Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2087: Phong Tiêu Tiêu Hề giang thủy hàn, tráng sĩ vừa đi này... (3)




Lại im lặng một lát.

Nam Cung Hỏa Nguyệt hỏi:

- Phòng tân hôn đã sắp xếp xong chưa?

Nguyệt Vũ cung kính nói:

- Hôm qua cũng đã sắp xếp xong rồi, điện hạ lát nữa có muốn đi xem không?

Nam Cung Hỏa Nguyệt lười biếng nói:

- Không cần.

Nguyệt Vũ lại nhìn nàng một cái, do dự một chút, thấp giọng nói:

- Điện hạ, tối nay động phòng, Ngài... Ngài có cần ai đó để thay thế không? Nếu cần, chúng ta cần chuẩn bị trước, Thái hậu hẳn sẽ phái người canh giữ ở bên ngoài.

Nam Cung Hỏa Nguyệt trầm mặc một lát, ánh mắt nhìn cánh hoa màu hồng phấn nhẹ nhàng lay động trên mặt nước, âm trầm nói:

- Không cần. Bổn cung nếu đã chọn hắn, đương nhiên sẽ không hối hận.

Nguyệt Vũ cúi đầu nói:

- Vâng.

Không bao lâu sau, bên ngoài truyền đến âm thanh lạnh như băng của Nguyệt Ảnh:

- Điện hạ, cổng ngoại thành vừa rồi truyền đến tin tức, Lạc công tử vào thành.

Vừa nghe lời này, Nguyệt Vũ đang gội đầu, đột nhiên khẽ run rẩy một chút.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhíu mày, hỏi:

- Hắn đến một mình sao?

Nguyệt Ảnh cung kính nói:

- Còn có nữ tử Hạ Thiền kia.

Trong phòng tắm yên tĩnh trong chốc lát, rồi truyền đến âm thanh phức tạp của Nam Cung Hỏa Nguyệt:

- Quả nhiên là tên mọt sách.

Nguyệt Vũ cúi đầu, tiếp tục giúp nàng rửa sạch mái tóc, trên mặt không thấy rõ biểu tình.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại trầm mặc một lúc lâu, nói:

- Có cơ hội ngăn hắn lại, mang người đi không?

Nguyệt Ảnh ở bên ngoài yên tĩnh một chút, cung kính nói:

- Có thể sẽ hơi khó khăn, từ khi hắn vừa vào thành, đã bị người ta theo dõi. Người Cẩm Y Vệ, người nha môn, còn có mấy đạo thần hồn, trong cung cũng có người.

Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại, trầm ngâm một lát, thở dài một hơi:

- Quên đi, để cho hắn vào. Nếu hắn đã quyết định, vậy thì có lý do của hắn, bổn cung cần gì phải xen vào việc của người khác. Đối với một số người mà nói, danh dự, đại nghĩa, cốt khí gì đó quan trọng hơn cả tính mạng của mình.

Trầm mặc một lát, nàng lại nói:

- Hôm nay là ngày đại hỷ của bổn cung, dù thế nào, bổn cung cũng sẽ không để hắn chết trong cung. Nguyệt Ảnh, ngươi chuẩn bị đi, phải nhìn chằm chằm vào hắn.

Nguyệt Ảnh cung kính nói:

- Vâng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại yên lặng trong chốc lát, quay đầu nhìn thiếu nữ phía sau, nói:

- Ngươi thích hắn?

Nguyệt Vũ cúi đầu nói:

- Không, chỉ là... Ngưỡng mộ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại nhìn chằm chằm nàng vài lần, nói:

- Hắn không thích hợp với ngươi. Hắn quả thật tài hoa hơn người, rất có bản lĩnh, nhưng, dù sao cũng chỉ là một thư sinh. Và... Trong nhà hắn có nương tử, hơn nữa...

Nói đến đây, nàng đột nhiên ngừng lại, nhíu mày.

Lại suy nghĩ một chút.

Nàng lấy bảo điệp đưa tin ra, gửi cho người nào đó một tin nhắn: Sư tỷ, phu quân ngươi vào thành, chuẩn bị đến hoàng cung chịu chết, chắc là ngươi biết chứ?

Sau khi tin nhắn được gửi đi, nàng nắm chặt bảo điệp đưa tin, trên mặt lộ ra một tia cảm xúc phức tạp, trong lòng âm thầm nói: Người nữ tử kia... Chẳng lẽ thật sự không có bất kỳ tình cảm gì sao? Thế nhưng, nàng đối với một người khác, hoặc là nói một thần hồn khác, lại dụng tâm như vậy... Hoặc là nói, nàng chỉ không có bất kỳ tình cảm gì đối với phu quân của mình, mà chỉ là lợi dụng mà thôi.

Một lát sau, tin nhắn trả lời: Biết

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn chữ này, giật mình, lại trả lời: Ngươi cũng quá lạnh lùng rồi? Mặc dù lúc trước để hắn ở rể, là bất đắc dĩ, chỉ là lợi dụng hắn mà thôi, nhưng hắn cũng đã tận tâm tận lực đối với Tần gia các ngươi, hơn nữa hắn cũng thật lòng thật dạ đối với muội muội ngươi. Tạo sao ngươi không ngăn cản hắn chứ?

Vốn tưởng rằng đối phương sẽ không trả lời nữa, nhưng rất nhanh, tin nhắn đã đáp lại: Ngươi bảo vệ hắn

......

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn thấy tin nhắn này, cho rằng mình nhìn lầm, lại nhíu mày, nghiêm túc nhìn thêm vài lần, không khỏi cảm thấy buồn cười, nha đầu này, chẳng lẽ tu luyện đến mức choáng váng rồi? Sao tự nhiên da mặt lại dày như thế chứ?

Nàng trả lời ngay lập tức: Xin lỗi, ta không thể làm gì được. Hôm nay là ngày đại hôn của ta, ta không thể nào bởi vì hắn mà trở mặt với hoàng đế. Hắn quả thật cho ta rất nhiều thứ, nhưng bổn cung cho hắn nhiều hơn

Dừng một chút, nàng lại trả lời: Sư tỷ, có phải ngươi tu luyện đến ngốc luôn rồi không? Hay là, hôm nay ta sẽ thành thân với ai đó, ngươi tâm tình không tốt, đầu óc hỏng rồi? Ngươi hẳn đã biết phò mã của bổn cung là ai rồi chứ?

Đối phương không trả lời nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhíu mày, lại đợi một lát, mới cất bảo điệp đưa tin đi, sắc mặt khẽ thay đổi, lẩm bẩm nói:

- Nha đầu kia, không phải cũng muốn tới đấy chứ? Là vì phu quân của nàng, hay là vì... Nhân tình của nàng?