- Tần gia có đại ân với Thanh Chu, lúc trước ở rể Tần gia, Thanh Chu cũng là bất đắc dĩ, lúc đầu chỉ muốn làm một hạ nhân của Tần gia, đã vừa lòng thỏa ý. Cho nên sau khi thành thân với Tần đại tiểu thư, Thanh Chu vẫn không hề động phòng với nàng, cũng rất ít gặp mặt nàng. Về sau Thanh Chu từ từ thích Tần Nhị tiểu thư, cho nên mới cầu Tần đại tiểu thư ly hôn với Thanh Chu, tâm địa Tần đại tiểu thư thiện lương, lại bảo vệ muội muội, cho nên đã đồng ý.
Dừng một chút, hắn lại nói:
- Mặc kệ là hôn sự với Tần đại tiểu thư, hay hôn sự với Tần Nhị tiểu thư, đều là Thanh Chu sai. Thanh Chu có thể thề với trời, lấy tính mạng của mình đảm bảo, Tần đại tiểu thư bây giờ vẫn băng thanh ngọc khiết như cũ, Thanh Chu tuyệt không hề chạm qua nàng. Nếu như có người muốn nói này nói kia, lời ra tiếng vào, xin cứ việc đến mắng Thanh Chu, Thanh Chu tuyệt không cãi lại.
Lời này nói xong, bên trong đại điện lập tức lâm trầm mặc.
Đám người nhìn về phía mấy người bọn họ, thái độ khác nhau.
Sắc mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt biến đổi thật lâu, đột nhiên uy nghiêm nói:
- Tiên sinh không cần lo lắng, về sau ai dám nói này nói nọ với hôn sự của Tần gia, trẫm tru di cửu tộc nhà hắn.
Mọi người đều cúi đầu im lặng.
Trên mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt, đột nhiên lộ ra nụ cười ấm áp đầu tiên trong đêm nay, giơ ly rượu lên nói:
- Tiên sinh, Tần Nhị tiểu thư, đến, trẫm mời các ngươi một chén. Chúc mừng phu thê các ngươi trăm năm hạnh phúc, bạch đầu giai lão, sớm sinh quý tử.
Nói xong, nàng ngẩng đầu lên, uống một hơi cạn sạch, lập tức, ánh mắt của nàng lại nhìn về phía thân ảnh đang ngồi bên cạnh kia, sâu trong mắt dường như có thêm tia giễu cợt.
Lạc Thanh Chu và Tần Nhị tiểu thư uống cạn rượu trong chén, chậm rãi ngồi xuống.
- Tần đại nhân, đến, trẫm mời ngươi một chén nữa. Đa tạ ngươi cho trẫm một nhân tài bản lĩnh như thế, cũng đa tạ ngươi nuôi được hai thiên kim ưu tú như vậy.
Nam Cung Hỏa Nguyệt lần nữa giơ chén rượu lên, nụ cười trên mặt cực kỳ chân thành.
Trong lòng mọi người âm thầm nghi hoặc, tâm tình của bệ hạ, hình như đột nhiên đã khá nhiều, những lo lắng về chuyện thái hậu trước đó dường như quét sạch sành sanh.
Tần Văn Chính vội vàng bưng chén rượu lên, đứng lên nói tạ ơn.
Nam Cung Hỏa Nguyệt uống xong cái chén này, cũng không nói gì thêm.
Đoan Vương gia Nam Cung Khác, vội vàng bưng bầu rượu, tiếp tục mời rượu khắp nơi, làm sôi động bầu không khí.
Ngay lúc đám người đang náo nhiệt vui vẻ, Nam Cung Hỏa Nguyệt nhịn không được, lấy bảo điệp đưa tin từ trong tay áo ra, ngón tay nhỏ nhắn khẽ nhúc nhích, rất thành khẩn gửi tin nhắn cho người nào đó: 【 Sư tỷ, thật xin lỗi, trẫm cũng vừa biết chuyện này, không phải muốn xát muối lên vết thương của ngươi. Trẫm cho rằng ngươi có một phu quân yêu mình, sợ ngươi chịu không được dụ hoặc, không tuân thủ phụ đạo, hồng hạnh xuất tường, cho nên mới mang lòng áy náy đoạt nhân tình của ngươi, ai biết, phu quân của ngươi vậy mà cũng bị muội muội của ngươi cướp đi... Ai, sư tỷ nếu sớm nói với trẫm, trẫm có lẽ sẽ... Mà sư tỷ, ngươi không phải vì thành toàn muội muội của ngươi, mà cố ý dùng thân xác ly hôn với hắn, sau đó lại dùng Thần Hồn... 】
Gửi xong tin nhắn này, nàng ngẩng đầu, không chút biến sắc nhìn về phía người nào đó ở phía dưới.
Sau một lúc lâu, nàng lại gửi tin nhắn qua: 【 Sư tỷ, nếu ngươi còn thích người kia, không sao, ngươi cứ nói với trẫm, trẫm cho phép hắn cưới ngươi qua cửa. Đến lúc đó, trẫm làm lớn, ngươi làm nhỏ, sư tỷ chúng ta biến thành tỷ muội thân thiết, vĩnh viễn ở cùng một chỗ, chẳng phải rất tốt sao? 】 .
Tin nhắn vừa gửi đi, nàng lại nhìn người nào đó một chút, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tiệc tối lại tiếp tục.
Nàng đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Nguyệt Vũ đứng ở bên cạnh.
Nguyệt Vũ ngầm hiểu, mở miệng nói:
- Đoan Vương Gia, không còn sớm, bệ hạ hôm nay quá mệt mỏi, đi về nghỉ trước, ngài tiếp tục tiếp khách.
Nam Cung Khác lập tức kịp phản ứng, vội vàng nói:
- Bệ hạ hôm nay mệt nhọc cả ngày, nên đi về nghỉ. Các ngươi nhanh đưa bệ hạ trở về đi, nơi này có bản vương xử lý, không có chuyện gì.
Nguyệt Vũ đỡ Nữ đế bệ hạ đứng lên.
Đám người vội vàng đứng lên, khom người cúi đầu nói:
- Cung tiễn bệ hạ!
Nam Cung Hỏa Nguyệt mắt lờ đờ hơi say rượu nhìn người nào đó một chút, lại nhìn đôi kia tỷ muội bên cạnh hắn một chút, rồi quay người kéo lấy váy đỏ, từ phía sau rời đi.
Tiệc rượu lại tiếp tục thêm một lúc.
Đám người Tần gia cũng lập tức đứng dậy cáo từ.
Nam Cung Mỹ Kiêu đi theo ra ngoài, nói:
- Dượng dì, muộn như vậy, chỉ sợ cửa thành nội thành cũng đã đóng. Đêm nay các ngươi đi Quận Vương phủ chúng ta nghỉ ngơi trước, buổi sáng mẫu thân đã nói với ta, tối nay đưa các ngươi tới nghỉ.