Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2140: Cả nhà tham gia tiệc cưới, người ở rể mất hết mặt mũi (1)




Đợi lúc nàng quay đầu, Lạc Thanh Chu đã bay lên bầu trời, nói:

- Long Nhi, mau trở lại Long Cung đi, đừng để những người kia phát hiện, ta còn có việc, hai ngày sau gặp.

Nói xong, thân ảnh lóe lên, biến mất ở trên bầu trời.

Khi đội ngũ đón dâu của hoàng thất, do Đoan Vương gia Nam Cung Khác dẫn đầu, lúc đi tới bờ sông, bóng đêm rốt cuộc cũng đã lui lại toàn bộ.

Đội ngũ đi đầu đã chuẩn bị thuyền trước.

Một đoàn người ngồi trên mấy cái thuyền nhỏ, theo thứ tự vượt sông, một thân hồng y, vui mừng hớn hở.

Bởi vì lần trước mang lễ vật đến, lần này chỉ có người đi, cho nên tốc độ vượt sông rất nhanh.

Lúc thần hồn của Lạc Thanh Chu trở lại Kiếm Phong lập tức trở về cơ thể.

Lệnh Hồ Thanh Trúc đã tỉnh lại, nhưng dường như vẫn còn ngơ ngác, ngẩn ngơ giữ tư thế trước đó, không nhúc nhích, đôi mắt trợn to tràn đầy trống rỗng.

Lạc Thanh Chu vội vàng bế nàng lên, ân cần nói:

- Sư thúc, ngươi không sao chứ?

Hắn cảm giác có chút kỳ quái, không biết nguyên nhân là vì công pháp, hay là do đã đến cảnh giới Tông Sư, nội lực sau khi tu luyện bộc phát, càng ngày càng hung mãnh mà nội lực cùng ngày càng nhiều, thời gian cũng ngày càng dài thêm.

Mấu chốt là, sư thúc có thể bởi vì sợ không chịu nổi, trước đó còn cần lực lượng cường đại trong nhạc khí để hắn bộc phát ra một lần.

Không phải nguyên nhân đến từ Lôi Linh chi căn trong cơ thể đấy chứ?

Hắn nâng lên nắm đấm, hơi chút thôi động nội lực trong đan điền, trên nắm tay liền xuất hiện một đầu lôi diện.

Màu sắc trên lôi điện, đỏ tím đen, tuỳ ý thay đổi.

Lúc này, sư thúc cực kỳ đáng thương đang nằm trong ngực hắn đang dùng ánh mắt yếu ớt nhìn hắn, thấp giọng nói:

- Có, có điện...

Lạc Thanh Chu: - ...

Quả nhiên là như thế, vào lần bộc phát nội lực cuối cùng, hình như đã bắt ra một dòng điện.

Oanh!

Lạc Thanh Chu đánh ra một quyền về phía bể tắm, một đầu sấm sét màu tím lập tức bắn nhanh ra, rơi vào trong hồ nước.

Ầm!

Lập tức, toàn bộ nước trong hồ đều bị tia sét màu tím bao trùm!

Cánh hoa bồng bềnh trên mặt nước, lập tức trở nên hư ảo.

Lệnh Hồ Thanh Trúc nhìn một màn này, thân thể mềm mại run lên, trong ánh mắt lập tức lộ ra một vòng thấp thỏm sợ hãi, sau đó, lại lộ ra một vòng mâu thuẫn cùng vẻ phức tạp.

Lạc Thanh Chu nhìn nắm đấm của mình, nói:

- Xem ra, những lôi điện này khi sử dụng công pháp mới có thể thu phóng tự nhiên, tình huống khác, nó có thể tự động phóng ra. Sư thúc đừng sợ, ta nhất định sẽ từ từ khống chế bọn chúng.

Lệnh Hồ Thanh Trúc rũ mi xuống, trầm mặc không nói gì.

Lạc Thanh Chu đặt nàng vào ao, đang muốn nói chuyện, trên người bỗng truyền đến tiếng rung của bảo điệp đưa tin.

Hắn nghi ngờ trong lòng, lúc này, là ai gửi đến chứ?

Nguyệt tỷ tỷ sao?

Hắn lấy ra, mở tin nhắn nhìn.

Vậy mà là quận chúa gửi tới: Lạc Thanh Chu, đội ngũ đón dâu của hoàng thất do Đoan Vương thúc dẫn đầu, đã đi tới chân núi Lăng Tiêu Tông. Chờ sau khi đón được tân lang, chúng ta còn phải đi tới nhà ngươi, nghênh đón ngươi và người nhà của ngươi cùng tham gia hôn lễ, bệ hạ đã ra lệnh rồi

Lạc Thanh Chu: - ...

Hắn vội vàng nhắn lại: Quận chúa, đừng dọa ta, loại chuyện này không thể nói đùa, với lại các ngươi cũng không biết chúng ta ở nơi nào. .

Tiểu Mỹ Kiêu: Hôm qua dượng vào thành, tìm phòng ở nội thành, dượng nói các ngươi muốn chuyển vào nội thành ở, đúng không? Ta và hắn trò chuyện trong chốc lát, còn nói chuyện trưởng công chúa cũng mời các ngươi, hắn vui vẻ đồng ý, nói cho ta biết chỗ ở của các ngươi, còn nói sáng nay người một nhà cũng sẽ ở nhà chờ. Làm sao, Vi Mặc không nói cho ngươi biết sao? Hay là nói, tối hôm qua ngươi căn bản không có về nhà?

Lạc Thanh Chu: - ...

Tiểu Mỹ Kiêu: Nhanh chuẩn bị đi, chúng ta đón tân lang xong sẽ đi qua đón ngươi, bệ hạ tự ra lệnh, nhất định phải đón được Lạc tiên sinh mà nàng yêu thích đến. Đoan Vương thúc và người ở Lễ bộ nếu không gặp được ngươi, tuyệt đối sẽ không đi

Lạc Thanh Chu: - ...

Lúc này, hắn thật sự đã bó tay toàn tập.

Làm sao bây giờ?

Hắn đột nhiên nhìn về phía người trong ao, do dự một chút, có chút ngượng ngùng nói:

- Sư thúc, có thể lại giúp ta một chuyện không?

Gương mặt của Lệnh Hồ Thanh Trúc chôn ở trong mái tóc xốc xếch cùng với bộ ngực cao vút, trầm mặc một hồi, thấp giọng nói:

- Ta... Ta có lẽ đã thụ thương, dậy không nổi...

Lạc Thanh Chu: - ...

Hắn không dám do dự, quyết định thật nhanh, lập tức nhắn tin cho sư phụ: Sư phụ, cứu ta

Tin nhắn rất nhanh đã đáp lại: Hoang đường! Thanh Trúc quá đáng như vậy sao? Không phải nói, hôm nay ngươi còn phải đi bái đường thành thân? Ngươi chờ đó, vi sư lập tức đi qua cứu ngươi