Nguyệt tỷ tỷ âm trầm nói:
- Tiểu Nguyệt.
Vừa nghe lời này, Lạc Thanh Chu sửng sốt, lập tức vội vàng hỏi:
- Chỗ Tiểu Nguyệt có thứ này? Đó có phải trên ngàn năm không?
Nguyệt tỷ tỷ nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nói:
- Đúng vậy.
Lạc Thanh Chu vừa nghe, trong lòng vừa vui mừng, vừa lo lắng, nói:
- Thứ này nếu có thể luyện chế phi kiếm, Tiểu Nguyệt cũng tu hồn, có lẽ đã cũng rất quan trọng đối với nàng. Nàng lúc trước đã cho ta bảo vật, lần này lại ở nội thành cứu ta, nàng xin ta cái tiểu đỉnh kia, ta cũng không cho nàng, cho nên...
Nguyệt tỷ tỷ trầm mặc trong chốc lát, nói:
- Địa Hỏa Linh Liên đối với nàng mà nói quả thật rất quan trọng, bởi vì nàng là hỏa linh chi thể.
Nói xong, nàng quay đầu lại, nhìn hắn nói:
- Chẳng qua, ngươi có thể thử một lần.
Lạc Thanh Chu khổ sở nói:
- Ta sợ nàng đưa ra yêu cầu quá đáng...
Long nhi ở một bên tò mò nói:
- Công tử, nàng sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng gì?
Nàng đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, Long nhi nắm chặt tay Lạc Thanh Chu nói:
- Công tử, tiểu liếm cẩu kia có phải muốn giao phối với công tử hay không?
Lạc Thanh Chu không nói gì, ánh mắt nhìn bóng dáng trước cửa sổ.
Nguyệt tỷ tỷ âm trầm nói:
- Địa Hoả Linh Liên ở chỗ nàng, là hạt giống thời kỳ thượng cổ, sinh ra từ Địa Hoả Chi Tâm. Hơn nữa cây linh thụ này, cộng với móng của thượng cổ hung thú, luyện chế phi kiếm, ít nhất cũng là cấp bậc linh bảo. Không chỉ có thể thăng cấp theo tu vi của ngươi, còn tự thức tỉnh các kỹ năng khác, thuận lợi ôn dưỡng ở trong cơ thể ngươi, còn có thể thông linh, sinh ra ý thức, biến thành khí linh.
Long nhi ở một bên nói:
- Công tử, khí linh nói không chừng là một thiếu nữ xinh đẹp nha.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:
- Vậy ta thử xem. Nếu như thật sự không được, đến lúc đó ta sẽ nghĩ cách khác.
Nguyệt tỷ tỷ không nói gì nữa, dừng một chút, trả lại nhẫn trữ vật vào tay hắn.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, vội vàng nhận lấy, đeo vào trên ngón tay, rất chột dạ thăm dò nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, những thứ khác bên trong, ngươi đều nhìn thấy hết rồi sao?
Nguyệt tỷ tỷ không trả lời, nói:
- Ta đã lấy thiên địa linh thụ, hai thứ khác, ngươi tự mình nghĩ biện pháp.
Nói xong, nàng chuẩn bị rời đi.
Lạc Thanh Chu vội vàng nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, tiểu đỉnh kia thì sao? Ngươi có lấy đi không?
Nói xong, hắn lập tức mở nhẫn trữ vật ra nhìn vào bên trong, thấy cái tiểu đỉnh kia vẫn đặt ở bên trong như trước, hắn vội vàng lấy ra, đưa qua nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, đây là ta đặc biệt mang về cho ngươi, ngươi không thích sao?
Nguyệt tỷ tỷ quay đầu, nhìn tiểu đỉnh trong tay hắn một cái, trầm mặc một chút, vươn ngón tay ngọc ra cách một đoạn, bắn một quang mang vào trong tiểu đỉnh.
“Ồ!”.
Tiểu Đỉnh kia đột nhiên sáng lên kim quang.
Lập tức, toàn bộ thân tiểu đỉnh biến thành kim quang xán lạn, rất nhanh trở nên lớn hơn, trong nháy mắt, đã biến thành một cự đỉnh to đến mấy trượng.
Trong cự đỉnh kia, đột nhiên lại ‘ầm’ bay ra một cột sáng màu vàng, hoá thành một lớp ánh sáng, bao phủ toàn bộ bên trong đại điện.
Nguyệt tỷ tỷ duỗi ngón tay ngọc mảnh khảnh trắng tinh chạm vào thêm một lần.
Cự đỉnh kia ‘rầm’ một tiếng, nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành tiểu đỉnh nhỏ bằng bàn tay, chậm rãi xoay tròn, bay vào lòng bàn tay nàng.
Nàng nắm Tiểu Đỉnh, đưa mặt đỉnh về phía hắn.
Lạc Thanh Chu bỗng trở nên căng thẳng, cảm thấy một cỗ khí tức đáng sợ bao phủ mà đến.
Đang lúc hắn muốn tránh đi, một ánh sáng vô hình đột nhiên bao phủ hắn ở bên trong, khiến hắn đứng nguyên tai chỗ, không thể động đậy.
Đồng thời, từng tầng sóng sáng từ đỉnh đầu hạ xuống, giống như từng ngọn núi lớn, áp xuống.
Lạc Thanh Chu liều mạng hết sức mình nhưng chống cự không nổi, hai chân dần dần uốn cong, thân thể cũng trầm xuống.
- Ầm!
Hai chân của hắn trực tiếp lún vào mặt đất.
Lực lượng khủng bố trên đỉnh đầu vẫn chậm rãi gia tăng.
Long Nhi ở một bên vội vàng nói:
- Tỷ tỷ! Tỷ tỷ! Công tử sai rồi, công tử không dám mạo phạm ngươi nữa, ngươi mau tha cho hắn đi...
Khi Lạc Thanh Chu đầu đầy mồ hôi, cắn răng, sắp bị đè quỳ trên mặt đất, lực lượng khủng bố trên đỉnh đầu nhất thời buông lỏng, hóa thành hư vô.
Mà đạo quang mang bao phủ hắn cũng đột nhiên biến mất.
Hai chân hắn nhũn ra từ từ đứng lên, cảnh giác nhìn về phía cái đỉnh nhỏ kia.
Nguyệt tỷ tỷ nhìn hắn nói:
- Nó gọi là Thông Thiên Đỉnh, là pháp bảo lợi hại nhất của Tử Kim Quan, đã tiếp cận đến linh bảo. Ngươi chắc chắn cho ta?
Lúc này, Long Nhi mới biết được lý do hành động của nàng, vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Đây là Thông Thiên Đỉnh sao? Long nhi cũng nghe phụ thân nói qua, năm đó nó chính là một trong thập đại pháp bảo tiếng tăm lừng lẫy.