Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2148: Nữ đế đại hôn, xã chết tân lang tân nương (1)




Tống Như Nguyệt nghe vậy, vội vàng quay đầu đi tìm.

Tần Nhị Ca cùng những nha hoàn kia, cũng đều tìm kiếm khắp nơi.

Lúc này, Tần Nhị tiểu thư mới ôn nhu mở miệng nói:

- Sở công tử, rất xin lỗi, phu quân nhà ta đột nhiên có việc, đi nơi khác, tạm thời không thể cùng chúng ta nhập cung.

Tống Như Nguyệt nghe xong, sắc mặt lập tức trầm xuống, đang muốn mở miệng hỏi thăm, Lạc Thanh Chu gật đầu nói:

- Không sao, Lạc huynh tài năng ngập trời, thoải mái không bị trói buộc, thi từ ca phú còn không ai bằng, bạn tốt khắp thiên hạ, đoán chừng là gặp được bạn tốt, hoặc là nhất thời có linh cảm, cho nên rời đi trước. Chúng ta đi vào thôi, đợi khi nào Lạc huynh có thời gian, tại hạ lại mời hắn uống vài chén.

- Xùy —— -.

Bên cạnh Tần Nhị tiểu thư, đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhạo.

Lạc Thanh Chu liếc qua, không thèm để ý, chắp tay với đám người, lập tức quay đầu ngựa, đi về phía cửa thành.

Đoan Vương Gia nhíu mày, còn muốn lên tiếng, Nam Cung Mỹ Kiêu đã đi đến bên cạnh hắn, thấp giọng nói:

- Đoan Vương thúc, không cần phải để ý đến tên kia, phía bệ hạ ta sẽ đi nói.

Nam Cung Khác nhăn mày, nhìn về phía nàng nói:

- Mỹ Kiêu, bệ hạ tự mình nói, muốn mời Thanh Chu tới tham gia tiệc cưới.

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn về phía người nào đó đang cưỡi bạch mã, rồi nói:

- Không sao, hắn đi làm việc cho bệ hạ, chờ hắn làm xong việc, lúc đó sẽ tự mình tiến cung.

Thần sắc Nam Cung Khác khẽ động, không nói thêm nữa, lập tức ngẩng đầu nhìn bốn phía một vòng, cất cao giọng nói:

- Lên đường! Tiến cung!

Âm thanh khua chiêng gõ trống vang lên lần nữa.

Một đoàn người vây quanh tân lang quan, tiến hoàng thành.

Tống Như Nguyệt kéo tay của Tần Nhị tiểu thư, mặt mũi tràn đầy nghiêm nghị thấp giọng nói:

- Tiểu tử kia đến cùng đi chỗ nào rồi? Bệ hạ coi trọng hắn như vậy, trên đường Sở công tử còn mời hắn vào kiệu, đây là chuyện vinh quang cỡ nào, sao trong thời khắc quan trọng này hắn lại rời đi?

Nàng lại bực mình nói:

- Mấu chốt là lúc đi ngay cả chúng ta cũng không thèm thông báo, càng ngày càng quá đáng, hừ!

Tần Nhị tiểu thư thấp giọng giải thích nói:

- Mẫu thân, nghe Mỹ Kiêu tỷ nói, bệ hạ giao cho Thanh Chu ca ca một nhiệm vụ bí mật, không thể nói với người khác. Thanh Chu ca ca phải đi làm xong, mới có thể đi vào cung.

Vừa nghe lời này, Tống Như Nguyệt lập tức sững sờ:

- Thật?.

Tần Nhị tiểu thư nhẹ giọng gọi người ở phía trước:

- Mỹ Kiêu tỷ, ngươi tới đây một chút, mẫu thân có chuyện tìm ngươi.

Nam Cung Mỹ Kiêu nghe được có người gọi, đi tới.

Tống Như Nguyệt vội vàng thấp giọng hỏi:

- Mỹ Kiêu, Thanh Chu là đi giúp bệ hạ làm việc đúng không?

Nam Cung Mỹ Kiêu và Tần Nhị tiểu thư liếc nhau một cái, gật đầu nói:

- Đúng.

Tống Như Nguyệt nghe xong, lúc này mới bớt giận, oán trách:

- Đứa nhỏ Thanh Chu này, có việc thì phải nói trước một tiếng chứ, tìm lý do rời đi cũng được mà, nào có thể im hơi lặng tiếng đột nhiên biến mất được chứ, dọa ta một hồi.

Rồi nàng lại tự mình khuyên nhủ bản thân:

- Có thể chuyện bệ hạ giao cho quá gấp.

Nói xong, nàng lại có chút đắc ý thấp giọng nói:

- Mỹ Kiêu, xem ra bệ hạ rất xem trọng Thanh Chu nhà ta, đúng không?

Nam Cung Mỹ Kiêu khe khẽ hừ một tiếng, nói:

- Đương nhiên, cũng không phải coi trọng bình thường đâu.

Mặt mũi Tống Như Nguyệt tràn đầy vui mừng, thấp giọng nói:

- Vậy kỳ thi mùa xuân năm nay, hẳn không có bất cứ vấn đề gì nhỉ? Lấy tài hoa của Thanh Chu nhà ta, đoán chừng thấp nhất cũng là ba vị trí đầu, Bảng Nhãn Thám Hoa, thậm chí là Trạng Nguyên, cũng có thể, đúng không?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhíu mày, nói:

- Vậy cũng chưa chắc. Thi đình mặc dù là do bệ hạ ra đề, bệ hạ tuyên bố kết quả, nhưng còn cần những đại thần khác cùng chấm điểm. Hơn nữa, lấy tính tình của hắn, nếu không hầu hạ tốt bệ hạ...

Tống Như Nguyệt nghi ngờ nói:

- Hầu hạ gì cơ?

Nam Cung Mỹ Kiêu nói:

- Bệ hạ bây giờ chính là lúc dùng người, rất nhiều chuyện đều cần hắn lo liệu, nếu hắn không thành ý, kết quả có thể nghĩ.

Tống Như Nguyệt nghe xong, vẻ mặt trở nên nghiêm túc nói:

- Đợi sau khi trở về, ta sẽ nhắc nhở hắn kỹ càng, kêu hắn nhất định phải nghe bệ hạ, nhất định phải hầu hạ tốt bệ hạ, bệ hạ nói gì phải nghe nấy, ngàn vạn không thể cáu kỉnh.

Nam Cung Mỹ Kiêu lại nhìn Tần Nhị tiểu thư một chút, rồi mới quay người đi đến phía trước.

Tống Như Nguyệt càng nghĩ càng không yên lòng, lôi kéo tay khuê nữ nhà mình thấp giọng nói:

- Vi Mặc, sau khi trở về ngươi cũng phải khuyên nhủ Thanh Chu, kiêu ngạo của văn nhân là đối với người khác, cũng không phải là đối với bệ hạ. Tiền đồ sau này của hắn, đều do bệ hạ định đoạt, kêu hắn nhất định phải hầu hạ bệ hạ thật tốt, khiến bệ hạ phải vui vẻ.