Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2105: Mời Trưởng công chúa đăng cơ! Vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế! (2)




- Lão thần cho rằng, Đoan vương gia thông minh hơn người, một bụng tài hoa, tuy tính tình ham chơi, nhưng lại không phải là ngươi bình thường. Nếu có thể leo lên ngôi vị hoàng đế, nhất định sẽ mang đến làn gió mới cho Đại Viêm ta.

Vừa nghe lời này, Đoan vương gia Nam Cung Khác ở một bên biến sắc, vừa sợ vừa giận:

- Lão thất phu ngươi, không không không, lão thừa tướng ngươi nói đùa, bản vương trời sinh tính tình bướng bỉnh, chí ở cầm kỳ thư họa, du sơn ngoạn thủy, cũng không thể làm hoàng đế. Nếu làm lỡ quốc sự, thật sự không có mặt mũi đi gặp huynh trưởng ta. Việc này tuyệt đối không thể nhắc lại.

Tả Chinh nhìn hắn, còn muốn nói chuyện, Nam Cung Khác lập tức lại vội vàng nói:

- Không sợ mọi người chê cười, bổn vương còn mang bệnh thầm kín, mỗi ngày phải chạy khắp nơi chơi đùa tìm hoa vấn liễu, căn bản không thể tĩnh tâm xử lý triều chính, tuyệt đối không thể làm hoàng đế. Cho dù làm, cũng tuyệt đối là một hôn quân. Nói xong, hắn len lén liếc mắt nhìn thân ảnh màu đỏ phía trước một cái.

Tả Chinh thấy hắn không giống giả vờ từ chối, dường như thật lòng không muốn làm hoàng đế, chỉ đành nhíu mày từ bỏ.

Lúc này, Thái úy Vương Phụ đột nhiên chắp tay nói:

- Thái hậu, thừa tướng, các vị vương gia, lão thần đề cử Thái vương. Thái vương đang ở tuổi tráng niên, võ nghệ cao cường, bụng có thao lược, được binh lính kính yêu, nếu hắn đăng cơ làm hoàng đế, Đại Viêm ta tất sẽ không bị Yêu tộc cùng dị quốc quấy nhiễu nữa.

Vừa nghe lời này, mọi người im lặng lại.

Lúc này, Ngự sử đại phu Tống Văn Bân đột nhiên mở miệng nói:

- Con cái tiên đế đông đảo, đều ở trong cung, cần gì phải bỏ gần cầu xa? Thái vương hiện giờ còn ở biên cảnh, đối đầu với Yêu tộc, làm sao có thể kịp trở về kế thừa ngôi vị hoàng đế?

Vương Phụ nhìn hắn một cái, đang muốn tranh luận thì Lễ bộ thượng thư Ngôn Văn Thần đột nhiên nói:

- Thái hậu, thần cũng cảm thấy, hẳn nên chọn từ hoàng tử của tiên đế. Tiên đế còn có hai đứa con, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng có thái hậu cùng thần phụ tá, triều thế hẳn rất nhanh có thể ổn định lại.

Lúc này, Lại bộ thượng thư, Hộ bộ thượng thư, đều chắp tay nói:

- Thần tán thành.

Thái hậu thấy mọi người đều có người chọn, tranh luận không nổi, lấy khăn tay lau nước mắt, đang muốn nói chuyện, trong đám người đột nhiên vang lên một âm thanh nói:

- Thần cho rằng, người thích hợp nhất ở ngay trước mắt, cần gì phải bỏ gần cầu xa, trèo cây tìm cá.

Mọi người quay đầu nhìn lại, đã thấy đám người phía sau chen chúc, căn bản không thấy rõ người nói chuyện, mà người nói chuyện kia, lúc này cũng đột nhiên im lặng.

Đúng lúc này, Hàn Lâm viện học sĩ Lý Phóng đột nhiên nói:

- Nói rất hay! Thần cũng cho rằng, người thích hợp nhất, ngay trước mắt.

Dứt lời, hắn đột nhiên nhìn về phía thân ảnh màu đỏ đứng cách biển lửa gần nhất, chắp tay cao giọng nói:

- Thái hậu, thần cho rằng trưởng công chúa điện hạ, chính là người thích hợp nhất.

Vừa nghe lời này, mọi người đều biến sắc.

Thân thể thái hậu càng run lên.

Không ngờ rằng Lý Phóng lại trực tiếp quỳ xuống, kích động nói:

- Điện hạ công cao cái thế, vạn dân quy tâm, trị quốc tài hoa có thể thấy rõ! Lẽ ra nên đăng cơ làm hoàng đế, vì Đại Viêm ta phồn vinh thịnh vượng, quốc thái dân an lập thêm công lao.

Hắn lập tức cao giọng nói:

- Bệ hạ vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế.

Giữa sân, đột nhiên yên tĩnh không tiếng động.

Chỉ là bầu không khí yên tĩnh này, vẻn vẹn chỉ kéo dài mấy hơi thở, Lễ bộ thượng thư, Lễ bộ thị lang, Tả hữu ngự sử, đều liên tục quỳ xuống, cao giọng nói:

- Thần tán thành! Điện hạ công cao cái thế, vạn dân quy tâm, lẽ ra nên đăng cơ làm Hoàng đế.

Lập tức lại đồng thanh nói:

- Bệ hạ vạn tuế! Vạn tuế! Vạn vạn tuế!

Sắc mặt Thái hậu trắng bệch, thân thể khẽ run rẩy, móng tay trong tay áo chậm rãi bấm vào lòng bàn tay.

Các thành viên hoàng thất khác, đại thần, cùng với tân khách đứng cách đó không xa, giờ phút này đều tràn ngập phức tạp, lặng ngắt như tờ.

Đúng lúc này, Thừa tướng Tả Chinh đột nhiên mặt đỏ bừng chỉ vào triều thần đang quỳ trên mặt đất tức giận nói:

- Hoang đường! Lố bịch! Thân là nữ nhi, là trưởng công chúa, làm sao có thể lên ngôi hoàng đế! Ngươi điên à?

Thái úy Vương Phụ cũng lập tức âm trầm nói:

- Quả thực hoang đường! Trưởng công chúa mặc dù có công lớn, khả năng trị quốc cũng có thể thấy rõ, nhưng dù sao cũng là nữ nhi. Đại Viêm ta kiến quốc nhiều đời, nào có nữ nhi làm hoàng đế, quả thực là làm trò cười cho thiên hạ.

Hộ bộ thượng thư Ngụy Củng cũng cười lạnh nói:

- Đám người các ngươi bị ai mua chuộc, đã diễn tập một màn này trước rồi đúng không? Các ngươi cố ý đẩy trưởng công chúa lên đầu sóng ngọn gió! Bây giờ bệ hạ vừa rồi băng hà, nguyên nhân tử vong còn không rõ, các ngươi cứ như vậy vội vàng đưa ra quyết định hoang đường, lại để cho một nữ tử như trưởng công chúa đăng cơ làm đế?