Một gã nam tử trung niên thò đầu ra, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía bọn họ.
Nhâm Hùng chắp tay nói:
- Chúng ta là đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông, có việc muốn tìm Trương Khôi Trương huynh đệ của quý tông hỏi một chút.
- Đệ tử của Phiêu Miểu Tiên Tông?
Nam tử trung niên kia nghe vậy sửng sốt một chút, lại đánh giá trang phục cùng khí chất trên người mấy người một cái, vội vàng mở cửa, vẻ mặt chất đầy ý cười, nói:
- Mau mời vào! Mau mời vào.
Nhâm Hùng cùng mấy người trực tiếp đi vào cửa.
Hán tử tên Trương Khôi nhanh chóng vội vàng đi ra từ trong phòng.
Nhâm Hùng nhìn hắn vài lần, nói ngắn gọn một lần chuyện sư đệ nhà mình sau khi đi Thanh Lâu đột nhiên mất tích.
Trương Khôi vừa nghe, nhất thời kinh hãi thất sắc, cuống quít nói:
- Chuyện không liên quan gì đến tại hạ, thật không liên quan đến tại hạ! Tại hạ cũng không biết hắn là đệ tử của quý tông, sau khi hắn đuổi tại hạ đi, tại hạ liền trở về...
Phía sau Nhâm Hùng, nữ tử tên Trương Oánh đột nhiên hừ lạnh nói:
- Nhưng có người trong thanh lâu kia nghe được trước khi ngươi rời đi, nói muốn trở về tìm người lại đi báo thù.
Trương Khôi nhất thời buồn bã nói:
- Ai nha cô nãi nãi, loại chuyện mất mặt này, tại hạ trở về làm sao dám nói, hơn nữa vị huynh trưởng kia tu vi cao như vậy, tại hạ cũng là tức giận không kìm được nói lời dọa người, làm sao còn dám thật sự trở về...
Nhâm Hùng nhíu mày nói:
- Ngươi trở về từ bao giờ?
Trương Khôi vội vàng nói:
- Chạng vạng tối hôm qua, trời còn chưa hoàn toàn tối, đã trở về.
Nhâm Hùng nói:
- Có người làm chứng không?
Lúc này, nam tử trung niên vừa rồi mở cửa kia, vội vàng chắp tay nói:
- Tại hạ có thể làm chứng, còn có bọn họ, đều có thể làm chứng. Hôm qua Trương sư đệ đích thật là chạng vạng trở về, sau đó không còn đi ra ngoài nữa...
Những đệ tử khác phía sau hắn, cũng đều nhao nhao mở miệng phụ họa.
Nhâm Hùng nghe xong, trầm mặc một chút.
Trương Oánh lập tức lạnh lùng nói:
- Nhâm sư huynh, chúng ta nên điều tra một chút đi.
Nhâm Hùng nhìn về phía nam tử trung niên trước mặt, nói:
- Chúng ta cần điều tra tòa nhà này một chút, các ngươi xem có thuận tiện không?
Tên kia nam tử trung niên nhíu mày, lại không dám nói cái gì, miễn cưỡng cười nói:
- Các vị cứ việc điều tra, không có gì không tiện.
Nhâm Hùng không nói gì thêm, trực tiếp mang người đi vào.
- Trương sư đệ, Ninh sư đệ, các ngươi về sân nhỏ phía sau. Trương sư muội, Vương sư muội, các ngươi đi bên phải…
Sau khi vào phòng, mấy người lập tức tách ra, riêng phần mình điều tra một căn phòng.
Phía sau phòng bếp, kho củi các loại, đều có người đi qua.
Trong phòng rất nhanh vang lên âm thanh lục tung.
Nam tử trung niên gặp một màn này, sắc mặt thản nhiên một chút, quay đầu thấp giọng nói với một tên đệ tử sau lưng:
- Đi, thông tri Thượng Quan sư thúc, để hắn nói cho Niếp sư thúc của Bồng Lai Tiên Đảo một tiếng.
- Vâng.
Tên đệ tử kia lập tức rời đi.
- Vương sư muội, ngươi đi gian phòng kia, ta đi gian phòng này!
Sau khi Trương Oánh đi ra từ gian phòng thứ nhất, lập tức lại tiến vào gian phòng thứ hai.
Nàng cầm trong tay một khối ngọc thạch, đi khắp các ngõ ngách bên trong phòng tìm kiếm, một bên dùng ngọc thạch trong tay dò xét.
Lúc nàng đang đi đến bên giường, dưới giường đột nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ xíu.
Trong lòng nàng ngưng tụ, lập tức ngồi xổm xuống, khom người cúi đầu nhìn lại.
- Bạch!
Trong nháy mắt khi nàng cúi đầu nhìn vào gầm giường, một cái tay đột nhiên duỗi ra từ trong gầm giường, nhanh chóng bóp lấy cổ nàng, lập tức "Vụt" một tiếng, trực tiếp kéo nàng vào lòng đất!
Trương Oánh cơ hồ không có bất kỳ sức phản kháng gì, mắt tối sầm lại, đã đi vào sâu trong lòng đất.
Nàng lập tức há to mồm, muốn phát ra tiếng kêu cứu.
- Ầm!
Ai ngờ, ngay khi nàng hé miệng, một nắm đấm đột nhiên đập vào trên miệng của nàng, trực tiếp đập nát cái miệng đầy răng của nàng!
Đau đớn kịch liệt đánh tới!
Toàn thân nàng chấn động, muốn phát ra tiếng kêu thảm, lại bị nắm cổ họng, mà trong miệng đầy răng cùng máu tươi cũng nhả không ra được, lập tức ngăn chặn cổ họng của nàng.
Nàng được đưa tới sâu trong lòng đất, sau đó nhanh chóng lao về phía ngoài thành.
Không bao lâu.
Nàng đã được đưa tới ngoài thành, sau đó bị ném vào một thông đạo trong lòng đất.
Vừa vị vứt trên mặt đất, nàng lập tức nhảy dựng lên, toàn thân lóe lên ánh sáng, lấy ra phi kiếm của mình, đang muốn thôi động hồn lực, một nắm đấm to lớn lóe ra quyền mang màu đen, "Bụp" một quyền, đột nhiên đập vào bộ ngực của nàng!
- m!
Nàng bay ngược mà ra, nặng nề mà đụng vào trên vách động phía sau. Lồng ngực cao ngất kia của nàng, lại "Rắc” một tiếng, đột nhiên lõm xuống.
Đau nhức kịch liệt thấu xương truyền đến!