Lạc Thanh Chu nhịn không được chửi bới:
- Đây rốt cuộc là kho báu, hay là nơi để ngủ?
Long nhi ôm cánh tay hắn, cười duyên nói:
- Công tử, nơi này cũng có thể gọi là kho tàng bảo bối, Long nhi không phải là bảo bối của công tử sao. Kim ốc tàng kiều*, kim ốc tàng bảo, đều có thể.
*Nhà vàng cất người đẹp
Khóe miệng Lạc Thanh Chu co giật một chút, nói:
- Đừng dùng từ ngữ lung tung.
Hắn liền dời đề tài, nói:
- Đưa công pháp cho ta đi, ta tranh thủ thời gian tu luyện một chút, xem hiệu quả thế nào.
Long nhi biết hắn có chuyện quan trọng muốn làm, không dám nói giỡn, lập tức lấy hai xấp giấy Tuyên Thành từ trong nhẫn trữ vật đưa cho hắn.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, nhận vào trong tay, nhìn tờ giấy mới tinh, lại nhìn về phía nàng nói:
- Long nhi, ngươi chắc, đây là công pháp thượng cổ mà phụ thân ngươi đưa cho ngươi?
Long Nhi rất chắc chắn gật đầu nói:
- Đúng vậy, có chỗ nào không đúng?
Trái tim Lạc Thanh Chu trầm xuống, tia chờ mong vui vẻ rừa rồi cũng hoá thành hư không.
Hắn không nói gì nữa, cúi đầu, yên lặng mở một xấp giấy Tuyên Thành trong đó ra.
Trên trang tiêu đề của giấy Tuyên Thành viết to mấy chữ xiên xiên vẹo vẹo: “Thần Quy Thổ Tức Thuật”.
Hắn mở trang đầu tiên.
Trên trang sách, dùng đường nét đơn giản để phác họa ra thân thể của một con Thần Rùa, cùng với thân thể một nhân loại, nét vẽ này, nguệch ngoạc lung tung chẳng khác gì tác phẩm của đứa trẻ ba tuổi.
Lạc Thanh Chu vừa muốn cười khổ, đột nhiên nhìn thấy trên người Thần Quy và cơ thể con người vẽ rất nhiều đường, những đường kia, mặc dù chữ nhỏ xiêu vẹo rất xấu, đánh dấu huyệt khiếu và tên kinh mạch.
Toàn bộ những chỗ giống nhau và khác nhau đều được đánh dấu rõ ràng.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, lúc này mới nghiêm túc nhìn.
Hắn cũng không biết kinh mạch huyệt khiếu trên người Thần Quy có đúng hay không, nhưng hắn biết rõ thân thể con người.
Đợi hắn nghiêm túc xem hết tất cả các dấu hiệu trên cơ thể con người, thần sắc đột nhiên trở nên ngưng trọng.
Chú thích phía trên, không ngờ hoàn toàn chính xác, hơn nữa còn có thêm mấy kinh mạch và huyệt khiếu hắn không hề biết đến.
Phía dưới hai bức tranh, viết mấy dòng chữ nhỏ, vẫn viết bằng chữ xiêu vẹo xấu xí kia.
- Thần Quy trường thọ, nặng ở thổ nạp, phun một hơi, đều tuân theo thiên đạo...
Lạc Thanh Chu cẩn thận đọc xong đoạn chữ nhỏ này, lại vội vàng nhìn về phía trang sách bên phải, mặt trên bắt đầu giảng giải chỗ khác biệt giữa cơ thể con người và huyệt khiếu Thần Quy, huyệt khiếu nào tương tự, cùng với những huyệt khiếu kia có thể vận chuyển và lưu trữ nguyên khí vân vân.
Hắn nghiêm túc nhìn, rất nhanh đã đọc xong ba trang, trang thứ tư, bắt đầu chính thức giảng giải phương pháp thổ nạp.
- Long nhi, ngươi đi ra ngoài trước, ta sẽ thử một chút.
Hắn lập tức đi đến một góc ngồi xuống, mở trang sách trong tay ra, đặt ở trên mặt đất trước mặt, chuẩn bị thí nghiệm theo phương pháp trên.
Long nhi lập tức lui ra ngoài, giúp hắn đóng cửa phòng lại, yên tĩnh canh giữ ngoài cửa.
Lạc Thanh Chu ghi nhớ dòng chữ trên trang sách rồi nhắm mắt lại, nhẩm trong đầu thêm vài lần, sau đó bắt đầu dựa theo phương pháp phía trên, hô hấp thổ nạp.
- Hít…Hà... Hít... Hà...
Lặp đi lặp lại mấy chục lần, hắn cảm thấy trong cơ thể có thêm một tia năng lượng xa lạ, hắn nhanh chóng thúc dục cỗ năng lượng kia, căn cứ theo phương pháp vận chuyển trong sách, trải qua kinh mạch cùng huyệt khiếu, chậm rãi vận chuyển hai vòng.
Lúc này, trong hô hấp của hắn, năng lượng hít vào càng ngày càng nhiều, cùng một tia năng lượng ban đầu dung hợp cùng một chỗ, lại vận chuyển vài vòng, dần dần chìm vào đan điền, lại cùng nội lực trong đan điền dung hợp cùng một chỗ.
Hắn tiếp tục thúc thúc dục cỗ năng lượng và nội lực kia đi ra, chậm rãi truyền đến cánh tay, lại từ cánh tay vận chuyển đến nắm tay.
Bạch!
Trên nắm đấm của hắn, đột nhiên sáng lên một đạo quyền mang.
Cỗ năng lượng hắn vừa hấp thu rồi luyện hoá kia không ngờ có thể trực tiếp đánh ra quyền mang.
- Thiên địa nguyên khí, chuyển hóa thành nguyên lực trong cơ thể...
Hắn mở mắt ra, lại nhìn về phía những lời trên trang sách.
Trước Tông Sư dựa vào nội lực, sau Tông Sư chính là nguyên lực sao?
So với nội lực, nguyên lực càng tinh thuần hơn, chiếm lượng không gian nhỏ hơn, lực bộc phát và uy lực cũng mạnh hơn.
- Công pháp ghi lại trên giấy Tuyên Thành này, không ngờ là thật.
Trong lòng hắn mừng rỡ, đồng thời, cảm thấy có chút nghi hoặc, lập tức cầm lấy giấy Tuyên Thành trên mặt đất, lại cẩn thận lật xem.
Bộ công pháp này có thể thật sự là công pháp thượng cổ cho Tông Sư tu luyện, nhưng giấy Tuyên Thành, chữ viết và bức tranh này…
Nhìn thế nào cũng giống như tạm thời tìm một tờ giấy, trực tiếp dùng bút lông vẽ lên và viết ra, hơn nữa cách giảng giải trong đó, cùng với tranh vẽ, đều cực kỳ ngắn gọn, thông dụng dễ hiểu, thoạt nhìn giống như căn cứ vào công pháp thượng cổ để phiên dịch ra...