Đối phương không trả lời.
Nam Cung Hỏa Nguyệt tức giận vô cùng: 【 Sao ngươi có thể hẹp hòi như vậy? Uổng cho ngươi có bộ ngực lớn như vậy! Người ta chỉ đùa với ngươi mà thôi, quá đáng! 】
Đối phương vẫn không trả lời.
Sắc mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt lại thay đổi trong chốc lát: 【 Không đúng, ngươi hẳn không thể nào làm ra chuyện hèn hạ vô sỉ như vậy, ngươi cũng khinh thường. Là người khác làm? Đến cùng là độc gì? Nói cho ta! 】
Nhưng đợi một hồi lâu, nàng vẫn không có đợi được câu trả lời.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nắm chặt bảo điệp đưa tin trong tay, trong mắt đột nhiên sáng lên hai luồng hỏa diễm, cắn răng, đột nhiên quay đầu nói:
- Sở Phi Dương, không phải ngươi muốn đi tiểu sao? Ra ngoài đi tiểu đi.
Lạc Thanh Chu vội vàng nói:
- Thần có thể nhịn.
- Đi!
Khuôn mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên tràn đầy lãnh khốc và uy nghiêm, trực tiếp ra lệnh.
Lạc Thanh Chu thấy thế, đành phải rời khỏi giường, mặc áo ngoài vào, vừa đi đến cửa, cửa phòng đã mở ra.
Nguyệt Ảnh một tay cầm kiếm bên hông, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn.
Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt, nói:
- Không cần phải để ý đến hắn, để hắn tự đi, nếu hắn dám chạy, trẫm giết cả nhà của hắn.
- Vâng, bệ hạ.
Nguyệt Ảnh cung kính nói.
Lạc Thanh Chu vội vàng rời khỏi phòng.
Kẹt kẹt...
Cửa phòng đóng lại.
Nam Cung Hỏa Nguyệt vểnh tai, thả thần thức ra, thấy hắn thật sự rời đi, mới lần nữa nhìn vào bảo điệp đưa tin trong tay.
- Hừ, nữ nhân hẹp hòi, ngươi chờ đó.
Nàng thấp giọng mắng một câu, lập tức Thần Hồn xuất khiếu.
Rất nhanh, tin nhắn gửi đi: 【 Sư tỷ, thật xin lỗi, Tiểu Nguyệt xin lỗi ngươi, Tiểu Nguyệt không nên khiêu khích ngươi, lại càng không nên gửi những hình ảnh kích động ngươi. Tiểu Nguyệt sai, Tiểu Nguyệt về sau cũng không dám nữa, Tiểu Nguyệt thề, về sau đều nghe tỷ tỷ. Tối nay là đêm động phòng của Tiểu Nguyệt, cầu ngươi đại nhân không chấp tiểu nhân, giúp đỡ Tiểu Nguyệt đi. Không động phòng, hôn sự này sẽ không hợp pháp, cầu ngươi, tỷ tỷ tốt 】
Đối phương vẫn không trả lời.
Tiểu Nguyệt cắn răng một cái, lại nói: 【 Tỷ tỷ tốt, muội muội cam nguyện làm tiểu, muội muội cam nguyện làm thiếp, muội muội về sau làm trâu làm ngựa cho tỷ tỷ, có được hay không? 】
Rốt cục, tin nhắn cũng tới: 【 Tối qua hắn tu luyện quá lâu, trong cơ thể bị tiêu hao quá nhiều năng lượng, hẳn là nguyên nhân này 】
Tiểu Nguyệt: 【 Tu luyện quá lâu? Tiêu hao quá nhiều? Không đến nỗi đó chứ? 】
Sư tỷ: 【 Hắn là Tông Sư, năng lượng trong cơ thể tiêu hao quá nhiều, khí quản trong cơ thể sẽ tự sinh ra một tầng phòng hộ, chỉ cần điều động nội lực, hoặc phóng thích một chút hồn lực là có thể tự mình giải trừ 】
Tiểu Nguyệt hồ nghi nói: 【 Sư tỷ, nếu như chỉ là tu luyện, hẳn sẽ không xuất hiện tình trạng này chứ? 】
Sư tỷ: 【 Đối phương cũng là Tông Sư 】 .
Tiểu Nguyệt: 【 ? ? ? Đối phương gì cơ? Sư tỷ, ngươi nói rõ ràng! Tối hôm qua hắn làm cái gì rồi? Tu luyện với ai? Là tu luyện hay còn muốn làm gì nữa? 】
Sau một lúc lâu, tin nhắn được gửi đến: 【 Có lẽ còn một nguyên nhân, hắn sợ ngươi 】
Tiểu Nguyệt: 【 Sư tỷ, bây giờ ta chỉ muốn biết, trước đêm tân hôn với ta, hắn đã làm cái gì, ngươi nói cho ta! 】
Đối phương không trả lời.
Giữa hai đầu lông mày Tiểu Nguyệt hiện lên ấn ký hoả diễm, nắm chặt nắm đấm.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng của Nguyệt Ảnh:
- Bệ hạ, hắn trở về, đang đứng ở ngoài hành lang, để hắn đi vào không?
Tiểu Nguyệt lập tức Thần Hồn trở về cơ thể.
- Để hắn tiếp tục đứng bên ngoài.
Nữ đế Đại Viêm mở hai mắt ra, mặt mũi tràn đầy lãnh khốc.
Lúc này, âm thanh của Nguyệt Vũ vang lên ở ngoài cửa:
- Bệ hạ, hôm nay là đêm động phòng...
Gian phòng bên trong trầm mặc hồi lâu, rồi mới truyền đến tiếng lạnh lùng của Nữ đế:
- Để hắn tiến vào.
Một lát sau, cửa phòng từ từ mở ra.
Lạc Thanh Chu vào phòng.
Nguyệt Vũ ở phía sau khép cửa phòng lại.
Nam Cung Hỏa Nguyệt mặc váy đỏ, ngồi ở trên giường, xõa tóc dài đen nhánh mềm mại, ánh mắt uy nghiêm mà lạnh như băng nhìn hắn.
Lạc Thanh Chu chạm mắt với nàng một cái, cúi đầu đi đến trước giường, nhìn thoáng qua bàn chân ở ngoài váy đỏ, cung kính nói:
- Bệ hạ, thần, đã tiểu xong.
Trong gian phòng đột nhiên lâm vào im lặng.
Lúc Lạc Thanh Chu không biết nên tiếp tục đứng, hay trực tiếp lên giường, Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên mở miệng hỏi:
- Giờ này tối qua ngươi đang làm gì?
Trong lòng Lạc Thanh Chu lập tức nhảy dựng một cái, nói:
- Đang tu luyện.
Tia sắc lạnh trong mắt Nam Cung Hỏa Nguyệt lóe lên, nói:
- Một mình, hay còn ai nữa?
Lạc Thanh Chu nói:
- Cùng sư thúc trong tông môn tu luyện.
Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại:
- Lệnh Hồ Thanh Trúc?
Lạc Thanh Chu nói:
- Vâng.
- Vì sao phải tu luyện với nàng?