- Không phải... Ta, ta chỉ... Có vẻ như... Không thể cùng... Cùng ngươi tu luyện...
Lạc Thanh Chu chậm rãi nắm chặt tay nàng, ánh mắt nhìn về phía bụng nàng, môi khẽ run rẩy.
- Không sao.
Hắn vẫn nhẹ giọng an ủi, thấp giọng nói:
- Sẽ tốt, nhất định sẽ tốt...
Hắn không nói chuyện nữa, đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài.
Tu luyện giả các tông môn bên ngoài vẫn đang xì xào bàn tán như cũ.
Mọi người Đại Viêm, sắc mặt cực kỳ khó coi, tâm tình sa sút.
Thua hai trận liên tiếp, họ không còn hy vọng nữa.
Đối phương tiếp theo xuất hiện, tu vi ít nhất cũng là Phân Thần cảnh hậu kỳ hoặc Tông Sư hậu kỳ.
Hơn nữa càng về sau, tu vi phía đối phương lại càng cao.
Trong bọn họ, thậm chí ngay cả một đệ tử Tông Sư hậu kỳ cũng không có, còn so thế nào chứ?
Giả Tầm lại chờ đợi một lát, đang muốn tuyên bố trận tỷ thí thứ ba bắt đầu, một thân ảnh đột nhiên xuyên qua đám người, đi lên chiến đài, lập tức, ánh mắt nhìn về phía nữ tử váy tím của Phiêu Miểu Tiên Tông, nói:
- Thượng Quan Đình, trận thứ ba này, ta muốn tỷ thí với ngươi.
Vừa nghe lời này, bốn phía đều yên tĩnh lại.
Giả Tầm nhìn hắn một cái, ánh mắt cũng nhìn về phía Phiêu Miểu Tiên Tông.
Thượng Quan Đình đã phục dụng đan dược, trong tay còn nắm một khối nguyên thạch khôi phục năng lượng, nghe vậy ánh mắt nhìn về phía hắn, hàn mang trong mắt chợt lóe, vẻ mặt cười lạnh nói:
- Dựa vào các gì ta phải tỉ thí với ngươi? Ta đã đi lên, trận này, là sư huynh ta đi lên.
Lạc Thanh Chu đứng trên đài, ánh mắt bình tĩnh nhìn nàng nói:
- Không dựa vào cái gì, ta chỉ lấy lại công bằng cho sư thúc nhà ta. Ngươi đi lên tỷ thí với ta, để ta đánh ba quyền trước, sau đó ngươi đánh trả.
Vừa nghe lời này, Thượng Quan Đình liền bật cười một tiếng:
- Ngươi điên rồi hả? Hay coi ta là tên ngốc? Ngươi......
- Nếu ngươi thắng, ta cho ngươi một kiện linh bảo, một Kim Xà Quả ngàn năm và một đoá Lam Linh Hoa.
Lời nói trong miệng Thượng Quan Đình đột nhiên dừng lại, vẻ châm chọc trên mặt cũng nhất thời cứng đờ.
Mà lời nói của Lạc Thanh Chu, cũng khiến cho những người tu luyện khác xung quanh đài đều chấn động.
Ngay cả người của Cửu Thiên Dao Thai và Bồng Lai Tiên Đảo cũng biến sắc.
Hấp dẫn của Kim Xà Quả vô cùng lớn, đối với bất luận nữ tử nào mà nói, đều khó có thể từ chối, chứ đừng nói là Lam Linh Hoa có thể luyện chế Thông Linh đan cùng đề cao tỷ lệ luyện đan thành công.
Tất cả người tu luyện bị kẹt ở bình cảnh, đều muốn một gốc Lam Linh hoa.
Đặc biệt là những người tu luyện cao cấp có cảnh giới cao, mắc kẹt ở đó vài năm thậm chí mấy chục năm.
Lam Linh Hoa, có thể cứu mạng bọn họ.
Trong sân đột nhiên yên tĩnh vài hơi thở.
Ngay cả Giả Tầm cũng nhịn không được mở miệng nói:
- Chỗ ngươi thật sự có Kim Xà quả ngàn năm cùng Lam Linh Hoa?
Lạc Thanh Chu trực tiếp giơ tay thề:
- Nếu có lừa gạt, vạn lôi xuyên tâm, liệt hỏa thiêu thân, chết không dễ dàng.
Lời thề này vừa ra, dưới đài lại im lặng một chút.
Trong đám người Đại Viêm, ánh mắt hai người Nam Cung Hỏa Nguyệt cùng Nguyệt Dao đều giật giật.
Lúc này, Công Dương Nham của Phiêu Miểu Tiên Tông, đột nhiên mở miệng nói:
- Lấy ra xem.
Hơi thở của hắn rõ ràng gấp gáp hơn rất nhiều.
Hắn đã mắc kẹt ở cảnh giới này hơn năm mươi năm, hoàn toàn đã vô vọng với việc đột phá, nếu có Lam Linh Hoa, có lẽ có thể lấy ra luyện chế một viên Thông Linh Đan, có lẽ sẽ có cơ hội.
Lạc Thanh Chu lại lắc đầu, nói:
- Trừ phi Thượng Quan Đình đồng ý ta trước, lên đài tỷ thí với ta, để ta xả giận.
Công Dương Nham trầm mặc một chút, nói:
- Mặc dù ngươi đã thề, chúng ta cũng không biết thật hay giả. Kim Xà Quả ngàn năm cùng Lam Linh hoa, đều là thiên địa linh vật trân quý, chúng ta tìm kiếm nhiều năm cũng không tìm được, làm sao có thể tin tưởng ngươi có?
Lạc Thanh Chu thản nhiên nói:
- Không tin thì thôi, vậy coi như ta chưa nói.
Công Dương Nham lập tức chần chừ.
Lúc này, trên phi thuyền Cửu Thiên Dao Đài cách đó không xa, lại đột nhiên truyền đến giọng lạnh lùng của một thiếu nữ:
- Phấn Du của Cửu Thiên Dao Đài có thể chứng minh chỗ hắn quả thật có Kim Xà quả ngàn năm. Một đoạn thời gian trước, trong một di tích thượng cổ, ta đã tận mắt nhìn thấy hắn ta hái.
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người đều sửng sốt, lập tức kích động hẳn lên.
- Là Phấn Du tiên tử của Cửu Thiên Dao Đài.
- Là đệ tử của Cầm Dao tiên tử.
- Chẳng lẽ Cầm Dao cũng đã tới?
Lúc này, Thánh Tử Hiên Viên Vũ ở Bồng Lai Tiên Đảo cũng dùng ánh mắt sáng quắc nhìn qua.
Đáng tiếc, trên cửa sổ trên phi thuyền, có rèm cửa che khuất, không nhìn thấy bất cứ thứ gì bên trong.
Ánh mắt Giả Tầm lóe lên nhìn thiếu niên trên đài, gật đầu nói: