Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2088: Phong Tiêu Tiêu Hề giang thủy hàn, tráng sĩ vừa đi này... (4)




Lập tức nàng lắc đầu, nói:

- Sẽ không, nàng không dám đến, càng không dám ra tay ở nơi này...

- Xem ra, nàng thật sự đã tu luyện tới cảnh giới vô tình vô nghĩa rồi...

- Mặc kệ phu quân sống chết, không quan tâm người nàng để ý trở thành phu quân của nữ nhân khác, đáng thương, đáng tiếc...

Lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh của Nguyệt Ảnh:

- Điện hạ, Thái hậu tới, nói muốn tự tay giúp ngài chải tóc, mặc áo.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lấy lại tinh thần, vẻ mặt một lần nữa trở nên lạnh như băng uy nghiêm.

Trong khi đó.

Vĩnh Diên cung, trong mật thất dưới lòng đất.

Hoàng đế Nam Cung Dương, đang một mình ngồi trong góc nhắm mắt tu luyện.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh của Lý Quý:

- Bệ hạ, vị ở rể Tần gia kia đã vào thành, mang theo thị nữ tên là Hạ Thiền. Lúc này, có lẽ sắp đến nội thành rồi.

Trên mặt Nam Cung Dương được ngọn lửa chiếu rọi, lúc sáng lúc tối, hắn tu luyện thêm một lúc mới chậm rãi phun ra một ngụm khí trắng, mở ra hai mắt, tinh quang trong mắt lóe lên, nói:

- Trông chừng hắn, đừng để người khác đoạt đi. Nếu hắn tiến cung, cứ thả cho hắn đi, nếu hắn đi nơi khác, giết chết không nói nhiều.

Lập tức lại hừ lạnh một tiếng:

- Ngày hoàng tỷ đại hôn, trẫm còn chưa chuẩn bị xong xuôi. Không ngờ rằng, hắn thật sự có lá gan dám đến, quả nhiên những tên đọc sách đều là vô dụng nhất, chỉ với mấy câu đã lừa gạt được.

Lý Quý cung kính nói:

- Bệ hạ, thị nữ kia, nghe nói kiếm pháp không tệ...

Nam Cung Dương cười lạnh một tiếng, nói:

- Để cho nàng cùng tiến vào là được, trẫm vừa hay muốn thử công pháp mới tu luyện. Không phải càng tốt hơn sao? Lúc trước tiện nhân Hoa Cốt kia, chết ở trước mặt tiểu tử đó, hôm nay lại có một nữ nhân, chết ở trước mặt hắn...

Nói đến đây, trong mắt hắn lộ ra vẻ châm chọc, nói:

- Thái Khang thịnh yến hôm đó là ngày hắn thành danh, hôm nay trẫm đương nhiên cũng sẽ cho hắn nổi tiếng khắp thiên hạ.

Lý Quý lại bẩm báo:

- Bệ hạ, sáng sớm Thái hậu đã đến chỗ trưởng công chúa. Còn nữa, thủ vệ trong cung, cũng không có gì thay đổi. Hỏa Nguyệt quốc và quân đội ở biên cảnh, cũng không có động tĩnh gì, biên cảnh Bách Hoa quốc, cũng bình tĩnh như lúc trước...

Nam Cung Dương nghe xong, trầm mặc một chút, lạnh lùng nói:

- Nhận thua sao? Đây không giống tính cách của nàng ta. Tiếp tục giám thị bọn họ cho ta, chờ nàng kết hôn xong, trẫm bắt đầu thuận lý thành chương lấy toàn bộ quyền lực của nàng. Ngay cả khi nàng ta muốn làm gì, cũng không còn cơ hội nào nữa.

- Vâng, bệ hạ.

Lý Quý đáp một tiếng, lại ở bên ngoài chờ một lát, đang định lui ra, Nam Cung Dương đột nhiên lại nói:

- Mang một cung nữ xuống, để nàng mặc hỉ bào, mang khăn chùm đầu.

Lý Quý cứng đờ ở cửa.

Khuôn mặt Nam Cung Dương, dưới ánh lửa chiếu rọi, lộ ra một nụ cười yêu dị mà âm trầm:

- Trẫm hôm nay cũng muốn thành thân.

Lý Quý cung kính nói:

- Vâng.

Nói xong, vội vàng lui xuống.

Nội thành kinh đô.

Đường phố đã được bao quanh bởi đám đông nhộn nhịp.

Quan binh phủ nha đã được điều động hết công suất, dắt vạch kẻ ở hai bên đường, đứng ở đấy, nhường ra một không gian lớn ngay giữa đường, chuẩn bị cho đội ngũ đón dâu và đội ngũ tân lang đi qua.

Đồng thời, toàn bộ nội thành ngoại thành đều được đề phòng sâm nghiêm.

Nhưng, lúc này tân lang không ở trong đội ngũ đón dâu, cũng không có ở ngoài thành Thập Lý chờ, mà lặng yên không một tiếng động đi vào nội thành.

Một con phố khác, người đi bộ thưa thớt, nhiều cửa hàng đóng cửa.

Lạc Thanh Chu mặc một thân nho bào rộng lớn, lộ ra gương mặt tuấn mỹ, mang theo Hạ Thiền, đi về phía hoàng cung.

Hắn không ẩn nấp hành tung, cũng không đeo mặt nạ, cứ như vậy không hề che dấu đi trên đường cái.

Gần đầu đường hoàng cung, dân chúng vây kín, cũng đứng đầy thủ vệ.

Lạc Thanh Chu mang theo Hạ Thiền, trực tiếp đi tới.

Những thủ vệ kia nhìn thấy bọn họ, không nói gì, cũng không ngăn cản, mặc cho hai người bọn họ đi qua bên người, đi về phía cửa cung hoàng cung.

Hai người giống như không khí.

Dân chúng vây quanh bốn phía thấy vậy, cũng có người to gan muốn đi qua, lại bị ánh mắt thủ vệ lạnh lẽo trừng, một cước đá trở về.

Trong đám đông nghị luận sôi nổi.

Lạc Thanh Chu không để ý tình huống phía sau, mang theo Hạ Thiền đi tới cửa cung ngoài hoàng cung.

Thủ tướng ở cửa nhìn hai người một cái, mặt không chút thay đổi mở miệng nói:

- Lạc công tử mời vào, bệ hạ đã chờ ngươi rất lâu.

Lạc Thanh Chu chắp tay, mang theo Hạ Thiền vào cửa cung.

Thủ tướng nhìn bảo kiếm trong tay thiếu nữ phía sau hắn một cái, không nói gì.

Hai người một trước một sau, tiếp tục đi trên con đường rộng rãi không người ở trong cung, rất nhanh đã đi tới cửa thành cuối cùng để vào hoàng cung.

Trấn thủ cửa cung, là lão tướng Uất Trì Lăng râu tóc bạc trắng.