Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1948: Ọe! Hèn mọn hạ lưu tiểu Nguyệt! (2)




Sư tỷ, thật ra sau khi phụ vương qua đời, Tiểu Nguyệt đều cảm thấy trống trải lạnh lẽo, nhưng từ khi sư tỷ xuất hiện, Tiểu Nguyệt mới cảm nhận được ấm áp... Sư tỷ xinh đẹp giống như tiên nữ trên trời, không, tiên nữ trên trời cũng không thể bằng sư tỷ. Thiên phú của sư tỷ, càng không ai sánh bằng, tính cách sư tỷ, ôn nhu thiện lương, ánh mắt sư tỷ nhìn ta, làm cho ta cảm nhận được tình yêu như tỷ tỷ ruột thịt. Sư tỷ, Tiểu Nguyệt vẫn luôn coi ngươi là tỷ tỷ .

- Đáng ghét! Thật xấu hổ.

Tiểu Nguyệt sau khi gửi tin xong lập tức che mặt, bàn chân trắng như tuyết xấu hổ vẫy vẫn ở trong nước, miệng oán thầm nói:

- Nữ nhân xấu xa hèn hạ giảo hoạt, lại dùng thứ người ta suy nghĩ sớm chiều để đi quyến rũ người ta, đáng giận!

Một hồi sau, nàng vẫn không nhận được hồi âm, nhất thời như ngồi trên đống lửa, tức giận nói:

- Đáng giận, người ta đã hạ mình như vậy, chẳng lẽ nàng ấy còn không hài lòng sao?

- Nữ nhân xấu! Nữ nhân xấu.

- A a a a, người ta gấp gần chết! Thật là.

Nàng chờ thêm một thời gian ngắn, cuối cùng cũng không còn kiên nhẫn nữa.

Đợi một lát, đối phương vẫn không trả lời.

Nàng cẩn thận suy nghĩ một chút, trong lòng âm thầm nói:

- Nữ nhân xấu xa kia rụt rè dối trá, rõ ràng muốn xem, lại ngượng ngùng không nói, hừ, ta chụp trước gửi cho nàng, xem phản ứng của nàng thế nào.

Suy nghĩ đây, nàng lập tức cầm bảo điệp đưa tin, tận trong nước, lặng lẽ tới gần người trong hồ, lập tức giơ bảo điệp đưa tin trong tay lên, chuẩn bị chụp một tấm.

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền vào tai nàng:

- Tiểu Nguyệt, ngươi đang làm gì vậy?

Lúc này Tiểu Nguyệt đang ngâm mình trong nước, bảo điệp đưa tin trong tay cũng ngâm trong nước, rớt vào người hắn, nàng chuẩn bị chụp ảnh, vừa nghe có tiếng người lập tức bị hù doạ, ngẩng đầu nhìn lại, ca ca nhà nàng đã mở hai mắt, lạnh lùng nhìn nàng.

- Ca…ca ca...

Nàng cứng đờ tại chỗ, vẻ mặt đờ đẫn.

- Hèn mọn!

Lạc Thanh Chu răn dạy một câu, túm lấy nàng, ném ra ngoài, lạnh mặt nói:

- Sau này cứ như vậy, ta sẽ tức giận. Nữ nhân, phải rụt rè, phải biết xấu hổ, biết không?

Tiểu Nguyệt cúi đầu, đứng ở bên hồ, yếu đuối giải thích:

- Ca ca, muội muội chỉ là thấy ngươi mãi không tỉnh, cho rằng ngươi xảy ra chuyện, chuẩn bị chụp một tấm ảnh hỏi đại phu một chút...

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, vẫn không vạch trần lời nói dối của nàng, hỏi:

- Ngươi đã đến bao lâu rồi?

Tiểu Nguyệt lập tức nói:

- Vừa tới, mới trong chốc lát. Muội muội chưa làm gì cả, muội có thể thề.

Lạc Thanh Chu nghe vậy, trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ hoài nghi, trước tiên cúi đầu nhìn thân thể mình, lại quay đầu nhìn xung quanh, đột nhiên nhìn thấy bảo điệp đưa tin của mình trên tảng đá bên cạnh, lập tức cầm lên, chất vấn:

- Ngươi động vào bảo điệp đưa tin của ta?

Tiểu Nguyệt cuống quít lắc đầu nói:

- Không có, muội muội không hề động vào, muội muội thật sự không động vào! Trừ phi ca ca cho phép muội muội, muội muội mới dám động vào nó.

Lạc Thanh Chu lại hoài nghi nhìn nàng một cái, rồi lại cúi đầu kiểm tra bảo điệp của mình, cẩn thận lật xem một hồi cũng không tìm ra được điểm khả nghi.

Tiểu Nguyệt lại yếu ớt nhìn hắn một cái, vội vàng nói:

- Ca ca, thời gian không còn sớm, muội muội phải trở về, chờ ngày mai lại đến thăm ngươi. Nếu có người xấu đến, ca ca lập tức ra ngoài, chạy về phía thông đạo bên phải, sau đó nhắn tin cho muội muội, muội muội sẽ lập tức tới cứu ca ca.

Nói xong, nàng chột dạ quay người rời đi.

Chờ sau khi nàng ra khỏi hang động, nàng mới vội vàng lấy bảo điệp đưa tin của mình ra, khẩn cấp nhìn tin nhắn mà sư tỷ vừa rồi gửi đến:

Chờ hắn an toàn về nhà, ta sẽ cho ngươi .

Nàng mừng rỡ không thôi, vội vàng trả lời: Sư tỷ yên tâm, muội muội cho dù tan xương nát thịt, cũng nhất định sẽ cứu ca ca về nhà! .

- Hừ, nữ nhân dối trá, quả nhiên vẫn rất để ý ca ca. Nhưng... Muốn trách thì tự trách bản thân, ai bảo ngươi tu luyện loại công pháp đó làm chi... Nếu ngươi thật sự rất thích ca ca, vậy lập tức phế bỏ tu vi của mình. Tuy nhiên, ngươi sẽ không làm vậy. Ngươi không có tu vi, không có thực lực, ca ca mới sẽ không nhìn ngươi một cái, hừ!

- Cho dù ca ca đồng ý muốn ngươi, ngươi cũng phải xếp sau Tiểu Nguyệt ta, giống như một cái đuôi nhỏ quỳ bái xin ta, gọi ta là tỷ tỷ.

Nàng vừa âm thầm châm chọc trong lòng, vừa du ngoạn ở trong lòng đất, rất nhanh đã trở lại cung điện của mình.

Lúc này, tin nhắn của đối phương lại trả lời: Chụp ảnh chưa .

Tiểu Nguyệt: - ???

Được rồi, quả nhiên là nữ nhân xấu xa dối trá! Vậy mà thật sự muốn ảnh khỏa thân của ca ca!

Không!

Hèn mọn!

Hạ lưu!

Đồ không biết xấu hổ!