- Tuy rằng sửa đổi không quá nhiều, nhưng đối với nữ tử Đại Viêm chúng ta mà nói, coi như là có tiến bộ rất lớn.
Nguyệt Dao cầm nó trong tay, mở trang sách ra, lặng lẽ nhìn.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn thoáng qua vẻ mặt nàng, cười nói:
- Trong đó sửa đổi lớn nhất, coi như thuộc về quy định thê thiếp. Sau khi sửa đổi pháp luật, nam nhi ưu tú của Đại Viêm, có thể đồng thời cưới hai chính thê, đồng thời, tăng địa vị thiếp lên một ít, không được phép lén mua bán, tặng người...
Long Nhi nghi ngờ nói:
- Vì sao phải sửa thành hai chính thê?
Nam Cung Hỏa Nguyệt khẽ mỉm cười, không trả lời, quay đầu, nhìn về phía người nào đó phía sau nói:
- Ngươi trả lời thay trẫm đi.
Trong lòng Lạc Thanh Chu thầm oán, nhưng lại nghiêm túc nói:
- Tất nhiên là để gia đình phát triển tốt hơn. Bất kỳ công việc nào, một khi phát triển an toàn cũng không phải là chuyện tốt, khi không bị đe dọa, họ bắt đầu tự cao tự đại, lười biếng, công việc ngày càng sa sút, con đường đi càng ngày càng lệch lạc. Dù gì thì địa vị của nàng ấy vô cùng vững chắc, nàng ấy không có gì phải sợ hãi.
- Nhưng nếu có thêm một người cạnh tranh, thì sẽ khác. Nàng ấy sẽ sợ người khác làm tốt hơn nàng, vượt qua nàng, đào thải nàng, vì vậy nàng chỉ có thể tiếp tục làm tốt mọi việc. Như vậy cả hai đều sẽ càng ngày càng tốt, càng ngày càng mạnh.
- Gia đình cũng như thế, nếu có hai chính thê, nam nhân làm người đứng đầu một nhà, tự nhiên cũng sẽ được hầu hạ tốt hơn, không ai dám lười biếng, như vậy, nam nhân có thể ở bên ngoài chuyên tâm vì nước dốc sức...
Nói xong, hắn thật thận trọng nói:
- Bệ hạ, thần nói có đúng không?
Nam Cung Hỏa Nguyệt cười, nói:
- Đúng.
- Không đúng.
Lúc này, Long Nhi đột nhiên nói:
- Công tử nói không đúng chút nào! Chuyện trong nhà, làm sao có thể so sánh với chuyện bên ngoài? Nếu như có hai chính thê, trong nhà liền loạn, mỗi ngày đều lục đục với nhau, có thể sẽ sinh ra mưu mô, lừa dối.
Lạc Thanh Chu đứng ở sau Nữ Đế, lặng lẽ cho nàng một cái khen ngợi.
Nam Cung Hỏa Nguyệt bình tĩnh nói:
- Trường hợp của vị cô nương này nói đương nhiên có thể xảy ra. Nhưng nếu điều này xảy ra, nó không phải là một điều xấu. Nói như vậy, nam nhân có thể thấy rõ được phẩm hạnh của các nàng, có thể nhanh chóng loại bỏ, tránh những hậu họa sau này. Nếu đó là hai chính thê có phẩm hạnh tốt, tự nhiên sẽ tôn trọng lẫn nhau, hài hòa và hữu nghị, sẽ mang lại lợi ích lớn hơn cho gia đình.
Nữ Đế cười nói:
- Vị cô nương này, ngươi cảm thấy trẫm nói đúng không?
Long nhi cầm lấy quyển sách kia từ trên bàn, ném về phía nàng, tức giận nói:
- Ngươi đừng nói nhảm nữa! Tỷ tỷ mặc kệ ngươi, ta cũng sẽ không để ý tới ngươi! Ngươi vừa đăng cơ, liền ỷ vào mình là đế vương, ích kỷ mưu lợi cho mình, vừa nhìn đã biết là một hôn quân.
Rắc!
Nam Cung Hỏa Nguyệt đưa tay đỡ lấy quyển sách đang bay về phía mặt mình, nhướng mày, đột nhiên ‘Ầm’ một tiếng, một ấn hình ngọn lửa bỗng sáng lên, hồng y trên người không gió mà tự lay động, ánh mắt lạnh lùng.
Giữa hai hàng lông mày Long Nhi, cũng đột nhiên xuất hiện một chấm đỏ tươi, phía sau tóc dài cùng váy dài màu xanh biếc, khẽ động.
- Muốn đánh nhau sao? Ta không sợ ngươi.
Long nhi lạnh lùng cười, quanh thân thể đột nhiên xuất hiện từng đầu Long khí ngưng tụ Chân Long hư ảnh.
Tiểu liếm cẩu này lại ở trước mặt nàng và tỷ tỷ để công tử hầu hạ nàng, lại còn dám khiêu khích trước mặt tỷ tỷ, nàng đã sớm nhịn không được.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên đứng lên.
Lạc Thanh Chu đứng ở giữa sân thấy hai bên chuẩn bị giương đao mua kiếm, đại chiến sắp nổ ra, Lạc Thanh Chu vội vàng hét:
- Long nhi, dừng tay! Bệ hạ cũng ngồi xuống đi.
Vừa nói vừa đè vai để Nữ Đế ngồi xuống.
Nam Cung Hỏa Nguyệt trợn mắt nhìn hắn:
- Ngươi giúp nàng ta hay giúp trẫm?
Lạc Thanh Chu không dám trả lời.
Hắn và Nữ Đế là phu thê chính thức bái đường, đối phương lại đem tất cả mọi thứ giao cho hắn, bất luận thế nào, hắn đều phải giúp nàng.
Nhưng Long nhi cũng là người của hắn, toàn tâm toàn ý đối với hắn, trước khi trở về còn giúp hắn tu luyện, hắn đương nhiên cũng phải giúp nàng.
Vì vậy...
Hắn đành phải bất chấp nói:
- Bệ hạ, hai người các ngươi không thể tôn trọng lẫn nhau, hòa thuận thân mật hay sao?
- Hả?
Đột nhiên, Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm.
- Nói chính sự.
Lạc Thanh Chu vội vàng chuyển đề tài:
- Ngày mốt chúng ta sẽ đi biên cảnh đàm phán, ngoại trừ mấy người chúng ta cùng Bạch tiền bối, có phải còn có người khác cũng muốn đi hay không?
Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm, nói:
- Đúng.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:
- Phiêu Miểu Tiên Tông nhất định sẽ ỷ thế hiếp người, sẽ đáp trả, nói chúng ta sát hại người của bọn họ, sau đó sẽ dùng công phu sư tử ngoạm mở miệng đòi hỏi càng nhiều lợi ích.