Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không có phản ứng gì cơ? 】
Lạc Thanh Chu: 【 ... Chính là... Chính là đối với chuyện nam nữ, không có bất kỳ phản ứng gì 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không phải rất tốt sao? Vừa hay có thể cấm sắc, tập trung tu luyện 】
Lạc Thanh Chu vội la lên: 【 Nguyệt tỷ tỷ, mau nói cho ta biết, loại độc dược này sẽ kéo dài bao lâu? Cần ăn giải dược không? Sẽ có di chứng chứ? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Nói rất dài dòng, ngươi đến, ta cho ngươi biết 】
Lạc Thanh Chu: - ...
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Bây giờ ngươi đang ở đâu? Ngươi có thể giúp ta luyện giải dược không? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Long Cung, ta có thể dạy ngươi luyện chế 】
Lạc Thanh Chu: 【 Vậy đêm mai ta đi, kịp không? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không kịp, sẽ có di chứng 】
Lạc Thanh Chu: - ...
Được rồi, dù sao tối nay ngủ không được, mặc dù tối nay là đêm động phòng hoa chúc, vứt tân nương mỹ lệ trong phòng một mình, quả thực không bằng cầm thú, nhưng không có cách, ai bảo hắn bất lực đây.
Trong lòng giãy dụa thật lâu, hắn vẫn quyết định ra ngoài tìm Nguyệt tỷ tỷ luyện chế giải dược, Thần Hồn đi, thân xác lưu lại, chí ít không tính là để tân nương phòng không gối chiếc.
Độc khác có thể nhịn, loại độc dược này, tuyệt đối không dám chậm trễ, đây chính là chuyện cả đời, còn là tôn nghiêm của một nam nhân.
Trong lòng hắn ra quyết định, lập tức cất bảo điệp đưa tin, chuẩn bị rời đi.
Thế nhưng, lúc hắn đang chuẩn bị Thần Hồn xuất khiếu, quay đầu nhìn thoáng qua sau lưng, đột nhiên phát hiện đôi mắt vốn đang nhắm của nữ đế bệ hạ giờ phút này không ngờ lại quỷ dị mở ra, im hơi lặng tiếng nhìn chằm chằm hắn.
Lạc Thanh Chu: - ...
- Ngươi muốn đi đâu?
- Đi... Đi tiểu...
Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, yên tĩnh mấy một hồi, đột nhiên nói với bên ngoài:
- Nguyệt Ảnh, ngươi đi tiểu cùng hắn, nhìn chằm chằm vào hắn, nếu hắn tiểu không ra, cắt!
- Vâng, bệ hạ!
Bên ngoài truyền đến giọng lạnh lùng của Nguyệt Ảnh.
Lạc Thanh Chu: - ...
- Còn tiểu không?
- Không... Không...
- Vậy ngủ đi.
- Được rồi.
Lạc Thanh Chu vội vàng nhắm mắt lại.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên lại lạnh lùng thốt:
- Ngươi tối nay đến ngủ sao?
Lạc Thanh Chu lại mở mắt ra, nhìn nàng.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhắm hai mắt lại, lạnh lùng nói:
- Luật pháp Đại Viêm quy định, bái đường thành thân, động phòng hoa chúc, thiếu một bước, sẽ không được coi là thành thân. Chúng ta còn thiếu một bước cuối cùng chưa làm.
Lạc Thanh Chu đột nhiên nhớ đến lần hôn lễ với đại tiểu thư, thuận miệng nói:
- Để nha hoàn thay thế, hẳn cũng được?
Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm hắn.
Lạc Thanh Chu vội vàng nói:
- Bệ hạ đừng hiểu lầm, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút, cũng không có ý đó.
Nam Cung Hỏa Nguyệt dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Hoàn toàn chính xác.
Lạc Thanh Chu nhìn gương mặt lạnh lùng uy nghiêm, cùng đôi mắt lãnh khốc của nàng, nhịn không được lại lặng lẽ đem bàn tay tiến vào trong chăn, sờ một chút, vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Hắn chỉ có thể nhắm mắt nói:
- Bệ hạ, trễ một đêm, hẳn cũng được chứ?
Nam Cung Hỏa Nguyệt híp híp con mắt, đột nhiên cũng nhét bàn tay vào, bắt lấy bàn tay đang lặng lẽ làm chút động tác kia, sau đó thuận tay hắn….
Lạc Thanh Chu: - ...
Nam Cung Hỏa Nguyệt: - ...
- Chuyện gì xảy ra?
- Thần... Thần... Bệ hạ đừng hiểu lầm, tại hạ không phải vô năng, chỉ là đêm nay đột nhiên... Đột nhiên cảm thấy thân thể khó chịu... Cho nên...
- Nói thật!
- Thần... Thần hình như trúng độc...
- Trúng độc?
Nam Cung Hỏa Nguyệt nghe vậy sững sờ, lập tức đột nhiên suy nghĩ một khả năng, ánh mắt phát lạnh, bàn tay dần dần nắm chặt, móng tay gần như đâm vào trong thịt, cắn răng nói:
- Hèn hạ!
- A... Bệ hạ, không phải thần hạ độc...
Lạc Thanh Chu bị đau mà kêu thảm.
Nam Cung Hỏa Nguyệt lúc này mới tỉnh táo lại, buông tay ra, đột nhiên quay lưng đi, lấy bảo điệp đưa tin ra, cắn răng gửi tin nhắn đi: 【 Thật không ngờ, ngươi lại có thể hèn hạ như vậy 】
Lạc Thanh Chu hít vào một hơi, cũng lập tức quay lưng lại, lấy bảo điệp đưa tin ra.
Nguyệt tỷ tỷ gửi tin nhắn đến: 【 Không cần tới 】
Lạc Thanh Chu vội vàng trả lời: 【 Vì sao? Nguyệt tỷ tỷ không phải nói độc của ta, nhất định phải ăn giải dược ngay trong đêm sao? 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Ai nói ngươi trúng độc? 】
Lạc Thanh Chu: 【 ? ? ? 】
Đối phương không trả lời nữa.
Mà lúc này, Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên nhận được tin nhắn: 【 Ta không nghĩ sẽ làm phiền các ngươi 】
Nam Cung Hỏa Nguyệt cười lạnh: 【 Vậy ngươi vì sao ngươi lại làm như thế... 】
Nàng viết xong mấy chữ này, lại đột nhiên ngừng lại, không gửi đi nữa.
Sắc mặt nàng thay đổi trong chốc lát, đột nhiên trả lời: 【 Cũng bởi vì đêm nay trẫm đã khiêu khích ngươi? 】