Lạc Thanh Chu nhún nhún vai nói:
- Ta cũng không biết, ta phải đi hỏi Nguyệt tỷ tỷ đã.
Hắn nhìn về phía chiếc thuyền nhỏ phía dưới, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ đi đâu? Trận pháp xung quanh hình như còn chưa thu lại.
Ánh mắt Long nhi cũng nhìn về phía dưới, suy nghĩ một chút, đột nhiên nói:
- Công tử, Long nhi biết tỷ tỷ đi đâu, tỷ tỷ hẳn đã trở về giúp ngươi luyện chế phi kiếm. Trước khi Long nhi độ kiếp, tỷ tỷ đã luyện chế phi kiếm ở trong Long Cung.
Vừa nghe lời này, trong lòng Lạc Thanh Chu chấn động.
Luyện chế phi kiếm...
Thế nhưng, Nguyệt tỷ tỷ mới hao phí tinh lực hai ngày, giúp hắn luyện chế Tụ Linh Đan...
Hắn nhíu mày, giật mình trong chốc lát, đột nhiên ôm nàng bay xuống phía dưới, nói:
- Đi, chúng ta đi Long cung.
Hắn rơi xuống thuyền nhỏ, thần hồn trở về cơ thể.
Long nhi dừng ở bên cạnh, nhìn gương mặt anh tuấn của hắn, đợi thần hồn của hắn trở về cơ thể, lại chui vào trong ngực hắn ôm chặt, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, hôn mạnh hai cái vào má hắn, lại cọ cọ trên người hắn vài cái, tròng mắt ngập nước nói:
- Công tử, Long nhi thật may mắn, có thể gặp được ngươi... Long nhi muốn...
Không đợi nàng nói xong, thân ảnh Lạc Thanh Chu chợt lóe, đi xuống đáy nước.
Long cung, trong thạch thất.
Gần vách tường, một viên bi màu đỏ thẫm đang dấy lên một cỗ hỏa diễm màu vàng.
Trên hỏa diễm, là một khí đỉnh đen kịt như mực, đang chậm rãi xoay tròn.
Trong đỉnh khí nóng bốc lên, có âm thanh của chất lỏng sôi trào vang lên, nghe cực kỳ dày đặc, hơn nữa thỉnh thoảng còn có âm thanh kim loại va chạm truyền ra.
Trước đỉnh, một thân ảnh tuyết trắng mặc bạch y đang yên lặng ngồi.
Ở giữa ngón tay ngọc mảnh khảnh của nàng, sáng lên một tia quang mang như hỏa diễm, thỉnh thoảng có điểm sáng bắn ra, rơi vào trong hỏa diễm dưới đỉnh.
Ngọn lửa giống như một vật sống, quấn quanh đáy của tiểu đỉnh, không ngừng cháy rực.
Tiếng sôi trào trong đỉnh càng ngày càng nhỏ.
Một lát sau, thân ảnh tuyết trắng đứng dậy mở tiểu đỉnh ra, lại bỏ một khối kim loại vào.
Rồi tiếp tục thúc dục hỏa diễm luyện chế.
Bên ngoài thạch thất, Lạc Thanh Chu đứng ở trước cửa, do dự một lúc lâu, mới cẩn thận mở miệng nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi ở bên trong sao?
Trong phòng im lặng một hồi mới truyền đến một âm thanh lạnh lẽo:
- Không có ở đây.
Lạc Thanh Chu: - ...
Long Nhi yên lặng đi tới phía sau hắn, thấp giọng nói:
- Công tử, tỷ tỷ hẳn còn cần nhiều thời gian, chúng ta không nên ở chỗ này quấy rầy nàng. Thân thể công tử không phải vừa thăng cấp đến cảnh giới Tông Sư sao? Ở chỗ Long nhi có hai bộ công pháp, công tử có thể thử xem.
Lạc Thanh Chu nghe vậy ngẩn ra, vội vàng quay đầu nhìn nàng nói:
- Công pháp cho Tông Sư tu luyện sao?
Long Nhi gật đầu nói:
- Đúng vậy, một bộ nội công tâm pháp, một bộ quyền pháp, đều là công pháp cấp Tông Sư, hơn nữa nó còn là công pháp thượng cổ rất lợi hại.
Lạc Thanh Chu mừng rỡ, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, bỗng nhiên phát hiện có gì đó không đúng, nhíu mày nói:
- Long nhi, sao trùng hợp vậy? Ta vừa rồi thăng cấp Tông Sư, ngươi vừa hay có hai bộ công pháp này, hơn nữa vừa hay đều là thứ ta cần.
Long nhi chớp chớp đôi mắt to vô hại của mình nói:
- Long nhi cũng không biết, hai bộ công pháp này là của hồi môn phụ thân cho Long nhi, có lẽ phụ thân nghĩ Long nhi sẽ thích một người, là nhân loại ưu tú như công tử.
Sắc mặt Lạc Thanh Chu cứng đờ một chút nói:
- Lại là của hồi môn?
Long Nhi cười hì hì nói:
- Đúng vậy, đồ phụ thân để lại cho Long nhi đều là của hồi môn, bao gồm cả Long Cung này. Công tử, ngươi không muốn sao?
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nhìn nàng nói:
- Long nhi, hiện tại quả thật ta rất cần công pháp.
Bầu trời bên ngoài đã gần sáng rồi.
Sau ngày hôm nay, ngày mai là ngày hắn vào cung.
Tuy rằng bây giờ hắn có được công pháp của Tông Sư, nhưng không kịp tu luyện ra thành quả gì, nhưng hắn nhất định phải bắt lấy mỗi một cơ hội, mới có thể vì mình và Thiền Thiền tranh thủ một khả năng sống sót.
Long nhi lập tức thân mật kéo tay hắn nói:
- Công tử, vậy chúng ta đi thôi, đi tẩm cung của Long nhi, nơi đó vừa lớn vừa ấm áp, công tử có thể tu luyện ở nơi đó.
Lạc Thanh Chu cảm thụ được bàn tay nhỏ bé của nàng mềm mại cùng mùi thơm của thân thể, lại ngẩng đầu, nhìn thoáng qua cửa đá đóng lại trước mặt, dừng một chút, nói:
- Đi thôi.
- Ừm.
Long nhi vui vẻ kéo hắn rời đi.
Mà trong thạch thất, vẫn yên tĩnh không tiếng động, tựa hồ chỉ có tiếng hỏa diễm đốt cháy cùng tiếng sôi trào của vật liệu trong đỉnh.
Lạc Thanh Chu đi theo Long nhi, rất nhanh đã đi tới tẩm cung của nàng.
Trong phòng trang trí xa hoa, trên mặt đất trải thảm nhung thật dày, trên tường, trên màn che đầu giường, trên cửa sổ, khắp nơi treo bảo thạch sáng lấp lánh, ngay cả bàn ghế, đều làm từ ngọc thạch trong suốt.