Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1942: Phò mã được trưởng công chúa nhận định (1)




Lạc Thanh Chu: Ta biết, nhưng ngươi vẫn giúp ta nói với trưởng công chúa một tiếng

Tiểu Mỹ Kiêu: Ta nói này, Sở Phi Dương, hiện tại chúng ta nói về một chuyện khác đi

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, trong lòng đột nhiên có dự cảm không lành, nói: Chuyện gì?

Tiểu Mỹ Kiêu: Chuyện về trưởng công chúa chọn phò mã

Lạc Thanh Chu hơi giật mình, hỏi: Trưởng công chúa có xác định chọn ai rồi à?

Tiểu Mỹ Kiêu: Đúng vậy, nàng ấy nói nàng ấy quyết định chọn Sở Phi Dương của Lăng Tiêu Tông .

Lạc Thanh Chu: ...

Tiểu Mỹ Kiêu: Kích động không? Thiên chi kiêu nữ cao cao tại thượng, chủ động nói muốn gả cho ngươi. Bây giờ có phải vui vẻ đến mức lăn lộn trên giường không?

Lạc Thanh Chu: Nàng ấy nói nguyên nhân lựa chọn Sở Phi Dương không?

Tiểu Mỹ Kiêu: Còn cần nói gì nữa. Thái hậu và Hoàng đế ép nàng lập gia đình, nàng không có khả năng lựa chọn gả đi nước láng giềng, chỉ có thể tìm trong năm đại tông môn gần nhất. Ngày đó Sở Phi Dương hùng hồn kịch liệt phát biểu bảo vệ nàng ở trên đại điện, sùng bái nàng, lại giúp nàng đánh bại những người xấu kia, nàng có lẽ đã động lòng. Đương nhiên, với tính cách của nàng, tình cảm đối với ngươi chưa chắc là tình cảm nam nữ, có lẽ là lợi dụng nhiều hơn

Lạc Thanh Chu có chút đau đầu, nhịn không được chửi bới: Sở Phi Dương có cái gì tốt, lớn lên bình thường như vậy, lại giết người không chớp mắt, hơn nữa còn hèn hạ vô sỉ thích rắc vôi phóng độc, sao ai cũng thích thế? Thật vô lý

Tiểu Mỹ Kiêu: ngươi bớt đắc ý đi! Chuyện này ngươi không giải quyết tốt, ngươi chết chắc! Thái hậu và Hoàng đế tự mình hạ chỉ, Vương gia tự mình đi cầu hôn thay trưởng công chúa, tin tưởng ngươi không có cách nào từ chối. Một khi ngươi trở thành phò mã, ngươi còn có thể trở về làm bạn với kiều thê mềm yếu và chị vợ xinh đẹp như hoa ở nhà thoải mái sao? Ngươi nhất định sẽ bị bại lộ, đến lúc đó, triều đình và hoàng thất vì thể diện, nhất định sẽ bắt ngươi hưu thê (bỏ vợ), cho dù không hưu thê, cũng sẽ bắt các nàng thành thiếp. Bởi vì thân phận địa vị của trưởng công chúa bày ra ở đó, ngươi nếu dám để nàng làm thiếp, hừ hừ, cho dù hoàng thất và triều đình có thể tha cho ngươi, ngũ đại tông môn, Long Hổ học viện, cùng với tất cả dân chúng Đại Viêm, cũng không tha cho ngươi, ngươi cứ chờ chết đi! .

Lạc Thanh Chu: ...

Tiểu Mỹ Kiêu: Tâm trạng bây giờ là gì?

Lạc Thanh Chu: Muốn chết

Tiểu Mỹ Kiêu: Vui vẻ muốn chết?

Lạc Thanh Chu: Đúng rồi, trưởng công chúa sao lại chủ động nói chuyện này với ngươi?

Tiểu Mỹ Kiêu: Với bản lĩnh của nàng ấy, đương nhiên biết quan hệ của chúng ta, nàng ấy nói trước với ta một tiếng, để cho ta chuẩn bị trong lòng. Hoặc là, để ta nói chuyện với ngươi trước, cho ngươi có thời gian chuẩn bị trong lòng

Lạc Thanh Chu: Quận chúa, ngươi trực tiếp lấy thân phận chính thê từ chối nàng ấy đi!

Tiểu Mỹ Kiêu: Ta có phải là chính thê không?

Lạc Thanh Chu: Đương nhiên, ngươi là chính thê của Sở Phi Dương

Tiểu Mỹ Kiêu: Ghê tởm! Ta không có bản lĩnh từ chối nàng, dù là phụ thân ta, cũng không dám. Huống chi, đây là do thái hậu và hoàng đế thúc đẩy. Liên quan đến thông gia chính trị, ta là một quận chúa Tiểu Tiểu, nào có tư cách từ chối chứ?

Lạc Thanh Chu nói: Yên tâm đi, ta sẽ từ chối, dù thế nào ta cũng không thể làm phò mã của nàng ấy được .

Tiểu Mỹ Kiêu: Chỉ sợ rất khó, trừ phi ngươi không còn sống ở Đại Viêm nữa .

Lạc Thanh Chu: Năm đại tông môn không phải ký kết hiệp ước, không tham gia vào chính trị Đại Viêm sao?

Tiểu Mỹ Kiêu: Đúng vậy, cho nên bọn họ mới có lý do gả trưởng công chúa cho ngươi, như vậy trưởng công chúa có thể triệt để thoát khỏi trung tâm quyền lực của Đại Viêm, Lăng Tiêu Tông cũng không tính là vi phạm hiệp ước.

Lạc Thanh Chu: Đừng lo lắng, ta nhất định sẽ từ chối, với thân phận trưởng công chúa kiêu ngạo của mình cũng không thể nào gả cho một người từ chối nàng. Đến lúc đó ta tự mình đi nói chuyện với nàng một chút, ta và nàng đều cùng từ chối, nói như vậy, ai cũng không thể ép được .

Tiểu Mỹ Kiêu: Có lẽ nàng ấy chỉ nhìn trúng ngươi, chính là muốn gả cho ngươi?

Lạc Thanh Chu: Nàng ấy không phải là người như vậy, ta đã tiếp xúc với nàng ấy nhiều lần như vậy, biết thừa nàng là người như thế nào. Nàng cực kỳ kiêu ngạo, chỉ cần ta từ chối rõ ràng một chút, nàng có lẽ sẽ không đề cập đến vấn đề này nữa.

Tiểu Mỹ Kiêu: Hy vọng như vậy, ngươi bây giờ cảm thấy thế nào?