Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2533 - Trên Đại Tông Sư, ta hạ độc (1)




Chu Viễn Sơn cười lạnh nói:

- Thật cho rằng hắn thắng hai trận, là thiên hạ vô địch? Phiêu Miểu Tiên Tông ta tùy tiện đưa ra một đệ tử ưu tú, có thể làm cho hắn hiểu được chênh lệch giữa Đại Viêm hắn và Phiêu Miểu Tiên Tông của chúng ta, rốt cuộc lớn bao nhiêu.

- Bắt đầu từ trận này, mấy trận tiếp theo, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta, phải giết chết toàn bộ.

Hắn cắn răng nói.

Lúc này.

Tay áo Giả Tầm vung lên, hào quang hiện ra, chậm rãi bao phủ toàn bộ đài chiến.

- Trận tỷ thí thứ năm, bắt đầu.

Âm thanh của hắn hờ hững tuyên bố.

Mọi người dưới đài đều phấn chấn tinh thần, nín thở ngưng thần nhìn trên đài.

Cách đó không xa, hai cửa sổ mở ra.

Mấy đôi mắt đều nhìn về phía thân ảnh trên đài chiến.

Nữ tử váy đỏ nói:

- Sư tôn, hắn chỉ là Phân Thần cảnh hậu kỳ cùng Tông Sư hậu kỳ, khẳng định không phải đối thủ của đối phương, đối phương chắc chắn muốn đẩy hắn vào chỗ chết báo thù. Chúng ta vẫn nên đi ra ngoài xem, đến gần một chút, cũng dễ ngăn cản.

Nữ tử váy tím nói:

- Hắn cũng không ngốc, đánh không thắng có thể trực tiếp đầu hàng.

Nữ tử váy đỏ nhíu mày nói:

- Mấu chốt là, đối phương căn bản không cho hắn cơ hội đầu hàng, dù sao tu vi đối phương là Hóa Thần Cảnh, hơn nữa tu vi nhục thân cũng giống như hắn. Nếu tu luyện công pháp lợi hại, có thể sẽ trực tiếp giết chết hắn.

- Ôi, Phấn Phấn đâu?

- Đã đi ra ngoài...

- Các ngươi xem, chúng ta không đoán sai mà, Phấn Phấn có ý với tiểu tử kia! Sư tôn, chúng ta...

Tại thời điểm này, một cửa sổ khác truyền đến một âm thanh lạnh như băng:

- Tiếp tục nhìn.

Mọi người ngừng nói chuyện.

Lúc này, chiến đấu trên đài chiến đã bắt đầu.

Lần chiến đấu này, rõ ràng khác hoàn toàn so với mấy trận lần trước.

Thanh niên tên là Tiêu Dao của Phiêu Miểu Tiên Tông, hoàn toàn không nói nhảm gì, cũng không hề có chút do dự, trong nháy mắt Giả Tầm tuyên bố tỷ thí bắt đầu, đã “ầm ầm” lấy ra một thanh bảo kiếm, chém ra một đạo kiếm quang uy lực kinh người.

Mà thiếu niên Đại Viêm kia, trận này lại bỏ qua việc chủ động tấn công. Khi kiếm quang chém tới, hắn cũng chỉ dựa vào quyền mang cùng thân pháp tránh né, căn bản không dám tiến lên một bước.

Mọi người dưới đài nhìn thấy một màn này, đều thầm nghĩ đáng tiếc.

- Cảnh giới chênh lệch quá lớn, mặc dù thiếu niên kia có một lòng nhiệt huyết cùng dũng khí, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.

- Tuy thân pháp hắn lợi hại, quyền pháp cũng lợi hại, nhưng tránh né như vậy, dù sao sẽ hao hết thể lực. Chỉ một chút sai lầm, chính là kết cục thân tử đạo tiêu.

- Trận này, xem ra không có bất kỳ hồi hộp nào.

Mọi người Phiêu Miểu Tiên Tông nhìn thấy một màn này, cũng đều hoàn toàn yên lòng.

Mà mọi người Đại Viêm, sắc mặt lại vô cùng khó coi.

Ầm!

Tiêu Dao đã liên tục chém ra kiếm thứ hai mươi hai.

Lạc Thanh Chu vẫn tránh né như trước.

Nhưng cả tòa đài chiến cũng không lớn, hơn nữa đều bị hào quang trận pháp bao phủ ở bên trong, không gian hắn tránh né, đã càng ngày càng nhỏ.

Kiếm quang của Tiêu Dao đã phong bế tất cả đường lui của hắn.

Ông~.

Bảo kiếm trong tay Tiêu Dao đột nhiên ong một tiếng, hồn lực cường đại của Hóa Thần Cảnh, bắt đầu cuồn cuộn không ngừng đưa vào trong bảo kiếm.

Kiếm quang trên bảo kiếm càng lúc càng lớn, trong đó lại có tiếng long ngâm vang lên.

Một cỗ khí tức khủng bố, đột nhiên tản ra từ trên bảo kiếm trong tay cùng trên người hắn.

- Trảm Long nhị thập tứ kiếm...

Dưới đài, đôi mắt Giả Tầm khẽ co rụt lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bộ kiếm pháp này, không ngờ lại hiện thế.

Hả?

Hắn đột nhiên cảm thấy không đúng, không phải tỷ thí trên đài không đúng, mà là...

Hắn sửng sốt một chút, lập tức thu hồi ánh mắt, nguyên lực trong cơ thể thoáng khẽ động, đột nhiên thân thể run lên, cảm thấy đầu váng mắt hoa, thân thể nhoáng lên một cái, thiếu chút nữa đã té ngã.

- Cái này...

- Lão phu... Bị trúng độc?

Vẻ mặt hắn khiếp sợ, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cảm thấy không giải thích được.

Lúc này, một trưởng lão Bồng Lai Tiên Đảo tên Mã Ngạn đứng ở phía sau, thấy tình huống của hắn không đúng, vội vàng đi tới hỏi:

- Sư huynh, ngươi làm sao vậy?

Giả Tầm há miệng, ngẩn người, mới nhìn về phía hắn nói:

- Ngươi không có phản ứng.

Mã Ngạn vẻ mặt mê mang:

- Phản ứng gì cơ?

Giả Tầm ngẩn người, đột nhiên thầm chấn động, ánh mắt lập tức nhìn về phía đài chiến.

Hương hoa vừa rồi...

Ầm!

Trên đài chiến, Trảm Long thập nhị kiếm của Tiêu Dao chém ra kiếm thứ nhất, uy lực kinh người.

Nhưng đột nhiên hắn cảm giác có gì đó không đúng.

Khi hắn giơ bảo kiếm trong tay lên, chuẩn bị chém ra kiếm thứ hai, đột nhiên phát hiện kinh mạch trong cơ thể giống như bị tắc nghẽn, hồn lực hoàn toàn không thể nào chuyển động.