Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2449 - Giọt máu đầu tiên, long huyết Thối Thể (2)




- Khi cơ quan trong cơ thể ngươi được Long Huyết rèn luyện lột xác, liền có thể thừa nhận năng lượng mãnh liệt hơn, tựa như lần trước ngươi bị kiếm trận đả thương. Ngoại trừ chân long chi huyết của Long nhi, ngươi còn cần một viên nội đan của Kim Cáp (cóc) Yêu Tôn, cường hóa thể chất, vững chắc chân long khí trong cơ thể. Cuối cùng, ngươi cũng cần linh quáng chi tâm. Ta sẽ thi pháp để linh khí tinh thuần nhất, nhanh chóng rót vào trong cơ thể ngươi, dung hợp với chân long khí, trợ giúp ngươi xông quan...

Nói đến đây, nàng trầm mặc một chút, nói:

- Nhưng nếu như vậy, tuổi thọ linh quáng chi tâm, có thể giảm đi một nửa.

Lạc Thanh Chu nghe xong, cảm giác độ khó lần này không phải đơn giản.

Nhưng...

Mấu chốt nhất, hẳn là giọt long huyết đầu tiên của Long nhi.

Chuyện này không phải là vấn đề.

Còn chuyện linh quáng chi tâm, hắn cần nói với Nữ đế trước.

Vốn thời gian này, hắn trực tiếp dùng linh quáng chi tâm tu luyện, đã ảnh hưởng đến tuổi thọ của nó, nếu như lại tiêu hao một nửa tuổi thọ của nó, vậy thì quá ích kỷ.

Linh quáng không có linh quáng chi tâm, giống như nhân loại không có trái tim, không có khả năng sống sót.

Nguyệt Dao dường như nhìn ra sự do dự của hắn, thản nhiên nói:

- Nàng đã đồng ý rồi.

Lạc Thanh Chu nghe vậy sửng sốt, nhìn về phía nàng nói:

- Ai đồng ý?

Ánh mắt Nguyệt Dao lạnh lùng nhìn hắn:

- Nữ đế, nương tử của ngươi.

Lạc Thanh Chu: - ...

Hắn lại cúi đầu, tìm kiếm các lỗ hổng trên ván thuyền.

Không khí đột nhiên trở nên im lặng.

Hắn vội vàng chuyển đề tài:

- Nguyệt tỷ tỷ, nội đan của Kim Cáp Yêu Tôn đâu? Nó ở đâu?

Nguyệt Dao lạnh như băng nói:

- Biên giới.

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút:

- Biên giới? Nhưng có kịp không?

Nguyệt Dao không lập tức trả lời, đứng lên, đi ra khỏi khoang thuyền, đứng trong mưa xuân một hồi, mới mở miệng nói:

- Ta đã hỏi thăm, trong yêu quân biên giới xuất hiện một con. Nội đan của nó rất đặc biệt, những thứ khác không thể thay thế, cho nên, chúng ta phải đi một chuyến. Ta có phi thuyền, đêm mai sẽ đến.

Lạc Thanh Chu đứng lên, cũng đi ra ngoài, nói:

- Hai ngày đi, hai ngày trở về, vậy chỉ còn một ngày, sợ không kịp.

Long nhi ở mũi thuyền lập tức nói:

- Công tử, kịp. Long nhi đi cùng các ngươi, có thể cùng công tử trên phi thuyền tỷ tỷ... Tu luyện. Chờ công tử đạt được nội đan của Kim Cáp Yêu Tôn, Long nhi và công tử còn có thể tiếp tục tu luyện, chờ sau khi trở về, công tử có thể mang theo tỷ tỷ đi tìm linh quáng chi tâm, chuẩn bị xông quan.

Lạc Thanh Chu: - ...

Nguyệt Dao nhìn mặt hồ sương khói mông lung xa xa, thản nhiên nói:

- Nguyên khí quán thể, mấy canh giờ là đủ rồi.

Long Nhi nói tiếp:

- Long huyết, ít nhất cần ba ngày. Công tử, chuyện không nên chậm trễ, chúng ta...

- Đi thôi.

Lạc Thanh Chu quyết định nhanh chóng.

Chỉ có đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư, năm ngày sau đàm phán ở biên cảnh, hắn mới có cơ hội lớn hơn ngăn cản người Phiêu Miểu Tiên Tông bắt Nguyệt tỷ tỷ.

Vì Nguyệt tỷ tỷ, chút khó khăn này tính là cái gì.

Lời vừa dứt, xung quanh đột nhiên có làn sương bao phủ, lập tức, thuyền nhỏ dưới chân đột nhiên bay lên không trung, chui vào tầng mây.

Bên Đông Hồ, sớm đã không còn người đi bộ, đương nhiên cũng không có người nhìn thấy.

Gió lạnh thổi qua, mưa phùn hơi nghiêng.

Con thuyền chở ba người nhanh chóng di chuyển trong những đám mây.

Nguyệt Dao mặc một bộ váy trắng, yên lặng đứng ở mũi thuyền, ánh mắt nhìn biển mây xa xa, không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Lạc Thanh Chu đứng ở phía sau nàng, thấy ánh mắt Long Nhi sáng quắc nhìn mình, không khỏi có chút xấu hổ.

Phi thuyền bay thêm một chút nữa.

Long nhi rốt cục nhịn không được, chủ động lại kéo tay hắn nói:

- Công tử, trong sách nói, xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, thời gian của công tử càng đáng giá. Nếu cứ tiếp tục kéo dài, đến lúc đó sẽ không kịp đột phá.

Lạc Thanh Chu “khụ khụ” một tiếng, nghiêm trang giải thích:

- Xuân tiêu là buổi tối.

Long Nhi bĩu môi nói:

- Cần gì quan tâm ban ngày hay ban đêm, công tử, chúng ta đi vào đi.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua khoang thuyền.

Từ nơi này nhìn lại, có thể rõ ràng nhìn thấy bên trong khoang thuyền, thậm chí có thể nhìn thấy một sợi tóc đen vừa rồi rơi xuống bồ đoàn của Nguyệt tỷ tỷ.

Hắn nhớ phi thuyền của lão tổ cùng Lạc Lăng tiền bối, đều có thể trở nên rất lớn, hơn nữa còn có gian phòng cùng rèm rất kín đáo, để nghỉ ngơi.

Nhìn lại đây... Sao lại đơn giản như thế chứ?

Hay là, Nguyệt tỷ tỷ cố ý?

- Phi thuyền này, chúng ta có thể biến đổi không?

Hắn kiên trì hỏi.

Long Nhi nói.

- Công tử muốn thay đổi như thế nào?

Lạc Thanh Chu nhìn nàng, thấp giọng nói:

- Ít nhất, có phòng, có rèm cửa. Đơn sơ như vậy, đứng ở chỗ này, có thể nhìn thấy bên trong khoang thuyền, Long Nhi, ngươi không thấy xấu hổ?