- Các ngươi cho người trong thiên hạ đối xử với trưởng công chúa như thế nào?
Giữa sân đột nhiên im lặng.
Ngụy Củng cười lạnh một tiếng, còn muốn nói chuyện, thân ảnh màu đỏ đứng trước biển lửa kia đột nhiên quay đầu lại, nhìn hắn nói:
- Ngụy đại nhân đang ám chỉ với mọi người, Hoàng đế bị ám sát, là có liên quan đến bổn cung sao?
Tinh quang trong mắt Ngụy Củng chợt lóe, chắp tay cúi đầu nói:
- Điện hạ thứ tội, thần tuyệt đối không có ý này. Chỉ là...
- Giết.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên âm trầm mở miệng.
Mọi người đang kinh ngạc, thủ lĩnh ngự lâm quân Nguyên Trọng đứng bên cạnh Ngụy Củng, đột nhiên rút đao bên hông ra, hàn mang chợt loé, đầu Nguỵ Củng rơi xuống đất.
Tất cả mọi người đều chất kinh.
Lúc này, Nguyên Trọng thu đao quỳ xuống đất, cao giọng nói với thân ảnh đỏ rực phía trước:
- Mời trưởng công chúa đăng cơ! Hoàng thượng vạn tuế! Vạn ruế! Vạn vạn tuế!
Vừa dứt lời, hai ngàn ngự lâm quân đứng ở bên ngoài đồng loạt quỳ trên mặt đất, đồng thanh hô to:
- Mời trưởng công chúa đăng cơ! Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Tiếng hô như sấm rền, đinh tai nhức óc! Vang vọng cả hoàng thành.
Thủ tướng cửa thành xa xa, binh lính, đều quỳ xuống đất, đồng thanh hô to:
- Mời trưởng công chúa đăng cơ! Mời trưởng công chúa lên ngôi.
Rầm!
Thi thể không đầu của Hộ bộ thượng thư Ngụy Củng, lúc này mới phun máu tươi, ngã xuống đất.
Các đại thần còn lại đều trắng bệch, hai chân run rẩy.
Đoan Vương gia Nam Cung Khác đột nhiên quỳ trên mặt đất, cúi đầu trước thân ảnh màu đỏ phía trước, kích động lớn tiếng nói:
- Mời trưởng công chúa đăng cơ.
Hắn quỳ một cái, sắc mặt các thành viên hoàng thất khác đều khó chịu, kinh hồn sợ hãi, không có bất kỳ do dự nào, lập tức đều quỳ xuống, đồng thanh nói:
- Mời trưởng công chúa đăng cơ.
- Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Mùng sáu tháng giêng, đại hôn của trưởng công chúa, hoàng đế băng hà.
Ngày hôm nay, toàn bộ người trong và ngoài hoàng cung đều có thể nghe được tiếng hô như sấm kia:
- Mời trưởng công chúa đăng cơ.
Mùng sáu Tết, thiên hạ chấn động.
Ngày hôm đó, hoàng đế trẻ tuổi của Đại Viêm đột nhiên băng hà, cả tòa Vĩnh Diên cung bị một ngọn lửa thiêu thành tro bụi.
Ngày hôm nay, trưởng công chúa đang thanh xuân trẻ tuổi, được chúng thần ủng hộ đẩy lên đế vị, trở thành nữ đế duy nhất của Đại Viêm mấy trăm năm qua.
Ngày hôm nay, toàn bộ kinh thành, ngõ nhỏ vạn người, tất cả mọi người đều kích động thảo luận chuyện lớn phát sinh trong hoàng thành trong một ngày ngắn ngủi này.
Tin tức được gửi đi bằng nhiều cách khác nhau.
Không đến nửa ngày, toàn bộ Đại Viêm, cùng với các nước láng giềng, đều đã biết tin.
Có người vui mừng, có người tức giận, có người bị sốc, có người không thể tin được.
Rất nhiều thế lực, bắt đầu rục rịch.
Ý chỉ của Thái hậu, chiếu thư của Tân hoàng, cùng nhau phát ra, gửi đến các quốc chủ phong quốc, châu huyện, thành trì, quân đội vân vân.
Hoàng đế băng hà, Tân hoàng kế vị, các quốc chủ và tướng lĩnh quan trọng đều được gọi về để chịu tang và chúc mừng.
Tuy nhiên, nhiều người nhận được chiếu thư với thái độ khác nhau.
Có người lập tức chạy về kinh thành, có người tiếp tục ở lại tiếp tục quan sát, còn có một vài quốc chủ phong quốc cử binh phản loạn, tuyên bố hịch văn:
- Trưởng công chúa mơ ước ngôi vị hoàng đế, mưu sát hoàng đế, đại nghịch bất đạo, thiên hạ tru diệt.
- Nữ tử kế vị, hoang đường cỡ nào.
Ngay cả rất nhiều quan viên và thành viên hoàng thất ở kinh thành cũng không phục.
Có người tự cho mình công cao, bối cảnh cao, trực tiếp tiến cung khuyên can ngăn cản, nhưng phần lớn người đều một đi không trở lại.
Trong tuyết đọng trên mặt đất hoàng cung, rất nhanh đã nhuộm đỏ máu tươi mới.
Nội thành ngoại thành, lớp phòng hộ thành đều thay đổi, rất nhiều đầu của rất nhiều tướng lĩnh và binh lính đều rơi xuống đất, trong phủ rất nhiều đại thần có công huân, bị máu tươi nhuộm đỏ.
Thừa tướng Tả Chinh, thắt cổ tự sát trong phủ.
Binh quyền của Thái úy Vương Phụ bị đoạt, đầu người rơi xuống đất, cả nhà bị chém...
Vẻn vẹn chỉ dùng nửa ngày ngắn ngủi, toàn bộ phong ba kinh đô đều ngừng lại, không còn có một người nào dám đưa ra dị nghị gì với chuyện Tân hoàng đăng cơ.
Ngay cả Thái hậu cũng lau nước mắt, phát ra ý chỉ:
- Nữ nhi ta kế vị, thuận ý trời, thuận ý tiên đế, thuận ý của dân chúng thiên hạ.
Đồng thời, nàng còn lấy ra một phần di chiếu do tiên đế lưu lại, mặt trên phủ hoàng ấn của tiên đế, trong chỉ viết:
- Nữ nhi Hoả Nguyệt của ta, tài năng xuất chúng, kỳ nữ thiên hạ, giỏi gấp nhiều lần trẫm, có nàng ở đây, tất có thể mang lại hoà bình và sự ổn định cho đất nước, giúp Đại Viêm ta hưng thịnh sinh sôi nảy nở. Nếu hoàng đế có thể gánh vác, thì gánh vách. Nếu như bất tài, nữ nhi ta có thể thay thế, thiên hạ nghe lệnh.