Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1943: Phò mã được trưởng công chúa nhận định (2)




Lạc Thanh Chu: Tốt hơn nhiều so với hôm qua, có lẽ sau hai ngày nữa là có thể khôi phục. Chờ đến khi hoàn toàn khôi phục, ta lại nghĩ biện pháp đi ra ngoài

Tiểu Mỹ Kiêu: Bây giờ ngay cả người của ngươi ở đâu, ngươi cũng không biết sao? Ai đã mang ngươi đến đó? .

Lạc Thanh Chu: Một người bạn của ta

Tiểu Mỹ Kiêu: Nữ?

Lạc Thanh Chu: Nam, một tên nam nhân rất thô lỗ

Tiểu Mỹ Kiêu: Lát nữa chụp ảnh hắn ta cho ta coi.

Lạc Thanh Chu: Hắn đi rồi, ta ở đây một mình

Tiểu Mỹ Kiêu: Ngươi cảm thấy ta sẽ tin điều đó sao?

Lạc Thanh Chu: Nếu có điểm lừa gạt, sét đánh trúng người

Tiểu Mỹ Kiêu: Ai mà chả biết ngươi không sợ sét đánh chứ? Đổi sang lời thề khác đi, nói dối sẽ biến thành thái giám.

Lạc Thanh Chu suy nghĩ một chút, lập tức nói: Nếu có lừa gạt, biểu tượng nam nhân của ta sẽ bị lửa lớn thiêu đốt, ta cũng bị lửa thiêu chết

Tiểu Mỹ Kiêu: Ta tin ngươi. Phi Dương ca ca, xin lỗi, ta không nên hiểu lầm ngươi

Lạc Thanh Chu: Ngươi chỉ là hiểu nhầm, không sao đâu, ta tha thứ cho ngươi

Tiểu Mỹ Kiêu: Ta muốn cắn chết ngươi

Lạc Thanh Chu nói: Ta cũng vậy, nhưng đừng nóng vội, chờ chuyện của ta làm xong, sẽ đi tìm ngươi, cùng ngươi cắn xé lẫn nhau

Tiểu Mỹ Kiêu: Ha ha ha ha, không phải ngươi ở đó nhàm chán quá đó chứ, hình như ngươi trở nên thú vị hơn thì phải .

Lạc Thanh Chu nói: Đúng là có chút nhàm chán. Không nói chuyện nữa, ta muốn tu luyện, tranh thủ sớm khôi phục một chút

Tiểu Mỹ Kiêu: Ừm, ta chờ ngươi

Lạc Thanh Chu không trả lời nữa, lật xem một chút, thấy Nguyệt tỷ tỷ vẫn không có hồi âm, đành phải cất bảo điệp đưa tin.

Hắn ngồi trên giường suy nghĩ trong nhất thời, đột nhiên nhớ lại lời thề vừa rồi.

- Ta hình như không sợ lửa nhỉ.

Hắn lập tức vươn hai bàn tay ra, luồng nhiệt trong cơ thể vừa động, ‘ầm’ một tiếng, trong lòng bay tay hắn hiện lên hai ngọn lửa, một tím một đỏ.

- Chẳng qua, vẫn nên thử chút cho an tâm.

Hắn cúi đầu, nhìn thoáng qua háng mình, đang muốn cởi quần thì lại nhìn thoáng qua cửa.

Cửa đá đóng chặt, Tiểu Nguyệt vừa đi không lâu, ngày mai mới có thể trở lại.

Sẽ không ai thấy đâu nhỉ.

Suy nghĩ đến đây, hắn lập tức cởi quần, cẩn thận đưa hỏa diễm trong tay xuống, đồng thời, cỗ khí nóng rực bắt đầu di chuyển khắp toàn thân.

Hai ngọn hỏa diễm một trái một phải, bắt đầu nướng thịt.

- May quá, thật sự không cảm giác được một chút đau đớn nào.

- Sức mạnh thật kỳ diệu! Tiểu Nguyệt quả nhiên vẫn có tác dụng! Khó trách Nguyệt tỷ tỷ lại nói như vậy.

Lạc Thanh Chu mừng rỡ trong lòng, lại thở phào nhẹ nhõm, quyết định nướng thịt thêm một lát nữa để xem kết quả.

- Ca ca ơi! Ca ca! Chuyện lớn không ổn! Bên ngoài....

Đúng lúc này, Tiểu Nguyệt đột nhiên xuyên qua cửa đá, trực tiếp lướt vào, đi tới bên giường, thân thể chấn động, mở to hai mắt, nhìn phía dưới hắn...

Lúc này, trong hai tay Lạc Thanh Chu, ngọn lửa bốc lên, đang cùng nhau nướng thịt...

Trong thạch thất, yên tĩnh như chết...

Lạc Thanh Chu sau khi ngốc trệ 0,1 giây, cuống quít dập tắt ngọn lửa rồi nhanh chóng mặc quần lên.

Tiểu Nguyệt: - ...

Lại yên tĩnh một lát.

Tiểu Nguyệt phức tạp nhìn hắn, giọng run run:

- Ca… ca ca, ngươi đang làm gì vậy? Ngươi...... Sao ngươi có thể đối xử với nó như thế?

Lạc Thanh Chu hận không thể tìm một cái hố để chui vào, chỉ đành chui vào chăn, xoay người, đưa lưng về phía nàng nói:

- Nơi đó ngứa ngáy, thần hồn của ta chưa khôi phục, tầm mắt không rõ ràng, nơi này lại quá tối, cho nên ta dùng hỏa diễm chiếu sáng nhìn... Tiểu Nguyệt, ngươi đừng hiểu lầm, thật sự đừng hiểu lầm....

Tiểu Nguyệt nói, - Ồ.

Trong thạch thất, một lần nữa rơi vào yên tĩnh.

Lạc Thanh Chu nói:

- Ngươi không tin?

Tiểu Nguyệt xoay người, nhìn sau gáy hắn nói:

- Ca ca, muội muội tin tưởng! Bất cứ điều gì ca ca nói, muội muội ta đều tin hết! Cho dù ca ca nói mình vừa rồi luyện công, muội muội cũng tin.

Lạc Thanh Chu trầm mặc trong chốc lát, hỏi:

- Ngươi… vừa rồi... Thấy hết cả rồi?

Tiểu Nguyệt lập tức lắc đầu nói:

- Không có, muội muội chưa nhìn thấy gì hết! Muội muội thề, nếu nói dối sẽ bị lửa thiêu chết.

Lạc Thanh Chu: - ...

Trong thạch thất, lại lâm vào yên tĩnh.

Lạc Thanh Chu đột nhiên xoay người, nhìn nàng hỏi:

- Đúng rồi, ngươi vội vàng chạy về, là xảy ra chuyện gì sao? Chuyện gì không tốt?

Tiểu Nguyệt lúc này mới phục hồi lại tinh thần, ánh mắt từ đùi hắn chuyển đến trên mặt hắn, vội vàng nói:

- Ca ca, có cao thủ tiến vào dưới lòng đất điều tra, rất nhanh sẽ điều tra được nơi này. Muội muội phải lập tức mang ca ca chuyển đến một chỗ khác, sau đó huỷ toàn bộ nơi này đi.