh lùng không gợn sóng như trước, rất không hợp với không khí vui vẻ cùng ấm áp trong đại sảnh.

Giống như một người ngoài cuộc.

Tống Như Nguyệt nghe một hồi, thấy lúc không còn sớm, vội vàng lau nước mắt, cười nói:

- Các ngươi tán gẫu, ta đi nấu cơm.

Tần Xuyên lập tức nói:

- Mẫu thân, làm cơm làm gì, đi ra ngoài ăn! Đi tửu lâu, hài nhi mời khách! Lần này hài nhi ở biên cảnh lập công, nhận được không ít phần thưởng.

Lập tức lại đột nhiên nói:

- Đúng rồi mẫu thân, chỗ phụ thân cũng tích góp được rất nhiều bạc.

Tần Văn Chính ở một bên, nhất thời sắc mặt trầm xuống, trừng mắt nhìn hắn một cái, lập tức cũng nói:

- Chờ Thanh Chu cùng Thu nhi trở lại, chúng ta đi ra ngoài ăn đi, nhiều người như vậy, nấu cơm quá phiền toái.

Tống Như Nguyệt cười nói:

- Lão gia trả tiền, được không?

Tần nhị tiểu thư cũng cười nói:

- Phụ thân là người đứng đầu một nhà, tất nhiên là phụ thân trả tiền, tiền nhị ca còn phải giữ lại cưới tẩu tẩu.

Tần Văn Chính cười nói:

- Được, đêm nay muốn ăn cái gì, cứ việc chọn là được.

Lập tức, hắn lại quay đầu, nhìn về phía một khuê nữ khác yên lặng ngồi ở một bên, ôn nhu nói:

- Khiêm Gia, cùng nhau đi ra ngoài đi.

Tần đại tiểu thư còn chưa trả lời, Bách Linh đứng ở phía sau nàng lập tức nói:

- Được, tốt lắm! Lão gia, chúng ta cũng đi! Tiểu Bách Linh phải ăn thật nhiều đồ ăn ngon!

Tần Văn Chính cười gật đầu.

Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh của Thu nhi:

- Phu nhân, nô tỳ đã trở lại, cô gia đợi lát nữa sẽ trở về. Vị này... Vị này là Long Nhi cô nương...

Mọi người nhìn ra ngoài cửa.

Thu Nhi mặc một bộ váy vàng, phía sau là một thiếu nữ váy trắng, bộ dáng xinh đẹp, khí chất cao quý, vừa nhìn đã không phải nữ nhi nhà bình thường.

- Ôi, cô nương này rất quen thuộc...

Tống Như Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc, trong lúc nhất thời không nhận ra.

Sau khi Long Nhi hóa rồng, vô luận là khí chất hay là thần thái, đều có biến hóa rất lớn.

Tần nhị tiểu thư vội vàng đứng dậy nói:

- Mẫu thân, đây là Long Nhi cô nương, lúc trước chúng ta chuyển đến bờ sông Vân Vụ, chính là Long Nhi cô nương dẫn chúng ta đi. Nàng một mình ở kinh đô, là Vi Mặc bảo Thu Nhi gọi nàng tới cùng ăn cơm.

Tống Như Nguyệt lúc này mới phản ứng lại:

- Là Long Nhi cô nương à, mẫu thân đã nhớ, bất quá, giống như so với trước kia có chỗ nào không giống nhau, hình như càng xinh đẹp hơn.

Lúc này, Thu nhi đã mang theo Long Nhi từ cửa đi vào.

Long Nhi vội vàng cúi đầu hành lễ, nho nhã lễ độ nói:

- Long Nhi gặp qua Tần lão gia, Tần phu nhân, Tần nhị công tử, Tần đại tiểu thư, Tần nhị tiểu thư, cùng các vị tỷ tỷ.

Lập tức lại ngẩng đầu nhìn Tống Như Nguyệt, kinh ngạc nói:

- Tần phu nhân hình như trở nên trẻ tuổi hơn, càng xinh đẹp, Long Nhi liếc mắt một cái cũng không có nhận ra, còn tưởng rằng Tần đại tiểu thư hoặc Tần nhị tiểu thư đây.

Tống Như Nguyệt vừa nghe, nhất thời cười không khép miệng lại được, vội vàng đi qua lôi kéo bàn tay nhỏ bé của nàng nói:

- Long Nhi, cái miệng nhỏ nhắn này thật ngọt ngào. Ha ha ha, đi dạo một chút, đi ăn tối cùng nhau.

Lập tức lại nói:

- A, Thanh Chu như thế nào còn chưa trở về, chờ một chút, chờ một chút.

Vừa dứt lời, bên ngoài truyền đến âm thanh của Chu quản gia:

- Cô gia đã trở lại!

Lạc Thanh Chu mặc một bộ nho bào rộng lớn, trong tay cầm một quyển sách, phong độ nhẹ nhàng từ ngoài cửa lớn đi vào.

Vừa rồi Long Nhi phát tin tức cho hắn, hắn mới tu luyện xong, đang tắm rửa trong phòng tu luyện, hơn nữa nữ đế bệ hạ còn đang tự mình tắm rửa cho hắn, bất quá vừa chà xát đã bắt đầu sờ loạn.

May mà tin tức của Long Nhi đến kịp thời, hắn lập tức rút lui.